Nhật ký "Hành trình Tìm việc của tôi"

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Đi pvấn về, kết quả là rất tả tơi, Bên Bank đã ko báo cho mình cụ thể pvấn vị trí nào mặc dù mình có hỏi lại rùi ,và thế là vị trí ứng tuyển và vị trí pvấn ko liên quan gì nhau .MÌnh biết lỗi là tại mình , rõ ràng bản thân cần chuẩn bị kỹ càng hơn và cần trau dồi nhiều hơn nữa cả về kiến thức và kỹ năng.MÌnh sẽ ko từ bỏ mục tiêu của mình đặt ra, mình là sẽ có gắng đạt được nó ,nhưng trước mắt mình sẽ bước đi từ từ, bố vấn thường nói với mình " Hành trình vạn dặm, khởi đầu bằng một bước chân"
 
Đúng vậy! tiên trách kỷ , hậu trách nhân
MÌnh rất tâm đắc câu nói của ông chú mình hồi tết khi mình nói" Chú ạ, thời buổi giờ kinh tế khó khăn, xin việc khó lắm chú ạ" . CHú nói: Tao sống hơn 50 năm, chưa năm nào tao ko thấy xin việc là dễ cả, lúc nào cũng khó như lúc nào hết, nhưng vẫn dễ với đứa nào có tài và kiên trì đến cùng.Đầy đứa xin dc việc lương cao ra đấy. Đừng bao giờ đổ tại ngoại cảnh.
Mình nghĩ lại thì chẳng sai chút nào, kinh tế khó khăn với Nokia,BB,HTC, Sony chứ chẳng ai nhận ra điều đó khi nhìn vào Apple hay Samsung cả.
 
Từ khi còn nhỏ mình đã mong muốn được làm 1 cô giáo cho đến bây giờ, nhưng mọi người không ai cho mình theo nghề này cả, vậy là mình học kinh tế. Sau năm đầu học đại cương chưa biết là mình sẽ học ngành gì, sang năm 2 chọn ngành đã quyết định theo ngành kiểm toán vì thấy nó hay hay. Nhưng đến khi học, lấy bằng ra trường mình lại ko muốn làm kiểm toán, hối hận vì quyết định ban đầu. Sau này, thấy mọi người đổ xô vào ngân hàng mình cũng thử sức vài lần, có lần đậu nhưng lại không làm vì lại bị phản đối. Cuối cùng, sau 1 năm là làm kế toán cho 1 công ty tư nhân mình lại bắt đầu thi lại vào ngân hàng, với 1 vị trị yêu thích đó là giao dịch viên. Giờ có ai cản chắc vẫn "cố đấm ăn xôi" thôi. vì đã là niềm đam mê rồi mà!
 
Sắp đi phỏng vấn MB, sẽ cố gắng hết sức tận dụng cơ hội này. Lần này quyết tâm đánh 1 trận để đời.
 
ngày xưa ấy,xưa từ rất xưa mình hay mon men mò lên đây,từ ngày mình bị rớt Agribank,mình chả thèm ngó ngàng j ngân hàng nữa,chỉ thấy phí 1 điều là mình học ngân hàng ra mà làm ngành event,thấy sao sao ấy,cũng muốn quay lại ngành ngân hàng mà sợ vẫn còn ám ảnh
 
15/5 này đi thi bên MB đây. không biết thế nào m đã thất bại đến 2 lần rùi đấy nhỉ. Phải chuẩn bị cố gắng lên
Chắc chắn m sẽ làm được
 
đúng là trong chán ngoài thèm, vào được rồi sẽ biết làm NH là cỡ nào cực khổ, đau đầu muốn chết luôn, linh tinh lộn xộn muốn chết luôn. nếu có thể, nếu không nghĩ về gia đình, về bố mẹ, thì tôi đã kết thúc cái nhật kí vào NH của mình ngay từ ngày hnay rồi.
tóm lại 1 câu là, NH không phải là 1 thiên đường đáng để ngta mơ ước!
 
