Lời muốn nói: FROM ... TO... :X

  • Bắt đầu Bắt đầu Nhoc2512
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
from: me
to: bạn tri kỉ của tớ
một ngày nữa với tớ lại sắp trôi qua, ngày hôm nay với cậu như thế nào? tớ đã ngủ một giấc thật dài miết từ đêm hôm qua tới giờ mới dậy,tớ hèn nhát, tớ không dám đối diện với thực tế, không dám đối diện với những cơn đau buốt hành hạ mình, và thế là tớ đã ngủ.mỗi khi tớ gặp một chuyện gì đấy ngỡ như không vượt qua được, tớ thường muốn ngủ một giấc thật dài để quên đi tất cả.và ngày hôm nay tớ đã có được giấc ngủ dài như thế. nhưng trước kia, tớ chưa bao giờ nghĩ trong giấc ngủ, tớ sẽ mơ những gì? hôm nay trong giấc mơ của tớ,tớ mơ về tuổi thơ mình,mơ về hương rơm, hương lúa chín trên những cánh đồng,mơ những con sóng biển tới rồi đi, mơ mình được về với biển, tớ mơ ánh hoàng hôn khi chiều tà, đỏ rực trên những tán cây, tớ mơ về mẹ về gia đình, về những kí ức tuổi thơ, trong giấc mơ của tớ không có hiện tại. nhưng khi người ta chỉ nhớ quá khứ mà quên hiện tại,quên mình đang đứng ở đâu,cảm giác đó cũng thật đáng sợ bạn tri kỉ của tớ ạ. tớ nhận ra quá khứ, hiện tại,đều là những phần quan trọng của cuộc sống, quên đi một trog 2 thứ đó, đều đáng sợ như nhau. tớ đã cố gắng mở mắt ra, nhìn cánh cửa sổ phòng trọ nhưng tớ không tài nào nhận biết mình đang ở đâu, lúc ấy tớ sợ lắm, phải mất 1 lúc lâu sau tớ mới có thể tỉnh táo, thức dậy, toàn thân tớ đau ê ẩm, đầu tớ không còn cảm giác đau buốt nữa và tớ nhớ về hiện tại. tớ nhận ra hiện tại cho dù có khó khăn tới mấy nhưng tớ cũng không nên trốn tránh nó, mà phải đối diện với nó, mọi thứ rồi sẽ qua. vì hiện tại ấy còn có cậu. có những người yêu thương tớ. dù thế nào tớ cũng phải vượt qua.
tớ hứa với lòng mình rằng dù cuộc sống thế nào đi chăng nữa, dù căn bệnh của tớ khiến tớ sợ hãi thế nào đi chăng nữa, dù hiện thực rằng tớ đã đánh mất 1 cơn gió bên mình thì tớ cũng sẽ đối diện.tớ sợ cảm giác ngủ 1 giấc quá sâu như thế tới mức không nhận ra mình đang ở đâu, tới mức quên hiện tại. dù mọi thứ như thế nào,chỉ cần ngoài kia ánh mắt trời chưa tắt thì tớ vẫn có thể vượt qua. chúng ta cứ mãi như vậy nhé, bạn tri kỉ của tớ, tớ sẽ không để cậu trở thành cơn gió đi qua cuộc đời tớ đâu, tớ sợ. hãy cứ mãi như thế này nhé :)
 
