Ngân hàng, tuyển dụng Du hành ký

  • Bắt đầu Bắt đầu Naliah
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
chưa về với các cụ là may rồi anh ạ,thế giờ giải quyết vụ tai nạn đó ra sao rôi a

Không sao, sửa mỗi xe máy thôi, người ta chịu tiền sửa, mình người còn nguyên lành lặn không sứt miếng nào nên thôi, không đòi tiền Tổn thất tinh thần, cái này văn hóa VN còn chưa có, hì hì.
 
đã giải tán cái KTĐ cho một bạn ham học hơn ham chơi
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Hờ hờ, cái này cũng đúng, tuy nhiên nhìn nhận ở đây là cái tốc độ đạt thành công khi tập trung tinh trí lực của chú với 1 cái kết quả gần thôi.
Còn mình công nhân là dân kinh tế thi cử vào các nơi nhiều khi oánh nhau vỡ đầu bằng ngoại ngữ mới vào được, đến khi vào thì...chả sử dụng đến khiến mai một đi rất nhiều. Biết sao được, VN nó chuộng hình thức. Tuy nhiên hiện tại Nhiều NH cũng thuê lãnh đạo là người nước ngoài, có NH lên họp ban điều hành giờ có Tây nên phải nói TA hết, kể ra cũng là hội nhập, nên các lãnh đạo cũng nói tiếng Anh thành thạo phết. Dù sao chuẩn bị sẵn từ trẻ cũng không thừa quá. hì hì

Cái này thì lại lạm bàn về vấn đề thành công như thế nào rồi.
Xét trên nhiều khía cạnh thì việc học kỹ thuật là khó hơn việc học kinh tế và được đào tạo chuyên sâu về một lĩnh vực hơn. Học Kinh tế ở Việt Nam trừ tài chính - kế toán: có thể xem là một nghề chuyên biệt thì còn lại đều bị đánh đồng với lĩnh vực Kinh doanh - mà ông cha ta hay gọi là làm kinh tế. Điều này tạo ra hệ quả là đại đa số sinh viên ra trường học kinh tế hay thương mại đều lơ mơ không biết là mình học cái gì cả, trừ các bạn nào năng động lăn lộn từ tìm hướng đi từ lúc còn ngồi trên giảng đường. Thiếu định hướng, thiếu kỹ năng nên chết đói là đúng thôi.
Còn ngành tài chính - kế toán - ngân hàng thì thực sự là ngành cần đầu tư nhiều thời gian và công sức thì mới tồn tại được. Bạn nào học CFA, ACCA rồi thì rõ. Thế cho nên làng nhàng ra trường thì chuyện chết đói vẫn là chuyện thường.

Nói dài nói dai chứ rút gọn lại là bạn có thể luyện bất kỳ công phu nào cũng được, miễn là luyện đến tầng 9/10 (và nếu bí kíp càng khó làm thì càng tốt - kiểu tịch tà kiếm phổ ý :))) thì yên tâm sống khỏe khi đại loạn.

Bạn nào trong topic đang chán ngân hàng thì có thể tìm hiểu nghề Actuary :))
 
Công phu cao, bí kíp tốt mà không có đinh hướng tốt, độ tập trung chuẩn thì... phí tài năng hì hì.
 
Thay đổi thay đổi thay đổi
Nghĩ đến sự thay đổi mà chóng cả mặt. Vừa mới đây ngồi ngẫm lại tương lai sau cái Tết buồn thảm của đám ngân hàng mà nghĩ mình trước tới nay hơi... nhác nên giờ lại lành. Bao nhiêu thằng mình biết là dân tín dụng hăng hái giỏi giang thời gian xưa mình ngưỡng mộ tài năng thì giờ thằng nào thằng đấy ngồi trên đống nợ xấu không yên, thằng thì ôm xèng bỏ trốn mất tăm mất tích, ăn Tết mất cả ngon. Thằng thì mình gặp giờ nhìn mặt như đưa đám, vỡ nợ, nợ lô, nợ đề, sống trả thì hết tiền mà vợ con thì lo lắng không yên. Ngẫm lại thấy cái Tết vừa rùi: mình không tiền thưởng, không tháng 13, chỉ lương tiêu đủ, nhưng lại ổn vì... chả phải lo lắng gì về nợ nần của Ngân hàng, chả phải nghĩ gì về nợ của mình (mình nợ ngân hàng cũng khá khá nhưng lương đủ trả lãi đều).... Ăn tết vui vẻ.. đời là mấy tý nhỉ.
Hồi xưa nghĩ mình cứ đổi ngân hàng là tệ lắm, nhưng giờ gặp anh bạn ở VIB thấy họ cũng đagn tìm đường bán xới, ngẫm lại đi trước có khi lại đỡ. Họ toàn người gắn bó với NH dăm bảy năm hơn rùi mà giờ chả dám nói câu trung thành với NH nữa. Thời điểm này thị trường nhân sự NH thật khắc nghiệt. Nhiều người làm lâu năm cũng không chắc ghế, nói chi người mới oánh nhau vỡ đầu để tuyển vào đây.....
Đang ngồi làm công tác tại chi nhánh, nhìn mớ nợ xấu mà oải.... biết được năm nay NH có xử lý hết được không, mà xử lý thế nào kia chứ, đảo nợ thì rùi cũng đến ngày không thu được nợ, mà kinh tế vẫn ảm đạm, nhà đất chết dí, thanh lý tài sản cũng bó tay vì không có người mua, khách hàng giờ chuyển từ sợ nợ xấu sang.... sẵn sàng nợ xấu còn hơn là không đi vay được chỗ khác.... VN mà không bơm vài ngàn tỷ cho các NH thì chắc từ giờ tới sang năm NH cũng phải đóng cửa vài cái. Nhân tình thế thái ối ôi......
 
