Nhật ký "Hành trình Tìm việc của tôi"

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Đến hôm nay cũng đã gần 2 tháng làm việc,không phải là ngân hàng mà là hàng hải,uh thì nghề này cũng có nhiều cái rất thú vị,uh thì nó có vẻ hợp với một đứa thích sống chết vì công việc như mình nhưng sao mình vẫn cảm giác muốn được làm một kiểm toán viên.Dẫu mình cũng đã rất nản lòng không muốn chờ đợi hy vọng và để rồi thất vọng.Có lẽ con người ít ai tự hài lòng với chính bản thân mình và cũng có lẽ mình nên học cách yêu công việc hiện tại.
 
Thi 3 cái NH,2 cái BigBank,tạch ko tiếc,cái thứ 3 vào vòng pv,đợi hoài đợi hoài ko thấy gọi,lên mạng gặp bạn,bạn nói vị trí đó nó chỉ tuyển 1 người,và người đó đã đc chọn rồi,người đó có 80 chai,vậy thì tổ chức thi làm giề để em phải học mòn mắt,hận đời…
Vì cái gì,vì cái gì em chịu thất nghiệp tự nguyện gần 1 năm nay,em cố gắng cho giấc mơ của mình nhưng có ai hiểu,người ta nhìn cái bằng của em,rồi chê,ngta đâu hiểu em thiếu nửa điểm để rồi học cái ngành mình hoàn toàn ko thích,e đội mưa đội nắng tối tối đi học nghiệp vụ suốt 1 năm,em cố gắng học những môn nghiệp vụ còn hơn những môn học trên lớp,thế rồi sau 4 năm,em nhận được cái gì,nền kinh tế hay cuộc đời này đạp em ko thương tiếc,giấc mơ vẫn còn đó,niềm tin còn đó,nhưng nhiệt huyết thì hết rồi…
Em nhất định ko từ bỏ giấc mơ NH,em ko chờ đợi suốt 1 năm để rồi đi làm ở lĩnh vực em ko mong muốn,muốn bắt đầu học văn bằng 2 NH,nhưng ai chịu nuôi em nữa…
Em bức xúc lắm rồi,đừng bắt em làm những việc em biết rõ em ko thích,đừng nói em chảnh,e tận tụy với ước mơ của mình là sai sao,em nộp bao nhiêu cái NH rồi em cũng ko nhớ nỗi,1 cái cv được gửi đi là 1 hi vọng của em,1 cái email thông báo hồ sơ gửi thành công của Bank e cũng hp đọc đi đọc lại.
Chắc là em phải kiếm một tấm chồng,đi làm nuôi em,để em ở nhà viết cv nộp NH,dù cho suốt đời như thế em cũng cam lòng…
 
Thất bại dễ chán nản lắm, giờ ngân hàng đang thừa nhân sự nên mới ra trường, thiếu kinh nghiệm khó mà có việc tốt ngay, bạn nên chấp nhận làm công việc trái nghê để lấy kinh nghiệm liên quan hoặc làm cộng tác viên tại ngân hàng. Sẽ học hỏi được thêm nhiều điểu mà không còn chán nản nữa. Như mình này, cũng 6 tháng giời đi xin việc ngân hàng (trước đấy 1,5 năm làm kế toán), nản kinh khủng, cuối cùng mình đi làm cộng tác viên thẻ cho ngân hàng, thấy đời tươi sáng hẳn. Đi làm là có kinh nghiệm, là được tiếp xúc với thực tế, đến đích có nhiều đường đi, gặp phải 1 đường cụt hãy cố gắng mỉm cười tìm đường khác nhé. Cố lên ^^!
 
