Ngân hàng, tuyển dụng Du hành ký

  • Bắt đầu Bắt đầu Naliah
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Ielts và toefl mình chả dám thi vì yêu cầu cao. Trình tiếng Anh của mình dừng ở bằng C. So với nhiều bạn thì cơ sở bằng cấp của mình kém. Chỉ nhờ may mắn nên mình thi đỗ vào ngân hàng thôi sao được. Chỉ có một cách là tự mình tạo nhiều cơ hội cho mình. Các bạn cứ kiên trì phấn đấu nhé
 
còn khoản may mắn nữa bạn ak. có nhiều bạn bằng giỏi,kiến thức tốt, ielts tầm 6.0 vẫn thất nghiệp đó.

bạn nào vậy???
mình chả tin

Có chứ! Chưa muốn đi làm! Đi chơi cho đã! ... Thất nghiệp!
Lí do là phần nhiều là những mem này cứ đưa mức lương yêu cầu trên mây ấy! Thậm chí cao cả những nhân viên phỏng vấn luôn! Có thể biết ta nhưng chưa biết người! :P
 
Vụ đòi lương cao thì mình nghĩ khoogn phải không có căn cứ, quan trọng là bạn ra giá được bản thân bạn là bao nhiêu. Nhiều khi cứ ra giá, còn khi vào làm thực tế có khi lại chấp nhận mức lương mà nghĩ là phù hợp với giai đoạn đó nhỉ. Tôi thì nghĩ rằng sau khi ra trường, trừ phi không cần việc làm và không có nhu cầu làm NH, chứ ai mà đỗ vào NH thì hầu như đều xác định là lương đi theo mức của NH, chứ nếu đòi hỏi thì không ai thi NH luôn cả, lúc đó nên thi vào các Công ty nước ngoài với mức lương tính bằng USD thì mới cao được.
 