Thank bác, đọc mấy bài của bác tự nhận thấy em nghị lực ko bằng 1/2 bác, chỉ được cái là còn trẻ còn phấn đấu được. Sẽ cố gắng hơn...
 
hôm qua học kinh doanh chứng khoán mà bà cô chép miệng bảo các bạn sinh nhầm thời, thế mới đau :-L
 
Câu chuyện này tôi xin kể, ai tin, ai không tin cũng được, nhưng đây là chuyện của tôi, nên tôi kể với các bạn cho vui, để các bạn biết, rút kinh nghiệm cùng tôi.

Phần 1.

Câu chuyện bắt đầu từ 2002, năm tôi thi đại học, lúc này, tôi chả bao giờ nghĩ tới chuyện mình sẽ vô làm ngân hàng sau này cả, tất cả có lẽ là cái duyên. Hồi đó bắt đầu thì cử chung, chung tất tần tật. Đề chung làm dài ngoằng. thi xong mình áng chừng toi rùi, chắc chỉ được 18 điểm. Đến hôm xem điểm, hờ hờ, được 21,5, kém khoa kế toán của KTQD 0,5 điểm. Thôi thế là xong, vô NV2 lúc đó là HVNH, và cuộc đời thay đổi từ đây.
Suốt mấy năm học ở trường, học thì dốt nhưng lên lớp vẫn cứ đều đều. Tốt nghiệp bằng TBK, chiều cao 1,65m, mặt mũi vừa sáng vừa sủa, đủ chuẩn trai vina để thi tuyển vô mấy cái ngân hàng theo tiêu chuẩn...hồi đó, chứ hiện nay mà đòi trai cao 1,7m là mình móm. hì hì.
Từ tháng 3/2012, lóc ngóc lên mạng tìm hiểu các NH, nào là MB, VP, sacombank, VIB.... hồi đó đang ngồi thực tập tốt nghiệp TTQT ở ACB Hà Nội. ngồi cùng phòng với mấy anh chị, gọi là thực tập nhưng có làm cái vẹo gì đâu, đi đến 1 tuần được 2 buổi, sau đó nghỉ luôn đến lúc xin cái dấu mà... hì hì. Sau khi lên mạng tìm hiểu và làm chục cái sơ yếu lý lịch và bản sao các văn bằng (kể cả mua bán), mình cũng nộp vô các NH xong. THáng 4 năm đó, vác bút đi thi hoành tráng như ai... hì, 1 thasgn sau, hồi hộp, vừa làm chuyên đề vừa thi tốt nghiệp. rùi cái ngày đẹp trời cái gì đến cũng phải đến, mình đỗ vô làm tín dụng ở Sacombank và VIB. hờ hờ. chưa tốt nghiệp, thi qua được các vòng tuyển dụng, chỉ chờ ngày lấy bằng là đi làm, cuộc đời thật là đẹp sao. ( hồi đó còn nhớ là bỏ không thi vào VP chỉ vì hôm đó thằng MU nó...nhân 3 hay nhân đôi điểm Ex, ngu vật.... nhưng cũng chả sao vì sau này mình cũng đã được hít thở bầu không khí VP rùi, khì)/
Hồi đó cũng biết lên báo, lên nét đọc, rùi so sánh, thấy thằng Sacombank là lớn nhất về vốn (NH cổ phần), thế là nghĩ thôi từ nay làm ở đây vậy, VIB nhỏ hơn, ta không làm, hì hì. Thế là có tháng 6, nhận xong giấy tốt nghiệp tạm thời, ngày 1/7/2006, gia nhập Sacombank, vô làm ở CN NGT, nằm tận gần cầu Đuống, bây giờ chuyển rùi thì phải. Cuộc đời đi làm, xin việc tự túc và có lẽ thấy mình cũng may mắn, nên nói chung là mình khá là tự tin. Làm không được bao lâu, vừa hết thử việc, cuối tháng 8/2006, xin nghỉ, trong đầu nghĩ, mình nên đi học tiếp cho biết đây biết đó, đời đi làm còn dài, thế là dấn chân sang Tung Của 2 năm....
Thời vận thì không biết là tốt hay xấu, đi học bên ngoài cũng thấy nhiều cái hay, bẵng đi 2 năm bỗng thấy mình chả biết gì về sự thay đổi của NH trong nước, thời kỳ 2007, đầu 2008, ngân hàng cực thịnh với tuyển dụng ồ ạt, thưởng khủng, nghe bạn bè đi làm kể mà bùi tai. Bước chân về VN, mọi thứ lại bắt đầu từ đầu, tự tin có thừa, nhưng cứ lại cảm thấy thiếu may mắn thế nào ấy. Suốt từ tháng 8.2008 đến tháng 10.2008, 3 tháng đi xin việc khắp nơi, phỏng vấn được có 3 chỗ, thời kỳ cuối 2008 này, các NH đi vào khó khăn, mình cảm nhận thấy rõ. Lúc đó phỏng vấn ở Đại Á còn trượt, xong phi sang phỏng vấn HSBC, với món làm Nhân viên tư vấn...trượt, rùi Mitsubishi UFJ Bank of Tokyo... lại trượt, rùi sang tới Chinfon Bank, phỏng vấn toàn bằng tiếng Anh, trượt... nản luôn.... nằm nhà sốt ruột như các bác vừa tốt nghiệp lên đọc UB bây giờ.. hì hì....
(hết phần 1, còn tiếp)
Bạn Naliah sang Trung Quốc đã bao giờ nghe đến Pháp Luân Công chưa nhỉ?
 
Back
Bên trên