Thi 3 cái NH,2 cái BigBank,tạch ko tiếc,cái thứ 3 vào vòng pv,đợi hoài đợi hoài ko thấy gọi,lên mạng gặp bạn,bạn nói vị trí đó nó chỉ tuyển 1 người,và người đó đã đc chọn rồi,người đó có 80 chai,vậy thì tổ chức thi làm giề để em phải học mòn mắt,hận đời…
Vì cái gì,vì cái gì em chịu thất nghiệp tự nguyện gần 1 năm nay,em cố gắng cho giấc mơ của mình nhưng có ai hiểu,người ta nhìn cái bằng của em,rồi chê,ngta đâu hiểu em thiếu nửa điểm để rồi học cái ngành mình hoàn toàn ko thích,e đội mưa đội nắng tối tối đi học nghiệp vụ suốt 1 năm,em cố gắng học những môn nghiệp vụ còn hơn những môn học trên lớp,thế rồi sau 4 năm,em nhận được cái gì,nền kinh tế hay cuộc đời này đạp em ko thương tiếc,giấc mơ vẫn còn đó,niềm tin còn đó,nhưng nhiệt huyết thì hết rồi…
Em nhất định ko từ bỏ giấc mơ NH,em ko chờ đợi suốt 1 năm để rồi đi làm ở lĩnh vực em ko mong muốn,muốn bắt đầu học văn bằng 2 NH,nhưng ai chịu nuôi em nữa…
Em bức xúc lắm rồi,đừng bắt em làm những việc em biết rõ em ko thích,đừng nói em chảnh,e tận tụy với ước mơ của mình là sai sao,em nộp bao nhiêu cái NH rồi em cũng ko nhớ nỗi,1 cái cv được gửi đi là 1 hi vọng của em,1 cái email thông báo hồ sơ gửi thành công của Bank e cũng hp đọc đi đọc lại.
Chắc là em phải kiếm một tấm chồng,đi làm nuôi em,để em ở nhà viết cv nộp NH,dù cho suốt đời như thế em cũng cam lòng…

Seo bạn này có những tâm sự giống mình 3 năm về trước thế nhỉ? Có một số điều muốn nhắn nhủ với bạn rằng: có ước mơ và dám theo đuổi ước mơ là điều vô cùng đáng quý và hình như nó tồn tại ở tất cả các sinh viên mới ra trường. Nhưng đời nó k là mơ bạn ah. Mình có ước mơ và mình theo đuổi nó nhưng minh vẫn phải sống. K ai nuôi mình cả đời mà may mắn có thì bạn có chấp nhận làm tầm gửi cả đời k? Cũng một giai đoạn tớ như bạn. Cũng suốt ngày viết CV rồi gửi, cũng lang thang hết đường phố SG giữa trời nắng để nộp hồ sơ cho kịp thời gian....và rồi cũng suốt ngày thất vọng khi rớt, thậm chí là họ còn k màng đến cái hồ sơ của mình nữa. Hơn 1 năm ở nhà, niềm tin gần như là cạn kiệt, nhiệt huyết tuổi trẻ cũng phai dần. Đến lúc đó mới chợt nhận ra, tuổi trẻ là phải làm việc, phải cống hiến. Công việc có thể k phải là mơ ước bao lâu của mình nhưng ít ra khi làm việc ta cảm nhận dc mình k phải là người thừa, và công việc cũng cho ta những trải nghiệm, những cơ hội mới.
Bạn ah, bạn có biết khi nào thì bạn có dc 1 chân trong ngân hàng như bạn mơ ước k? 1 năm?2 năm? hay chính bạn cũng k chắc?Đừng từ bỏ ước mơ nhưng cũng đừng thui chột ước mơ của mình bằng sự chờ đợi. Cứ làm việc, bất cứ 1 việc gì và sẽ có ngày bạn đạt dc ước mơ của mình(như tớ chẳng hạn). Chúc bạn thành công.
 
Nói thật là mình cũng là dân ngoại đạo không học ngành ngân hàng cũng đeo đuổi ngành ngân hàng gần 1 năm . Nhưng qua những thất bại sao khi đi pv 3 đến 4 chỗ mình nhận thấy rằng không phải do cái hoàn cảnh khó khăn kinh tế hay đại loại như vậy . Các bạn có thử nghĩ tại sao có những bạn vẫn vô đường hoàng chính chính ngân hàng lớn mà không cần phải tiền bạc hay quen bik. Cái lỗi này ở do chính bản thân chúng ta , chúng ta đã chuẩn bị hồ sơ của ta như thế nào để bị loại ở vòng sơ loại , vòng viết và phỏng vấn chúng ta đã chuẩn bị những gì . Cái quan trọng là ở đó . Những ngày tháng thất nghiệp mình tự mình kiểm điểm lại chính bản thân mình và mình thấy rằng mình đã chuẩn bị không kỹ càng. Vậy thì sao chúng ta không chuẩn bị một cách kỹ lưỡng nên với hiện tại mình đnag chuẩn bị rất kỹ lưỡng mọi việc và cảm thấy rất khả quan . Mình tin với niềm tin với sự kiên định quyết tâm và niềm đam mê thì một vài tháng tới mình sẽ đi làm . Ta thường nói cuộc sống không công bằng nhưng nó rất công bằng bạn àh, đơn giản thui bạn gieo hạt nào thì gặt quả ấy ,thì hãy gieo hạt và chăm sóc kỹ lưỡng thì trái ngọt cây tốt sẽ đến với bạn .Cố gằng lên gùi một ngày vinh quang một ngày sẽ là nhân viên của ngân hàng sẽ tới ^^
 