Vừa có mấy câu nói bên phần có bạn nhờ tư vấn mà bị anh em nói kinh quá. Rút lui về bên topic của mình zậy.
Hì. Chuyện của mình thì dừng tạm ở đây vì giờ mình cũng đang công tác ở chỗ này cũng mới, chưa có gì để viết lúc nào có chuyện về thi cử và chuyển NH tiếp mình lại viết tiếp. Tuy nhiên giờ cũng nhớ lại chút ít thời kỳ còn đang là Sinh Viên để xem quá trình chuẩn bị kiến thức vượt vũ môn của mình như thế nào.
Thủa năm 1 đại học, sướng như tiên, mình vào trường mà tư tưởng đầu tiên trong đầu không phải là chăm học để kiếm việc mà là .. chơi cho nó xả mấy năm học như điên hồi cấp 3. Gọi là chơi thì cũng có nhiều cái chơi, mình mình đặc biệt mê Game, nhưng hồi đó cũng chưa phổ biến game online, hầu như game chỉ chơi các trò offline nổi tiếng hồi đó như Need for speed, Fifa, online tại hàng điện tử thì có halflife, aoe, starcraft.. Nói chung chơi đủ, cái lớp của mình con trai được có 13 mống, còn lại phải gần 48 đứa con gái thì phải. Khổ cái dân kinh tế, âm thịnh dương siêu suy... cứ mỗi dịp 20/10 và 8/3 thì anh em trong lớp lại è cổ ra chiều mấy em mà làm cái lễ kỷ niệm. Về sau cũng chả yêu ai hay để ý ai trong lớp cả vì mình cũng xấu trai. Nên túm lại trong mấy năm học đại học là mình mê máy tính hơn mê gái. Dĩ nhiên mê cái gì quá cũng không tốt, kết quả học trong mấy năm học đại học thì may mà đỗ, thi lại vài môn tổng kết vừa đủ 6,5...
Thực ra là trong vài năm này, mình tuy không làm gì trong năm học, nhưng cứ đến hè là đi làm thêm. Mình nhớ hè năm thứ 1 lên năm thứ 2 là mình ra khách sạn ngoài Hạ Long làm việc, ở đây mình làm nhân viên văn phòng được hơn 2 tháng, lương chả được mấy đồng vì thanh niên tiêu bao nhiêu cũng hết, nhưng vì được đi làm nên cũng thực tế, biết là nhiều người bằng tuổi và hơn mình 1-2 tuổi hồi đó đã phải đi làm nghề rất vất vả mới kiếm được đồng tiền. Cái thủa đó (2003) nhân viên lễ tân khách sạn lương khoảng 1,2tr/ tháng, nhân viên bồi bàn lương từ 700k đến 1,1 triệu/tháng mà phải lo bao nhiêu là loại tiền sinh hoạt cuộc sống, chưa kể hàng tháng vẫn bị trừ tiền đền bù do đổ vỡ cốc chén (cái này nhân viên bàn nào cũng mắc). Chứng kiến việc học hành của mình và những bạn đang nai lưng ra làm việc, mình tự nhủ mình đã may mắn hơn họ rất nhiều. Vì đây là Khách sạn của bác nên cứ mỗi năm, hè mình lại ra khách sạn 1 - 2 tháng, lúc năm thứ 2 lên năm thứ 3 thì mình làm bưng bê cùng các bạn bồi bàn, lúc hè năm thứ 3 lên năm thứ 4 thì ra ngoài đó làm đứng trực lễ tân, vì làm quen mọi người ở đó nên sáng thì làm việc chiều lại đi chơi cùng anh em phục vụ và bộ phận khác trong khách sạn, nói chuyện, tán phét, cảm nhận cuộc sống. Qua làm việc bồi mới thấy, làm nghề phục vụ làm dâu trăm họ rõ khổ, khi không may vô tình làm sai mà khách mắng chửi là phải im, mà gặp khách khó tính có khi còn bị oánh, bị ghi sổ kỷ luật. Công việc phải chỉn chu, ở khách sạn để sai vị trí cái thìa cái dĩa, gặp cái khăn bàn chưa phẳng cũng đã bị trách lỗi, bưng bê thỉnh thoảng đổ cốc vỡ bát là quy ra tiền đền, lương cuối tháng lãnh luôn lõm 5 đến 10% vì tiền phạt. Phải nói là nếu lao động chân tay, chẳng thể nào mà phấn đấu được nếu không có bằng cấp, các bạn làm bồi bàn ở chô mình biết rất ý thức, họ hiểu cuộc sống của họ và họ luôn luôn làm hết sức mình. Đội ngũ lễ tân khách sạn thường khác, có trình độ từ cao đẳng trở lên và khá hơn về hình thức, họ cũng rất chăm chỉ và chấp nhận mức thu nhập mà họ nghĩ là đã khá hơn rất nhiều vì có trình độ. (đến bây giờ mình không rõ thu nhập của họ là bao nhiêu, nhưng hồi đó thu nhập của lễ tân chỉ dao động từ 1,2tr đến 1,5 triệu đồng). Sau đó mình luôn nghĩ rằng phải cố gắng để thi đỗ vào ngân hàng làm việc vì chỉ có vào làm NH, mình mới có mức thu nhập tốt hơn và có thể lo lắng tốt hơn cho cuộc sống của bản thân, nhìn những bạn làm cùng Khách sạn lúc đó rất vất vả trong việc lo toan đời sống cho bản thân vậy. Từ đó năm thứ 4 đại học, mình càng quyết tâm phải xin việc làm ở NH được, chủ động tiếp cận với kênh thông tin là Internet lúc bấy giờ. Thu thập đúc kết lại kiến thức để thi vào NH lúc đó chủ yếu là nằm trong mảng tín dụng của cuốn sách : Nghiệp vụ ngân hàng thương mại, và phần tính toán trong Đầu tư dự án, hiểu và nắm kỹ cách tính NPV, luồng tiền, các chỉ số ROE, ROA, chỉ số tài chính doanh nghiệp, nội dung của báo cáo tài chính doanh nghiệp.
