[SUY NGẪM] - Chúng ta còn được gặp bố mẹ bao nhiêu lần?!!

cocghe266

Administrator
Chúng ta còn được gặp bố mẹ bao nhiêu lần?

Đêm qua, tắt TV xong lên giường nằm đọc sách nhưng chẳng vào. Bật điện thoại nghe FM, tình cờ nghe được một câu chuyện khiến ta giật mình tự hỏi: Đời này ta sẽ còn gặp bố mẹ mình bao nhiêu lần nữa? Có người mỗi năm chỉ về thăm bố mẹ được một lần. Nếu bố mẹ còn sống được 20 năm nữa thì họ cũng chỉ được gặp 20 lần. Nhưng với nhiều người, bố mẹ có thể còn sống trên đời này khoảng 10 năm nữa thôi, vậy là chỉ còn 10 lần gặp mặt bố mẹ. Khoảng thời gian bố mẹ còn trên đời này của mỗi người có thể ngắn hơn nữa; chắc có người trong chúng ta không dám nghĩ tiếp!


Chủ đề mà chương trình phát thanh đưa ra trò chuyện cùng thính giả xoay quanh câu chuyện của một chàng trai từ miền quê tới thành phố xa xôi lập nghiệp. Sau khi học xong, anh ở lại thành phố và bắt đầu đi làm. Rồi thời gian trôi đi; 5 năm liền anh không về quê thăm bố mẹ được một lần.

Mới đây, anh đón được bố mẹ mình đến sống cùng mình ở thành phố thì không lâu sau, người mẹ được phát hiện là bị ung thư giai đoạn cuối. Theo lời bác sĩ, thời gian cho mẹ anh chỉ còn khoảng 1 năm, và khoảng thời gian đó đang từ từ ngắn lại khi mỗi ngày trôi qua… Giờ đây, ngoài lúc đi làm, anh dành tất cả thời gian còn lại để ở bên mẹ mình. Anh nhớ lại tất cả những gì mà bố mẹ đã dành cho anh từ thuở ấu thơ và nhận ra rằng mình thật có lỗi với bố mẹ. Lúc này, anh mới thấy được sự quý giá của những khoảnh khắc được ở bên bố mẹ mình. Đời này ta sẽ còn được gặp bố mẹ mình bao nhiêu lần? Chàng trai kia cũng sẽ giống như đa số chúng ta. Nếu như mẹ anh không lâm bệnh nặng, cuộc sống cứ đều đều trôi qua thì anh cũng chẳng thể nào nhận ra được những gì quý giá đang dần rời bỏ mình…

Xã hội không ngừng phát triển, cuộc sống ngày càng nhiều áp lực. Mỗi người đều mải lo cho sự nghiệp và cuộc sống bề bộn của mình: Bàn chuyện làm ăn, tìm kiếm cơ hội, quan hệ xã hội, thù tiếp khách khứa bạn bè, rồi học thêm cái này cái kia… Nhiều người ở xa quê, mỗi năm chỉ về thăm bố mẹ được một vài lần. Nhưng cũng có người sống gần bố mẹ ngay trong cùng một thành phố mà cũng chẳng có thời gian tới thăm bố mẹ được vài lần trong năm.

Chúng ta có thực sự là bận đến mức không còn thời gian để giành cho bố mẹ mình không? Có phải như thế thật không nhỉ?

Nhớ có lần bạn tôi cũng đã hỏi: “Mỗi năm anh về thăm bố mẹ được mấy lần?”. Nhưng lúc đó tôi cũng không để tâm, chỉ trả lời là “hai, ba lần gì đó” rồi chẳng nghĩ ngợi gì nữa. Mới đây thôi, ngồi trò chuyện cùng anh giám đốc công ty, anh ấy bảo “các cụ cứ thích tất cả các con ở loanh quanh đâu đấy không xa nhà mình để khi muốn là gặp được ngay mới thoả”. Tôi nghe xong cũng cười đồng ý rồi chẳng nghĩ ngợi gì nữa.

Lúc trước tôi chẳng hiểu sao cứ mỗi dịp có một trong 3 anh em về thăm nhà là y như rằng, mẹ tôi lại hỏi sao cả mấy đứa không cùng về, hay là “chúng nó bận việc không về được à?”. Tôi chỉ cười mẹ tôi sao hay “thắc mắc” vậy, rồi cũng chẳng nghĩ ngợi gì nữa…

Bố mẹ luôn nói không cần ta đền đáp, nhưng con người khát lắm những yêu thương...
(Sưu tầm)



Còn bây giờ thì tôi cũng đang "thử" nghĩ: Đời này mình còn được gặp bố mẹ bao nhiêu lần?!!