4 ngày nhận 4 tin dữ
Bị thôi việc khi mới dc nhận 3 ngày với lý do lãng nhách của 1 công ty rẻ rách - Công ty ko thuê kế toán nữa - Thuê dịch vụ ngoài. Mẹ nó chứ - có ý định thuê ngoài mà 3 ngày trước gọi mình đến nói mình có cam kết làm lâu dài ko? Trong 3 ngày thì ngoài ngồi trước mặt trước máy vi tính thì ko có việc gì làm. Nó có hiểu niềm vui của người dc nhận việc và nỗi đau khi nghỉ việc vì một lý do không thể hiểu nổi không. Kể mình ko biết làm họ cho nghỉ việc thì ko sao đằng này chưa làm gì. Mình buồn nhưng ko tiếc vì một công ty như thế ko đáng để mình cống hiến.
Ngày mai nhận email "Thư cảm ơn" của Sacombank - Cảm ơn bạn đã tham dự buổi pv của Sacombank nhưng chúng tôi rất tiếc........Ôi, niềm hy vọng mà mình dành hết cho nó đã hết. Là con trai nhưng nước mắt vẫn ko cầm dc.
Ngày tiếp theo nhận tin nhắn "mời thi tuyển của MB đợt 1/2013 (cách đây 1 tuần đó các bác) hý hững lên mbbank xem danh sách và địa chỉ thi. Mình đăng kí Đồng Nai nhưng tìm hoài ko thấy, chợt nhớ ra có kí ức ko tốt về cái này.. Mình vào danh sách Đà Nẵng thì thấy có tên,Hix, vẫn còn nhớ câu hỏi" Tại sao Đà Nẵng và Đồng Nai lại cùng mã DNA hả anh" trên ub.com.vn này. Nhưng lỗi vẫn tại mình vì ko vào trang chủ mbbank. NGày mai gọi điện cho anh chị nhân sự MB thì họ bảo không dc. Phải ra Đà Nẵng -1000km. Thế là bỏ lỡ 1 cơ hội ở MB.
Vẫn còn nhen nhóm hy vọng cuối - hy vọng khởi nghiệp -Mình từ lâu đã có ý tưởng thành lập 1 Website đấu giá trên mạng (cũng có 2 năm kinh nghiệp lĩnh vực này thời sinh viên) - Gặp và nc với khoảng gần 10 người nhưng ko ai hợp tác - Người cuối cùng có hy vọng thì sáng sớm nhận tin nhắn - Mình xin lỗi,mình đã nhận làm một dự án cho người bạn.

Và rất nhiều chuyện khác nữa mình nói ra thì lạc đề. Nhưng quả thật nỗi buồn nó đến nhanh và dồn dập quá......Tôi ơi , đừng tuyệt vọng
 
cố lên bạn, hãy có 1 cái nhìn lạc quan nhất vì chỉ có thế thì ta mới có sức để tiếp tục fighting thui ^^
 
MÌnh rất tâm đắc câu nói của ông chú mình hồi tết khi mình nói" Chú ạ, thời buổi giờ kinh tế khó khăn, xin việc khó lắm chú ạ" . CHú nói: Tao sống hơn 50 năm, chưa năm nào tao ko thấy xin việc là dễ cả, lúc nào cũng khó như lúc nào hết, nhưng vẫn dễ với đứa nào có tài và kiên trì đến cùng.Đầy đứa xin dc việc lương cao ra đấy. Đừng bao giờ đổ tại ngoại cảnh.
:D, ko hiểu vì sao khi đọc comment này, em cứ nhìn chằm chằm vào dòng chữ "có tài và kiên trì đến cùng"
Cảm giác của em là: hình như chú đang nhắc tới em :))
Cố lên nàooooooooooooooooo :D
 
Back
Bên trên