Mình hồi thi vào ngân hàng cũng phát hiện ra là hồi đó các trường đào tạo sinh viên đúng nghiệp vụ không nhiều, hầu như thi vào NH chỉ số ít là sinh viên trường mình (HVNH) và sinh viên các khoa kinh tế của ĐH KTQD, còn lại dân các trường đại học thì kiến thức về mảng NH rất ít. Mình biết ngay lợi thế của mình lúc đó là các sách vở và hiểu nghiệp vụ của mình được học trên trường nên tập trung học vào phần tín dụng thôi. Tiếng Anh thì tự có nên không vấn đề gì và IQ thì quá đơn giản chỉ cần mua 1 cái đĩa kiểm tra kiến thức IQ hồi đó có 7k/cái là mình đã biết cách làm rùi. So với bây giờ các trường ào ạt đào tạo sinh viên ngân hàng thì hồi đó đã khác rất nhiều, sinh viên giờ ra trường kiến thức nhiều hơn, chuyên môn được biết, nên việc thi cử chắc chắn đấu đá phức tạp và chất lượng hơn, nên các bạn phải chuẩn bị tốt hơn nhiều lần mình làm hồi xưa thôi. Chưa kể một lượng các bạn trên UB này được biết phương pháp ra đề, được tham khảo đề thi các thế hệ trước, được hướng dẫn giải và được nhờ các kinh nghiệm của các anh chị đi trước, rõ ràng là hồi xưa mình không có cái kho tư liệu quý giá như trên UB này.
Lứa mình ra trường, không nói lũ bạn cùng lớp vì bọn họ giờ cũng làm các NH cả và có người có vị trí rất vững vàng ở các NH rùi. Mình vì làm NH rùi lại giúp vợ mình đổi tư tưởng để thi đỗ vào NH nên mình cũng là người tư vấn cho vài bạn khác cũng nên thi vào NH để làm việc. Nhớ theo lời mình, có một bạn là học cùng mình hồi cấp 2, lúc tốt nghiệp trường Đại học Thương mại ra bạn này được vào làm chỗ mẹ bạn ý làm việc, vậy mà gặp mình tư vấn chỉ một thời gian, bạn ý đổi hẳn và thi tuyển vào ngân hàng. Sau khi thi khoảng 4 cái ngân hàng mới đỗ 1 cái vào năm 2007(HDBank) thì bạn ý vào làm teller, tới giờ làm tới trưởng phòng Giao dịch kho quỹ của một Chi nhánh rùi.
Sau đó mình còn tư vấn cho 1 em nữa, sinh năm 86, em này có mong muốn làm kế toán của NH, nhưng vì học ĐH Dân lập ra và không tự tin lắm nên em rất băn khoăn, năm 2008 mình cũng tư vấn và bảo em ý học sách kế toán Ngân hàng và sau đó em ý thi đỗ vào VIB, làm vị trí teller, giờ chuyển sang làm kế toán nguồn vốn của Ngân hàng ( nói chung tức là vào NH theo bước trung gian là vào đã chuyển bộ phận sau). Rùi vợ mình cũng tư vấn cách thi và học kiến thức tập trung lý thuyết kế toán ngân hàng cho 2 em nữa, và cũng giúp cho họ thi đỗ vào các ngân hàng khác. Giờ họ vẫn làm việc rất tốt và rất ổn định.
Như vậy theo mình nghĩ, phải có quyết tâm và mong muốn trước tiên là vào làm NH, sau đó mới hẵng tính chuyện khác sau. Vào làm NH phải chọn đúng cái mình hiểu, đúng sức của mình thì thi mới đỗ được, nếu như chỉ là mong muốn rùi há miêng chờ sung chắc chắn không thành công. Gần đây mình không tư vấn cho ai thi NH cả, tuy nhiên chia sẻ kinh nghiệm của mình thì mình nghĩ không hề tiếc.
Chả nói đâu xa là hồi mình còn học Đại học, mình cũng nghe chuyện nào là con ông cháu cha, nào là phải quen biết mới vào làm ngân hàng được. Nào là phải chạy bao tiền mới có chỗ trong ngân hàng. Chưa kể nào chuyện vào làm NH thì tiêu cực, ăn tiền, ăn %, rùi bị bắt, đi tù, lừa đảo, tỷ thứ lo.... Mình chỉ buồn cười là nếu mình cứ ngồi lo như vậy mà không bắt tay vào học, vào thi, thì giờ đâu có những thứ để làm, những cái để viết ra như thế này.
 