from: me
to: bạn tri kỉ của tớ
một ngày nữa với tớ lại sắp trôi qua, ngày hôm nay với cậu như thế nào? tớ đã ngủ một giấc thật dài miết từ đêm hôm qua tới giờ mới dậy,tớ hèn nhát, tớ không dám đối diện với thực tế, không dám đối diện với những cơn đau buốt hành hạ mình, và thế là tớ đã ngủ.mỗi khi tớ gặp một chuyện gì đấy ngỡ như không vượt qua được, tớ thường muốn ngủ một giấc thật dài để quên đi tất cả.và ngày hôm nay tớ đã có được giấc ngủ dài như thế. nhưng trước kia, tớ chưa bao giờ nghĩ trong giấc ngủ, tớ sẽ mơ những gì? hôm nay trong giấc mơ của tớ,tớ mơ về tuổi thơ mình,mơ về hương rơm, hương lúa chín trên những cánh đồng,mơ những con sóng biển tới rồi đi, mơ mình được về với biển, tớ mơ ánh hoàng hôn khi chiều tà, đỏ rực trên những tán cây, tớ mơ về mẹ về gia đình, về những kí ức tuổi thơ, trong giấc mơ của tớ không có hiện tại. nhưng khi người ta chỉ nhớ quá khứ mà quên hiện tại,quên mình đang đứng ở đâu,cảm giác đó cũng thật đáng sợ bạn tri kỉ của tớ ạ. tớ nhận ra quá khứ, hiện tại,đều là những phần quan trọng của cuộc sống, quên đi một trog 2 thứ đó, đều đáng sợ như nhau. tớ đã cố gắng mở mắt ra, nhìn cánh cửa sổ phòng trọ nhưng tớ không tài nào nhận biết mình đang ở đâu, lúc ấy tớ sợ lắm, phải mất 1 lúc lâu sau tớ mới có thể tỉnh táo, thức dậy, toàn thân tớ đau ê ẩm, đầu tớ không còn cảm giác đau buốt nữa và tớ nhớ về hiện tại. tớ nhận ra hiện tại cho dù có khó khăn tới mấy nhưng tớ cũng không nên trốn tránh nó, mà phải đối diện với nó, mọi thứ rồi sẽ qua. vì hiện tại ấy còn có cậu. có những người yêu thương tớ. dù thế nào tớ cũng phải vượt qua.
tớ hứa với lòng mình rằng dù cuộc sống thế nào đi chăng nữa, dù căn bệnh của tớ khiến tớ sợ hãi thế nào đi chăng nữa, dù hiện thực rằng tớ đã đánh mất 1 cơn gió bên mình thì tớ cũng sẽ đối diện.tớ sợ cảm giác ngủ 1 giấc quá sâu như thế tới mức không nhận ra mình đang ở đâu, tới mức quên hiện tại. dù mọi thứ như thế nào,chỉ cần ngoài kia ánh mắt trời chưa tắt thì tớ vẫn có thể vượt qua. chúng ta cứ mãi như vậy nhé, bạn tri kỉ của tớ, tớ sẽ không để cậu trở thành cơn gió đi qua cuộc đời tớ đâu, tớ sợ. hãy cứ mãi như thế này nhé :)

Cố gắng lên em gái! Sống là phải chiến đấu!
 
from: me
to:thuybank1
cảm ơn chị vì đã đồng cảm với cảm xúc của em :), em cũng hi vọng tình bạn ấy mãi bền chặt, em không mong muốn có 1 cái kết đẹp chị à,vì em biết điều đó sẽ chẳng bao giờ xảy ra và cũng vì cuộc sống đã đẩy 2 đứa em bây giờ trong 2 hoàn cảnh thật khác nhau, không còn như xưa nữa. em nghĩ trong cuộc sống tới 1 thời điểm nào đó,cái gì đến sẽ đến, cái gì đi sẽ đi, cái mà em cần là dũng khí để chấp nhận. :)
 
from: Me
to: "bồ cũ" :|
Tình hình là chẳng đứa nào quyết đoán và dứt khoát đc cả, là sao??
t là con gái thì có thể nó hơi khó khăn, nhưng mà c là con trai thì phải dứt khoát 1 tý chứ, cứ làm như thế, 2 đứa, đứa nào cũng khổ, cũng buồn..Đã xác định ko đến đc với nhau rồi thì thôi, đừng nghĩ về nhau nhiều nữa, và đừng chờ đợi thêm điều gì nữa <cái này cho bản thân t luôn>...Thôi nhé!! sống vui, thành công và nhanh nhanh tìm đc tình yêu mới nhé! t sẽ chúc mừng c <chân thành và thật lòng> :|
 
