Là con đầu lòng… [Cảm Động ]
Là con đầu lòng…
Con sinh ra vào những ngày cả nhà ta túng thiếu, ba mẹ cưới nhau với đôi bàn tay trắng và tự lập trên chính đôi chân của mình. Tiền lương dạy học không lo đủ cho cuộc sống hằng ngày, ba mẹ phải làm thêm bao việc dù vất vả đến mấy để chuẩn bị cho ngày con chào đời. Những giọt mồ hôi ba rơi trên chiếc xe đạp cọc cạch, những buổi sáng mẹ thức dậy thật sớm gồng mình dưới sương lạnh cố bán nốt hàng để kịp giờ dạy trên lớp.
Là con đầu lòng…
Con không được uống những loại sữa ngoại nhập đắt tiền, nhưng con có dòng sữa ngọt ngào của mẹ. Ngày con được bốn tháng, mẹ đi làm, thiếu sữa mẹ, con ngày càng gầy guộc. Mẹ chưa có nhiều kinh nghiệm chăm con nên con thường nóng sốt liên miên. Đêm đã khuya, viết xong giáo án, ba mẹ lại tất bật xay đậu nành để đem ra chợ vào sáng hôm sau. Dưới ngọn đèn dầu tù mù, dáng mẹ ngồi quạt cho con, dáng ba nặng nhọc quay chiếc cối đá thật to. Từ ngày đó, con lớn lên nhờ cả sữa đậu nành ngon nhất mà ba mẹ dành riêng cho con.
Là con đầu lòng…
Con quấy khóc không ai dỗ, con thường chơi một mình trong chiếc cũi bằng gỗ ba đóng. Khi các chị hàng xóm đi học về lại ẵm con đi chơi, các bà đi chợ về lại cho con cái bánh, củ khoai. Cả xóm ai cũng thương con, đến nhà ai con cũng được ngồi chỗ cao nhất để xem tivi trắng đen, các dì còn đút cơm cho con nên ba mẹ yên tâm làm việc.
Là con đầu lòng…
Khi một tuổi con theo ba mẹ đi làm, trước khi đi, ba chuẩn bị cho con một ổ bánh mì với ít đường cát. Đến nơi, ba mẹ thay phiên nhau chăm con. Con nhỏ xíu, chập chững theo các cô, các học trò của ba mẹ, có hôm mọi người bận, con được bà bán căn tin trông hộ. Buổi chiều, cả nhà lại cùng nhau về, con chơi cả ngày nên ngủ gà ngủ gật trong vòng tay mẹ. Mẹ bao giờ cũng đánh thức con bằng một que kem mát lạnh.
Là con đầu lòng…
Lên năm tuổi, con đã biết tự tập đồ, viết chữ nguệch ngoạc và vẽ tranh. Sáu tuổi, con vào lớp một mà không học mẫu giáo. Suốt những năm tiểu học, con đi bộ đến trường với các bạn, quãng đường khá xa nhưng con không ngại, vì từng con đường đã quen thuộc dưới bước chân con, vì ba mẹ không có thời gian đưa rước con đến trường như mọi người.
Lên chín tuổi, nhà mình thêm tiếng cười khi em trai con sinh ra. Đi học về, con phải trông em và làm việc nhà giúp mẹ. Con bị la cũng nhiều hơn vì những lần làm em con té u đầu.
Là con đầu lòng…
Con không những phải quán xuyến việc nhà giúp mẹ mà còn phải là tấm gương sáng cho em từ cách nói năng đến từng cử chỉ. Con dẫn em những bước đầu tiên đến trường mà con đã đi qua, dạy em những bài học vỡ lòng, những bài hát thiếu nhi.
Là con đầu lòng…
Từ khi con lớn, con được mẹ tâm sự nhiều hơn, lắng nghe mẹ kể những câu chuyện ngày thường. Chia sẻ với mẹ niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống và bên ba để cùng quyết định cho con hướng đi đúng đắn sau này.
oo0oo
Vì là con đầu lòng…
Khi còn nhỏ tình thương đầu tiên vô bờ bến của cả ba và mẹ dành cả về con, khi lớn lên, con chính là niềm tin, là niềm tự hào của ba mẹ. Được sống cùng những ngày ba mẹ vất vả con mới hiểu được giá trị của hạnh phúc, của sức lao động. Sự nỗ lực vươn lên không ngừng của ba mẹ cho con thêm nghị lực, không ngại khó, ngại khổ cho dù cuộc sống mai này còn nhiều thử thách.
Vì là con đầu lòng…
Con biết tự lập từ nhỏ, sống có trách nhiệm. Con bao dung hơn, con không trách em con vì những điều nhỏ nhặt, con hiểu được sự hy sinh lớn lao của ba mẹ, con nâng niu những gì đang có, con quý trọng hơn tình làng nghĩa xóm. Con biết ơn những tình cảm thương yêu mọi người đã dành cho bao ngày qua để hôm nay, con đủ sức vươn đôi cánh bay vào đời…
Ba mẹ ơi, con tự hào lắm vì con là con đầu lòng…
(ST)