Em học chuyên ngành ngân hàng ra, cũng đam mê, cũng gắng cày nhưng em lại chỉ cao có 1m50 (nữ) thì có muốn vào ngân hàng cũng chịu thôi anh ơi, nên ra truuwongf gần 1 năm nay rồi vẫn thất nghiệp :(
 
Từ vụ việc của NY mình lúc đó (nay là bà xã) mình mới cảm thấy đúng là môi trường sống và xã hội thật là phức tạp. Vào NH rùi, nhưng rủi ro vẫn đầy rẫy, chả đâu dám vỗ ngực bảo là tốt hẳn, xấu hẳn. Vào chỗ tốt gặp người xấu còn khổ hơn là vào chỗ xấu mà gặp người tốt. Giá trị con người thể hiện ở cách sống và bãn lĩnh của mỗi trường trước các vấn đề. Qua việc này, mình cũng cảnh báo các bạn chưa vào làm NH luôn vì các bạn nên xác định làm đâu cũng là làm, trung thành cũng rất tốt mà không cảm thấy nơi này làm việc tốt thì phải chuẩn bị kiến thức, trình độ mà chọn lấy chỗ tốt mà làm. Cơ hội luôn có, luôn sẵn sàng cho người có năng lực và tính kiên trì. Bản thân mỗi người hãy lựa chọn cho mình con đường tốt nhất, đừng vì chút lời hay ý đẹp của bạn bè hay áp lực của gia đình bố mẹ mà làm chệch định hướng đã có. Dù sao thì mình cũng hông phải thánh nhân nên mình cũng chỉ nói ở góc độ con người thôi, ở đâu mình cũng tâm niệm hoàn thành công việc với nỗ lực tốt nhất, với niềm tin vào kết quả tốt đẹp và chấp nhận thử thách khó khăn, chấp nhận sự thải loại từ môi trường. Đãi cát tìm vàng, mỗi người đều có mặt mạnh riêng, mặt yếu riêng, nó phù hợp với tính cách, bản chất mỗi người, nếu bạn lựa chọn đúng nghành nghề phù hợp với bạn, bạn sẽ có cơ hội phát triển nó lên đỉnh cao.

Em tâm đắc nhất là đoạn này...sau khi đọc tới đây em hiểu mình phải làm gì và nên làm gì, quyết tâm của em về con đường mà em đang chọn lại được vun đấp thêm... Cám ơn anh về bài chia sẽ...
 
Em học chuyên ngành ngân hàng ra, cũng đam mê, cũng gắng cày nhưng em lại chỉ cao có 1m50 (nữ) thì có muốn vào ngân hàng cũng chịu thôi anh ơi, nên ra truuwongf gần 1 năm nay rồi vẫn thất nghiệp :(

Bạn cân nhắc thi các nghiệp vụ không cần ngoại hình quá nhiều như: kế toán nội bộ, kế toán nguồn vốn, đầu tư, hỗ trợ tín dụng, kiểm toán nội bộ xem... những nghiệp vụ này không yêu cầu chiều cao, tuy nhiên yêu cầu kiến thức phải rất vững, bắt buộc bài kiểm tra viết của bạn phải rất tốt. Mình khuyến cáo bạn phải học rất giỏi tiếng Anh, và thi vào NH của nước ngoài hoặc công ty nước ngoài, ở đó họ chỉ cần bạn giỏi tiếng anh thôi, không quá quan tâm tới nghiệp vụ đâu.
 
Lấy lại cái cmt này bên mục khác post về đây để nói về việc áp chỉ tiêu huy động của một số NH cho nhân viên hiện nay: (Theo quan điểm của mình là áp cũng tốt, nhưng tốt hơn là nên áp và thưởng thêm, chứ áp để gây áp lực cho nhân viên quá mức và đánh giá vào tiêu chí làm việc cả năm thì hơi quá đáng, NH là 1 tổ chức lớn, mỗi cá nhân là một mắt xích, có người giỏi cái này giỏi cái kia. Chắc chắn có người không giỏi và không có nguồn để huy động, ép nhân viên phải có chỉ tiêu này quá mức nhân viên không làm được thì đuổi à??? Bản thân mình thì chưa bao giờ hoàn thành cái chỉ tiêu này mặc dù yêu cầu của mình cũng là 100 tr/tháng, hì hì, không hoàn thành cũng chả thấy làm sao, có gì đâu mà lo lắng nhẩy.

