Nhật ký "Hành trình Tìm việc của tôi"

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Sau 1 tháng vào SG mới sắp xếp được 1 cuộc pv, rốt cuộc là mất bộ hồ sơ. Tại sao lại không thể ghi rõ ràng yêu cầu của vị trí để mình mất oan bộ hs thế này hả trời????????????????????????

---------- Post added 27-03-2012 at 10:19 PM ----------

một mùa tuyển dụng mới đã bắt đầu. mình cũng đã bắt đầu rải hồ sơ. VPBank đã phỏng vấn tổng cộng 3
n, một lần thi viết. giờ đang hồi hộp chờ kết quả.hi vọng là có thể đỗ.mình quá chán với cảnh cứ đỗ ngiệp vụ rồi trượt phỏng vấn rồi. buồn dã man.
Vòng phỏng vấn là vòng quyết định và khó đoán nhất!:(
 
mình phải cố gắng để ứng tuyển vào bộ phận thanh toán quốc tế của một ngân hàng nào đó mới đươc., cố lên!!
 
một mùa tuyển dụng mới đã bắt đầu. mình cũng đã bắt đầu rải hồ sơ. VPBank đã phỏng vấn tổng cộng 3
n, một lần thi viết. giờ đang hồi hộp chờ kết quả.hi vọng là có thể đỗ.mình quá chán với cảnh cứ đỗ ngiệp vụ rồi trượt phỏng vấn rồi. buồn dã man.
Tại sao ai cũng vậy nhỉ? chỉ còn chờ cuộc gọi cuối của con đường thi tuyển NH thôi mà sao khó quá...
 
Sắp 10/03 rồi. Giá mình đang đi làm thì tốt biết mấy, lại được về bên bố mẹ. Đang thất nghiệp thế này nên chẳng muốn về nữa, sợ bố mẹ phiền lòng. Hic. Làm gì cho qua 3 ngày nghỉ đây. Mọi người có lẽ cũng về quê cả roài. Hic
 
Sắp 10/03 rồi. Giá mình đang đi làm thì tốt biết mấy, lại được về bên bố mẹ. Đang thất nghiệp thế này nên chẳng muốn về nữa, sợ bố mẹ phiền lòng. Hic. Làm gì cho qua 3 ngày nghỉ đây. Mọi người có lẽ cũng về quê cả roài. Hic
Sao cứ phải đang đi làm mới dám về quê c ơi? Nhớ bố mẹ thì phải về chứ:). C yên tâm, bố mẹ không phiền lòng vì c chưa xin được việc đâu, chỉ phiền lòng nếu c lười về thôi;))
C vào 2 topic này để thay đổi suy nghĩ nhé:x: http://ub.com.vn/threads/9696-SUY-NGAM-Chung-ta-con-duoc-gap-bo-me-bao-nhieu-lan.html, http://ub.com.vn/threads/9773-VE-QUE-Tran-Manh-Tuan-Nho-que-qua.html
Ps: Tuần này mình về quê, dù đang thất nghiệp nhưng vẫn về;))
 