Mình cũng đã thất nghiệp được 1 năm. Đã có lúc mình cảm giác như tất cả mọi thứ đang quay lưng và chặn mọi đường tiến của mình. Thất vọng chán nản mệt mỏi khi làm gì cũng thất bại. Ngày ngày giấc mơ trở thành nhân viên ngân hàng ám ảnh thôi thúc và làm mình thấy mệt mỏi. 1 năm qua đa mang đến cho mình 1 sức ì quá lớn, dừng chân quá lâu. Đã có 1 câu nói rất hay như này " Đừng đợi công việc tốt thì mới bắt đầu". Mình là 1 sinh viên tốt nghiệp trường Dân lập luôn tự ti với cáí mác của trường và khi sự chán nản dẫn đến đỉnh điểm mình đã phải tự xác định lại tương lai của mình. Giấc mơ của mình vẫn là ngân hàng, với những gì mình đang có chắc chắn mình chưa thể bước chân vào nới đó được. Vì vậy mình đã quyết định chọn cách đi đường vòng. Sale là công việc mình lựa chọn, thực sự lúc đi phỏng vấn và training mình đã muốn bỏ vì nghĩ rằng mình không phù hợp, nhưng đến đó nhìn các bạn đến từ các trương từ HVNH, Ngoại thương, HVTC đều là những trường Top của chúng ta nhưng các bạn vẫn đi làm mặc dù mức lương có thể là không đủ sống. Vậy lý do vì sao?. Vậy là minh quyết định sẽ bắt đầu thực hiện ước mơ của mình coi như đó là hành trang là trải nhiệm là những mối quan hệ mình xây dựng được tất cả đều vô giá và không đồng tiền nào mua được cả. Vì vậy mọi người đừng nản lòng cứ để mục tiêu ở nơi đó mình không bay lên được nhưng chắc chắn bằng đôi chân và khả năng của mình nhất định mình sẽ chạm vào được nó
 
Mình ra trường vào tháng 6, tháng 9 đi làm ở 1 trung tâm ngoại ngữ, tháng 11 làm ở Ngân hàng, tháng 4 năm sau nghỉ việc ở Ngân hàng đến nay. Từ hồi còn thực tập mình đã lo nộp hồ sơ xin việc, cũng được gọi đi phỏng vấn từ khi bạn bè đang mãi lo kế hoạch vui chơi chia tay những ngày sinh viên. lúc ấy mình có niềm tin mãnh liệt vào tương lai của bản thân lắm, mình tin là bản thân đã nỗ lực, đã chăm chỉ, đã cố gắng thì nhất định mình sẽ thành công. Ngày ấy mình có một chút kiêu kỳ của một đứa con gái tự tin, đang nhìn cuộc đời với niềm vui roi rói...
Giờ đây, mình cũng đang nhìn cuộc đời bằng niềm vui, nhưng không còn roi rói như ngày xưa nữa, mà là cái niềm vui có hơi phần giả tạo...
Mình có cái Foder "Hồ sơ xin việc" trên màn hình Destop, trong ấy lưu lại hết tất cả các CV, đơn xin việc của mình trong suốt hơn 1 năm qua, công ty có, ngân hàng cũng gần như điểm mặt đủ... Nó dài ngoằn ngoặt í...
Số lượng các Ngân hàng mình được gọi đi Test và PV cũng gần 15 rồi. Test thì có mỗi MB và HD là rớt, còn lại đều được đi PV, lúc PV, có hội đồng thì khen mình lanh, nhanh nhạy, blabla,,, Cũng có lúc cả hội đồng Pv chả ai thèm nhìn mặt mình, chả ai thèm hỏi câu nào, dù cả đêm mình đã thức trắng để chuẩn bị cho cuộc pv. Đủ cái thể loại trên đời... Nhưng giờ mỗi khi PV hay Test xong, nói thật mình chẳng vui cũng chẳng buồn, chẳng quan tâm là làm đúng hay sai, mình vẫn cừoi khi nộp bài hoặc ra về... Mình tin vào cố gắng của bản thân và mình còn tin vào cái "Duyên" nữa...
Có một ý nghĩ mà mình đã lẩm bẩm trong đầu cả năm qua là Mình thất nghiệp 1 tháng, 2 tháng hay 1 năm chính mình cũng không biết được, nên cần chuẩn bị tinh thần thật tốt. Thế đây!
Giờ mình vấn đi làm vài việc thời vụ linh tinh để đủ sống, đang ôn thi cao học và vẫn đang tìm kiếm xem cái "Duyên" của mình đang ở đâu?!
 
Back
Bên trên