From: me
To : me
Cuộc sống quá nhanh . Đôi lúc tôi phải xóa đi một vài thứ trong cuộc sống để làm chậm lại cuộc sống . Nhịp sống chậm lại khiến cho tôi biết được điều gì là quan trọng nhất . Mọi thứ trở nên cân bằng hơn , đơn giản hơn.
Tôi sẽ không bị xao lãng bởi những thứ không quan trọng . Tôi sẽ tập trung vào những điều cần thiết nhất .
 
from: me
to: bạn tri kỉ của tớ
một ngày nữa với tớ lại sắp trôi qua, ngày hôm nay với cậu như thế nào? tớ đã ngủ một giấc thật dài miết từ đêm hôm qua tới giờ mới dậy,tớ hèn nhát, tớ không dám đối diện với thực tế, không dám đối diện với những cơn đau buốt hành hạ mình, và thế là tớ đã ngủ.mỗi khi tớ gặp một chuyện gì đấy ngỡ như không vượt qua được, tớ thường muốn ngủ một giấc thật dài để quên đi tất cả.và ngày hôm nay tớ đã có được giấc ngủ dài như thế. nhưng trước kia, tớ chưa bao giờ nghĩ trong giấc ngủ, tớ sẽ mơ những gì? hôm nay trong giấc mơ của tớ,tớ mơ về tuổi thơ mình,mơ về hương rơm, hương lúa chín trên những cánh đồng,mơ những con sóng biển tới rồi đi, mơ mình được về với biển, tớ mơ ánh hoàng hôn khi chiều tà, đỏ rực trên những tán cây, tớ mơ về mẹ về gia đình, về những kí ức tuổi thơ, trong giấc mơ của tớ không có hiện tại. nhưng khi người ta chỉ nhớ quá khứ mà quên hiện tại,quên mình đang đứng ở đâu,cảm giác đó cũng thật đáng sợ bạn tri kỉ của tớ ạ. tớ nhận ra quá khứ, hiện tại,đều là những phần quan trọng của cuộc sống, quên đi một trog 2 thứ đó, đều đáng sợ như nhau. tớ đã cố gắng mở mắt ra, nhìn cánh cửa sổ phòng trọ nhưng tớ không tài nào nhận biết mình đang ở đâu, lúc ấy tớ sợ lắm, phải mất 1 lúc lâu sau tớ mới có thể tỉnh táo, thức dậy, toàn thân tớ đau ê ẩm, đầu tớ không còn cảm giác đau buốt nữa và tớ nhớ về hiện tại. tớ nhận ra hiện tại cho dù có khó khăn tới mấy nhưng tớ cũng không nên trốn tránh nó, mà phải đối diện với nó, mọi thứ rồi sẽ qua. vì hiện tại ấy còn có cậu. có những người yêu thương tớ. dù thế nào tớ cũng phải vượt qua.
tớ hứa với lòng mình rằng dù cuộc sống thế nào đi chăng nữa, dù căn bệnh của tớ khiến tớ sợ hãi thế nào đi chăng nữa, dù hiện thực rằng tớ đã đánh mất 1 cơn gió bên mình thì tớ cũng sẽ đối diện.tớ sợ cảm giác ngủ 1 giấc quá sâu như thế tới mức không nhận ra mình đang ở đâu, tới mức quên hiện tại. dù mọi thứ như thế nào,chỉ cần ngoài kia ánh mắt trời chưa tắt thì tớ vẫn có thể vượt qua. chúng ta cứ mãi như vậy nhé, bạn tri kỉ của tớ, tớ sẽ không để cậu trở thành cơn gió đi qua cuộc đời tớ đâu, tớ sợ. hãy cứ mãi như thế này nhé :)