[video=youtube;P9lW4uJWbN4]

"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha
Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha
Tần tảo sớm hôm Mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy Cha che chở đời con
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghe không
"

Tặng các bạn video "Mother In The Dream" (Gặp mẹ trong mơ) của cậu bé Udam - thí sinh cuộc thi China's Got Talent.

[video=youtube;KqV2pHwHcwM]

Và phiên bản tiếng Việt "Mother In The Dream" do Thùy Chi trình bày:

[video=youtube;g-MO4xyR9Qg]YouTube
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
hiện tai tôi đang là sinh viên, hè nào cũng về quê cấy,gặt cho mẹ (ngoan không nào:)) mọi người nhìn vào cứ bảo tôi ngốc, ở lại Hà Nội đi làm thêm lại được tiền có phải hơn ko, tôi lại nghĩ khác, bây giờ là sinh viên 1 năm còn được mấy lần về, khi nào ra trường đi làm rồi lấy chồng sinh con, ko biết 1 năm về thăm mẹ được mấy lần nữa, có khi lúc đấy tết cũng chẳng được về ăn tết với mẹ cũng nên. thế nên nếu về được thăm nhà thì ta cứ về thôi
 
hiện tai tôi đang là sinh viên, hè nào cũng về quê cấy,gặt cho mẹ (ngoan không nào:)) mọi người nhìn vào cứ bảo tôi ngốc, ở lại Hà Nội đi làm thêm lại được tiền có phải hơn ko, tôi lại nghĩ khác, bây giờ là sinh viên 1 năm còn được mấy lần về, khi nào ra trường đi làm rồi lấy chồng sinh con, ko biết 1 năm về thăm mẹ được mấy lần nữa, có khi lúc đấy tết cũng chẳng được về ăn tết với mẹ cũng nên. thế nên nếu về được thăm nhà thì ta cứ về thôi
Trường hợp nài tớ gặp nhiều nè, mình ở quê, nhà vẫn làm ruộng, hè về cấy, gặt cho mẹ là đúng rồi, mẹ vừa đỡ được bao nhiêu việc, lại đỡ được mấy công nếu phải đi thuê. Ít nữa đi làm nhớ gửi tiền về để mẹ thuê người cấy gặt nhá:)). Tớ là con trai, từ khi lên cấp 3 chẳng mấy khi ra đồng giúp mẹ vì mải học, nên sinh ra lười:((. Chỉ được mấy việc ở nhà thôi. Trước đấy cũng chịu khó ra phết:D. 4 năm đại học mỗi năm về được mấy lần, rồi ít nữa đi làm, xác định lập nghiệp ở HN, ít thời gian hơn cả thời SV, nhưng đọc câu chuyện trên thấy giật mình:((. Phải cố gắng để về quê nhiều nhất có thể:)
 
nhớ bố mẹ quá,:((, đang định ở lại hà nội lập nghiệp, đọc cái này lại muốn về nhà vs mẹ qúa !!! huhuhu, Hải Dương we ta, nên về hay ở??????
 
Nhớ mẹ - Đỗ Trung Quân

[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?Yy8xNi9jMTYzZjAyZjQzZjhmNDY3OGU4MWRiYzg0NmYwOWU2NC5cUIbaBmUsICDN8TmjhdUng5sgTeG6dUngXzEkOG7lyBUmUsICnVdUngZyBRdmUsICOiWeBnx8MQ[/FLASH]

Con không đợi một ngày kia
Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Ai níu nổi thời gian?
Ai níu nổi bao giờ?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con không đợi một ngày kia
Có người cài lên áo cho con một nụ bạch hồng
Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
Hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Giọt nước mắt kia bao lâu nữa của mình

Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?

Những bài thơ chất ngập tâm hồn
Đau khổ, chia lìa, buồn vui, hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
Mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ...

Ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
Giọt nước mắt già nua không ứa nổi
Ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
Mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng

Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
Mấy kẻ đi qua? Mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
Trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
Ta vẫn vô tình, ta vẫn thản nhiên.

Hôm nay...
Anh đã bao nhiêu lần lần dừng lại trên phố quen
Ngả nón đứng chào xe tang qua phố
Ai mất mẹ?
Sao lòng anh hoảng sợ
Giọt nước mắt kia bao lâu nữa ... của mình?

Bài thơ này xin thắp một bình minh
Trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
Bài thơ như nụ bạch hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày sẽ tới...
 
mình thì lúc nào đc nghỉ là lại muốn về nhà.nhưng từ năm 1 ->4 số lần giảm giần. ngày nào mẹ cũng gọi điện 3-4 lần. lo từ cái nhỏ đến cái lớn. :(( mẹ bảo khi nào làm mẹ bớt lo là đc rùi, ko cần báo đáp.
 
Hum nay sáng 8/3 ...không được ở gần 2 người phụ nữ yêu thương trong đời (Mẹ và Vợ) ...Nỗi nhớ khó tả lắm.
 
Back
Bên trên