đọc hết mười mấy trang của Nhật ký tìm việc tự dưng thấy trong lòng đầy ắp những suy nghĩ. Đang trong thời gian thực tập, mình nhàn nhã thảnh thơi, chẳng lo lắng nộp đơn vào đâu, chẳng suy nghĩ liệu ra trường có thất nghiệp hay không, và cũng chẳng bận tâm là ngày mai sẽ như thế nào. Từng ngày trôi qua lặng lẽ và thoải mái như một kỳ nghỉ. Mình không đặt nặng vấn đề làm ở đâu hay tiền lương bao nhiêu, cũng chẳng mấy quan tâm ai đó hơn mình cái gì, con người mình thật sự không thay đổi.
Ngày trước học phổ thông, mọi thứ trôi qua thật nhẹ nhàng, mình thậm chí còn không nhớ được những áp lực thi cử đại học như thế nào, cái gì đến cứ đến, mình học cứ học, lặng lẽ và bình thản :D
Thế rồi mình cũng đỗ đại học, học đại học rất vui khi mình quen được những người bạn tuyệt vời, nhưng áp lực điểm số lại không tồn tại trong mình, có thể nói là chẳng lo lắng gì :D những tháng ngày nhẹ nhàng và bình thản, mình cứ học và chơi, cái gì đến sẽ đến, và rồi mình không trượt môn nào, ấn tượng là tấm bằng đẹp cuối cùng cũng thuộc về mình.
Giờ đây khi sắp nhập vào dòng đời hối hả, có lẽ mình lại thấy được những cảm xúc như bao lần khác, không dồn dập vội vã, cứ bình thản vui tươi, dù cuộc đời có đi đến đâu, vẫn tìm được nụ cười thoải mái.
 
đọc hết mười mấy trang của Nhật ký tìm việc tự dưng thấy trong lòng đầy ắp những suy nghĩ. Đang trong thời gian thực tập, mình nhàn nhã thảnh thơi, chẳng lo lắng nộp đơn vào đâu, chẳng suy nghĩ liệu ra trường có thất nghiệp hay không, và cũng chẳng bận tâm là ngày mai sẽ như thế nào. Từng ngày trôi qua lặng lẽ và thoải mái như một kỳ nghỉ. Mình không đặt nặng vấn đề làm ở đâu hay tiền lương bao nhiêu, cũng chẳng mấy quan tâm ai đó hơn mình cái gì, con người mình thật sự không thay đổi.
Ngày trước học phổ thông, mọi thứ trôi qua thật nhẹ nhàng, mình thậm chí còn không nhớ được những áp lực thi cử đại học như thế nào, cái gì đến cứ đến, mình học cứ học, lặng lẽ và bình thản :D
Thế rồi mình cũng đỗ đại học, học đại học rất vui khi mình quen được những người bạn tuyệt vời, nhưng áp lực điểm số lại không tồn tại trong mình, có thể nói là chẳng lo lắng gì :D những tháng ngày nhẹ nhàng và bình thản, mình cứ học và chơi, cái gì đến sẽ đến, và rồi mình không trượt môn nào, ấn tượng là tấm bằng đẹp cuối cùng cũng thuộc về mình.
Giờ đây khi sắp nhập vào dòng đời hối hả, có lẽ mình lại thấy được những cảm xúc như bao lần khác, không dồn dập vội vã, cứ bình thản vui tươi, dù cuộc đời có đi đến đâu, vẫn tìm được nụ cười thoải mái.
Ai đây, có phải vta2512 k đấy?;)). Gì mà tâm trạng thế, văn hay chữ tốt thế?;)) Sau một thời gian ít vào 4r, ít ném gạch đá, ít chém gió...anh ta đã trở lại nhưng k còn lợi hại như xưa=)).
 
đọc hết mười mấy trang của Nhật ký tìm việc tự dưng thấy trong lòng đầy ắp những suy nghĩ. Đang trong thời gian thực tập, mình nhàn nhã thảnh thơi, chẳng lo lắng nộp đơn vào đâu, chẳng suy nghĩ liệu ra trường có thất nghiệp hay không, và cũng chẳng bận tâm là ngày mai sẽ như thế nào. Từng ngày trôi qua lặng lẽ và thoải mái như một kỳ nghỉ. Mình không đặt nặng vấn đề làm ở đâu hay tiền lương bao nhiêu, cũng chẳng mấy quan tâm ai đó hơn mình cái gì, con người mình thật sự không thay đổi.
Ngày trước học phổ thông, mọi thứ trôi qua thật nhẹ nhàng, mình thậm chí còn không nhớ được những áp lực thi cử đại học như thế nào, cái gì đến cứ đến, mình học cứ học, lặng lẽ và bình thản :D
Thế rồi mình cũng đỗ đại học, học đại học rất vui khi mình quen được những người bạn tuyệt vời, nhưng áp lực điểm số lại không tồn tại trong mình, có thể nói là chẳng lo lắng gì :D những tháng ngày nhẹ nhàng và bình thản, mình cứ học và chơi, cái gì đến sẽ đến, và rồi mình không trượt môn nào, ấn tượng là tấm bằng đẹp cuối cùng cũng thuộc về mình.
Giờ đây khi sắp nhập vào dòng đời hối hả, có lẽ mình lại thấy được những cảm xúc như bao lần khác, không dồn dập vội vã, cứ bình thản vui tươi, dù cuộc đời có đi đến đâu, vẫn tìm được nụ cười thoải mái.
cậu chắc trẻ lâu lắm đó.hehe.. sống lạc quan thế chứ:)
 