From: Cafemua
To:Hoasaudong_lt

Cô gái ơi, tớ không biết mặt bạn, chưa một lần được nói chuyện cùng bạn nhưng đọc những dòng tâm sự của bạn, thực sự cũng muốn chia sẻ với bạn. Tớ may mắn hơn bạn vì không phải chịu những cơn đau giữ dội như bạn, nhưng tớ cũng đã từng sống trong hư vô của cả quá khứ và một tương lai mơ mộng, mà bỏ rơi hai từ 'hiện tại'! Tớ không biết tớ sẽ có thể vững vàng như thế nào nếu trong trường hợp của cậu nhưng dẫu vậy, tớ vẫn rất mong cậu hãy vững tin lên nhé. Cậu thấy không, có rất nhiều anh chị, bạn bè trong UB yêu thương cậu, và cả tớ (người bạn chưa quen) cũng rất mong cậu lạc quan hơn nhé.

Hoasaudong_lt à, cậu có biết cái nickname này của cậu buồn lắm không? Bản thân việc đăng nhập nó hằng ngày cũng đủ làm cậu sầu thêm rồi đấy. Hì, để tớ kể cậu nghe cái nickname của tớ nhé. Cafemua là cafe và mưa đó, sự kết hợp ấy chẳng có gì liên quan tới nhau cả nhưng với tớ thì cực kì liên quan đấy. Ngày xưa tớ thường uống cafe để có thể thức khuya, rồi sau bị thích nó lúc nào không biết. Tớ hay thích uống cafe đen không đường, đắng ngắt à và tớ thích vị đắng ấy, vị đắng mà tớ gọi là nỗi đau cuộc đời. Mỗi lần uống là tớ lại nhủ mình uống cạn, nuốt hết những vị đắng cay nghiệt ấy và giờ chính tớ lại yêu cái đắng đó biết nhường nào. Mẹ tớ nói, con gái uống nhiều cafe là tàn phá sắc đẹp, hại sức khỏe, thế mà tớ vẫn uống, bất cần và thờ ơ. Có thể ai đó sẽ nghĩ như vậy như kiểu hành hạ bản thân ý, còn tớ, tớ lựa chọn như vậy và tớ thích thú với vị cafe đen đắng như chính cái đắng mà tớ phải trải qua...
Còn tại sao lại là mưa ư, vì tớ cũng thích mưa, phũ phàng rũ bỏ mọi thứ, thôi thì quá khứ đã đi qua, đẹp có thể giữ lại còn không hãy cứ để mưa trút hộ. Mưa cũng là nước mắt, ông trời khóc thay nhân gian vì những bất hạnh nơi trần thế đó, thế nên mưa trút bớt những gánh nặng bụi trần và những lo toan vội vã mà con người hằng ngày phải đối mặt đó (Không tính trường hợp mưa làm ngập úng, lu lụt đâu nhé:))
Cơ mà cũng có một câu chuyện về người con gái gai góc, mạnh mẽ cùng ly cafe đắng và chuyện tình dưới cơn mưa của cô ấy nữa...Tớ khâm phục người con gái ấy, yêu những cơn mưa, yêu cả ly cafe đen không đường nữa...
Ôi lan man quá, nhưng mà Hoasaudong_lt à, cậu hãy mạnh mẽ lên nhé, tớ thích gọi cậu là cô gái vì đọc những dòng cảm xúc của cậu, tớ thấy có cái gì đó của người con gái mà tớ ngưỡng mộ kia. Cậu hãy cứ mỉm cười, không phải chỉ khi cậu là nắng mà vì là con gái, cười sẽ đáng yêu hơn, cuộc đời cũng sẽ đẹp hơn và bao dung hơn đấy...Vẫn biết nở một nụ cười khi trái tim mềm yếu là rất khó nhưng tớ nghĩ rằng có rất nhiều người yêu nụ cười của cậu đó (mặc dù tớ chưa được nhìn thấy)...Cố lên nhé cô gái tớ chưa quen:))
 
Back
Bên trên