"Nói thì nói vậy thôi, chứ tất nhiên bạn chưa vào NH nên lo lắng thường nhiều hơn những người sẽ làm việc.

Từ xưa đến nay chỉ có làm nhà nước thì mới ngồi chơi có tiền , còn làm NH thì đến cả NH TMCP khối nhà nước cũng đã khắt khe hơn rất nhiều. Chỉ một số ít người con ông cháu cha vào làm NH mới không phải lo nghĩ chỉ tiêu, áp lực. Chứ còn lại hầu hết từ NH khối NN đến NH TMCP tư nhân đều có những chỉ tiêu bắt buộc với lực lượng lao động.
Thực chất ra để đạt mức lương dăm triệu đồng ở 1 NH bây giờ bạn phải trả giá không rẻ, với áp lực công việc tăng dần, với tổn hao sức khỏe (có thật) với việc nơm nớp sợ bị sa thải ( đã xảy ra ở vài NH), thì có thể thấy là chả NH nào nói có với lao động lười và nhàn hạ cả. CÔng việc của các nhân viên kinh doanh bây giờ nhiều nơi phải nó là ngập đầu, tràn chỉ tiêu. Bạn muốn làm NH mà nhàn hạ trong khi lại không có quen biết ư, thế thì bạn không thể phù hợp với làm NH hiện nay nếu bạn không thay đổi suy nghĩ.
Hiện tại các NH có tư vấn của nước ngoài ngày càng nhiều, mà nước ngoài họ tư vấn chủ lực về vấn đề quản lý và nâng hiệu quả công việc rất cao. Một thực tế phũ phàng là tiêu chí được đưa ra cho công việc với yêu cầu chi phí càng ít... hiệu quả càng cao luôn là ưu tiên hàng đầu. Hiện tại, theo như mình biết, các bộ phận đặt chỉ tiêu công việc luôn luôn tính toán để có thể trả mức lương thấp nhất nhưng đem lại lợi nhuận nhiều nhất.
Ví dụ: Nếu họ đặt ra 1 tiêu chí cho 1000 người là mỗi người cần huy động 100 triệu đồng trong /1 tháng, và họ thấy khả năng hoàn thành chỉ tiêu này sau 1 tháng là 80% có nghĩa là có tới 800 người làm được việc này và huy động đạt 8.000 triệu + chưa hoàn thành sẽ gọi là số A, thì sau đó họ sẽ tăng chỉ tiêu này sao cho khả năng số người hoàn thành chỉ còn 50% nhưng chỉ tiêu sẽ tăng thành 200 triệu/tháng chẳng hạn, thì tổng huy động của họ vẫn có thể đạt là 10.000 triệu + số người chưa hoàn thành vẫn lớn hơn lượng yêu cầu A, rùi cứ tăng tiếp để số % giảm đi còn 20% chẳng hạn, nhưng khả năng hoàn thành là 500 triêu/tháng. Như vậy, họ chỉ phải thưởng cho 20% số người kế hoạch, trong khi tổng hiệu quả có thể tăng rất nhiều. tương đương với số người hoàn thành là 200 và lượng tiền thu được là 10.000 + số huy động của người chưa hoàn thành, vẫn cao hơn số A và chi phí thưởng ít hơn A rất nhiều vì chỉ phải thưởng cho 20% thay vì 80% kia.

Với ví dụ trên, bạn có thể thấy bạn có thể là người trong 20% đó hoặc không , nhưng bạn vẫn có thể là trong số 80% còn lại không đạt kế hoạch, nhưng vẫn tồn tại..... Đó có thể là 1 cách để bạn nghĩ rằng mình vẫn làm NH nhưng không quá căng thẳng với chỉ tiêu..."
 
Back
Bên trên