Kinh nghiệm, chuyện vui buồn, chuyện "hết hồn" . . . về đòi nợ của anh chị em ngân hàng

kenfntnkg

Super Moderator
Super Mod
Mấy ngày nay thấy trên UB nhà ta, liên tục có các TOPIC về việc thu hồi nợ, đòi nợ.
:>
Theo đề xuất của anh Thao nhà mình.

Căn cứ vào tình hình thực tế của diễn biến thị trường ngân hàng hiện nay (ghê quá, giống viết Thông báo quá).:-w

Nay, mình lập cái TOPIC này, để anh chị em có kinh nghệm thực chiến trên chiến trường đòi nợ, lên đây chia sẻ cho mọi người cũng biết.

Có vậy, anh chị em chúng mình mới vượt qua được giai đoạn khó khăn này!:)>-

Chú ý: Qua 1 buổi trưa suy nghĩ, mình sẽ đưa ra ý như thế này, do mình là chủ TOPIC, nên mình sẽ có 1 phần quà nhỏ, làm kỷ niệm, cho ai có CM được mọi người THÍCH nhiều nhất. Thời gian bắt đầu từ đây cho đến hết tháng 01/2013. Để có quà Tết đó mà.

Nhớ nhe, quà tượng trưng của Nhựt nhà này nhe! Khi đó mình sẽ xin địa chỉ của người được THÍCH nhiều nhất!
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Mà sao nhà mình toàn nhắc chuyện đau lòng do đòi nợ thế. Mình có 1 vụ như thế này: Khách hàng vay bảo đảm bằng tài sản của chị gái (Chị cũng vay ké). Khách hàng không trả được phần nợ của mình dẫn đến quá hạn đưa ra Tòa, đang xử thì hắn ăn trộm bị bắt giữ, vợ kêu khóc thảm thiết xin giảm nọ giảm kia cuối cùng tính ra yêu cầu trả hết nợ rồi giảm cho 1trđ, thế là Ngân hàng thu toàn bộ nợ quá hạn, vợ khách hàng nhận 1trđ mà cảm tạ Cán bộ Ngân hàng vô cùng vì đã giúp đỡ gia đình.

Hehe, hồi 2010 mình cũng có 1 cái hồ sơ na ná như vầy nè.

Hồi đó ông anh làm chung phòng được lên chức làm trưởng Quỹ TK, hồ sơ của ổng bàn giao chia đều cho anh em còn lại trong phòng.

Có 1 hồ sơ còn khoảng 1 tháng nữa là đáo hạn phải làm lại hợp đồng. Cái ông kia bình thường chẳng đời nào xuống KH kiểm tra tình hình hoạt động, tới hôm nhận bàn giao thì liên lạc với KH để làm lại hợp đồng mới không được, anh em tung tăng hí hửng xách xe xuống nhà KH để kiếm thì phát hiện là khách hàng đang ở trong trại cải tạo vì nghiện ma túy, mục đích sử dụng vốn trước đây không biết có phải là để mua ma túy về hút hay ko. =))

Thế là anh em méo hết cả mặt, không biết xử lý tình huống thế nào vì khách hàng vay cũng đồng thời là chủ tài sản, sợ không công chứng được lại là quá hạn luôn, với lại cũng sợ dây dưa tới mấy cái vụ án ma túy. Cũng hên là sau đó ra phòng công chứng để nhờ tư vấn thì công chứng viên đồng ý đến trại cải tạo để công chứng hợp đồng thế chấp mới vì chủ tài sản chỉ bị hạn chế một số năng lực hành vi pháp luật dân sự thôi chứ chưa bị tước quyền ký kết các hợp đồng dân sự. Vậy là sau đó ông anh của KH phải đứng ra vay để đảo nợ, tài sản thế chấp là tài sản của ông kia. ;))

Cũng may mà ông anh của KH cũng đàng hoàng, vay được nửa năm là tìm cách trả hết nợ cho ngân hàng luôn. :D
 
Mà sao nhà mình toàn nhắc chuyện đau lòng do đòi nợ thế. Mình có 1 vụ như thế này: Khách hàng vay bảo đảm bằng tài sản của chị gái (Chị cũng vay ké). Khách hàng không trả được phần nợ của mình dẫn đến quá hạn đưa ra Tòa, đang xử thì hắn ăn trộm bị bắt giữ, vợ kêu khóc thảm thiết xin giảm nọ giảm kia cuối cùng tính ra yêu cầu trả hết nợ rồi giảm cho 1trđ, thế là Ngân hàng thu toàn bộ nợ quá hạn, vợ khách hàng nhận 1trđ mà cảm tạ Cán bộ Ngân hàng vô cùng vì đã giúp đỡ gia đình.


Câu chuyện này không hiểu lắm bạn ơi!!!

Các câu chuyện của bạn, có thể kể chi tiết hơn cho anh em rõ không, ngắn gọn quá đi!!
 
Nhớ lại cái lần đầu tiên trong đời đi đòi nợ...

Chỗ mình làm hồi đó không có cơ chế chuyển nợ và báo cáo tự động (nói chung là hệ thống cùi mía ;))) cho nên có nhiều khách hàng trễ lãi cả tháng trời mà không bị sao cả, chỉ khổ cho nhân viên phải đi đòi nợ suốt ngày thôi.

Hồi đó mới vô thử việc được 1 tuần, có KH đóng lãi trễ quá trời mà lại thường xuyên nữa, hồ sơ của ổng thì sắp đến hạn, gọi ổng lần nào cũng thấy hứa hẹn búa xua. Bên mình kêu là ổng chưa thu xếp được tiền bạc thì cứ nói thẳng ra để NH còn biết đường mà tính toán, vậy mà ổng lần nào cũng khẳng định chắc chắn là có tiền và mai hoặc mốt sẽ đóng đủ. Rốt cuộc thì lần nào cũng là hứa suông. Khách hàng này là của người khác quản lý nhưng mà mình có đi chung xuống đòi nợ 1 lần và cũng nghe hứa.

Tới lần thứ 2 mình đi xuống KH thì lúc đó là 5g chiều, ngồi chờ KH tới gần 6g tối thì mới gặp. