from: me
to: chị của em
Hôm nay tự nhiên em muốn viêt cho chị kinh khủng. Mùa đông đã chớm về ùi đó chị, ở Hòa Bình chị có nhận thấy điều đó không?
Em nhớ lần đầu tiên em gặp chị cũng trong một ngày đông lạnh, tài chính đã về quê nghỉ tết hết em thì phải ở lại tìm phòng. Mấy ngày hôm nay em đi tìm miết mà không tìm được. Lúc em nghĩ rằng không còn hi vọng gì nữa, bỏ đó về quê ăn tết ùi lên tìm sau thì em nhìn thấy 1 tờ giấy tìm nữ ở ghép đã hoen ố từ lâu, em đã nghĩ lâu vậy ùi chắc người ta đã có người ở rồi nhưng như vô thức em vẫn gọi. Và thế là chị em mình gặp nhau.
Con người gặp nhau đôi khi cũng vì cái duyên chị nhỉ?
Lần đầu tiên em ở với người lạ, em- con bé năm nhất ngỡ ngàng và bỡ ngỡ với mọi thứ, em cứ sợ ở với chị người lạ liệu có được không. Ngày đầu tiên ở cùng chị, em đã rất lo lắng, hì, nhưng chị nhanh chóng xóa đi sự lo lắng ấy trong em, từ hôm đó những ngày tươi đẹp của em bắt đầu
.Thời gian ở cùng chị có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất trong thời sinh viên của em, chị biết không, ngày chị ra trường, ngày chị chuyển đi, chỉ còn mình em với căn phòng vắng, em đá khóc rất nhiều, hồi đó em nghĩ buồn cười lắm, em nghĩ nếu em phải chia tay với người yêu chắc em cũng không buồn thế này, có những thứ tình yêu cũng không thể thay đổi nổi, chị nhỉ
Chị là người chị tuyệt vời nhất của em, em nói thật đó, chị lúc nào cũng chăm sóc em chu đáo, lúc nào cũng bao dung với em dù hồi đó em mải chơi nên lơ đễnh, tính hay quên, hết lần này tới lần kia, chị cũng chẳng bao giờ giận em. Chị lúc nào cũng bảo em ngoài cái tài nói nhiều ra thì vẫn gà với tồ lắm.
Chị dạy em những bài học trong cuộc sống, lúc nào cũng bênh vực em, chỉ cho em hướng đi nào là đúng. Chị em mình đã xa nhau gần 2 năm ùi chị nhỉ? Em vẫn là con bé ngày xưa, có chút trầm mặc hơn bởi những gì đã từng trải qua, em không còn được vo tư hồn nhiên như cô tiên hồi năm nhất nữa
, và chị em cũng biết cuộc sống đi làm cũng khiến chị thay đổi nhiều. Nhưng thời gian dù có làm em và chị thay đổi như thế nào nhưng quan trọng em và chị vẫn không đánh mất bản thân mình phải không chị?
Chị vẫn là 1 người bộc trực, thẳng thắn, yêu là yêu, ghét là ghét, em thích nhất là điểm đó ở chị đó
. Còn em, dù thế nào vẫn như đứa hay xưa chị bảo, nội tâm và thật thật, gà gà
. Đã có lúc em ghét chính con người đấy của em, em cố xây quanh mình 1 bức tường vì em nghĩ như thế em sẽ không bị ai làm tổn thương nhưng em đã không thể làm được điều đó. Nhưng em nhận thấy một điều quan trọng hơn, rằng bên cạnh em có mọi người luôn yêu thương em, cho dù em không phải là 1 người khôn khéo, sự chân thật vẫn mai luôn là thứ để duy trì 1 mối quan hệ phải không chị?
, hi
Chị với anh khi nào sẽ lấy nhau?
, để em còn về làm phù dâu cho chị nữa chứ, em về nhà chị để còn ra biển nữa, ôi,em thích biển lắm í :">, dù em biết anh chị đang vấp phải nhiều khó khăn nhưng chị hãy vững tin chị nhé, đừng bao giờ dễ dàng buông tay.Tình yêu mãnh liệt chỉ là khởi đầu của tình yêu thui chị ạ, người ta ở bên nhau lâu dài vì chính sự đồng cảm giữa 2 tâm hồn, đó là khi tình yêu bước sang 1 giai đoạn mới. Nên chị đừng so sánh với thời gian yêu nhau và bây giờ để rồi lại buồn chị nha, nước có chảy mới có trong, chúng ta không thể chấp nhận những gì đã cũ cho dù nó có mạnh mẽ tới mấy.
Em sẽ nghe lời chị là không yêu trong thời sinh viên và chắc em sẽ làm được, em năm nay cũng năm 3 ùi
.
Mai có không khí lạnh về, hi vọng mùa đông năm nay của em sẽ không phải là 1 mùa đông cô đơn, chị cũng vậy nha