Sao cứ phải đang đi làm mới dám về quê c ơi? Nhớ bố mẹ thì phải về chứ:). C yên tâm, bố mẹ không phiền lòng vì c chưa xin được việc đâu, chỉ phiền lòng nếu c lười về thôi;))
C vào 2 topic này để thay đổi suy nghĩ nhé:x: http://ub.com.vn/threads/9696-SUY-NGAM-Chung-ta-con-duoc-gap-bo-me-bao-nhieu-lan.html, http://ub.com.vn/threads/9773-VE-QUE-Tran-Manh-Tuan-Nho-que-qua.html
Ps: Tuần này mình về quê, dù đang thất nghiệp nhưng vẫn về;))
Cảm ơn bạn vì 2 link này, mình cũng đang suy nghĩ leham, thực ra mình cũng đang đi làm ở Ngân hàng nhưng chưa phải là chính thức, lần trước gọi về cho bố, biết bố đang xin việc ở nhà cho mình, nhưng thực sự thấy người ta từ chối khéo, mình thấy bố mẹ phải đi hỏi người ta như thấy mình thật yếu kém và đang là gánh nặng cho bố mẹ, bố mẹ ko trách bảo mình cố học lêncao học cho dễ xin việc nhưng mình ko thể ko nghĩ đến khi ra trường được gần 1 năm mà vẫn chưa gánh vác cho bố mẹ được bao nhiêu, bố mẹ còn đang phải nuôi em trai học nữa, công việc ở Ngân hàng cũng chưa biết thế nào thấy có anh chị cố gắng hơn 1 năm mà vẫn chưa được nhận chính thức, mình thấy chán ....hum nay đi nhận kết quả ở Sacombank về, mình đã khấp khởi trong bao lâu, thi test vòng 1, phỏng vấn vòng 2, tập trung vòng 3....kết quả là....từ vị trí Giao dịch viên chuyển sang vị trí thử ở Cộng tác viên bên TTT, mình thấy như mọi thứ đang đùa cợt, mình cũng đang cố gắng đây, nhưng mình thấy thật chán....lắm.....hu hu....tưởng lần này trước khi về, ngoài tiền nhân được tiền từ Ngân hàng sẽ mua quà cho bố mẹ, vì từ tết đến giờ chưa về sẽ mang theo tin mừng ....kết quả thi...nhưng thật đau lòng, rùi số tiền nhỉ nhoi dành dụm được cũng bị xâu xé ra trăm khoản, xe máy hỏng, tiền ăn tăng, điện nước cuối tháng....:(......những lời bố mẹ động viên lại làm cho mình thấy muốn khóc, mình muốn gọi về lắm nhưng mình sợ ở nhà bố mẹ đã lo bao nhiêu chuyện, giờ lại thêm những chuyện vặt vãnh trong cái suy nghĩ của mình, sẽ làm cho bố mẹ lo nhìu hưn, như thế mình ko thể nói được, cũng ko thể về nhà để bố mẹ sốt ruột hơn nữa........................
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Back
Bên trên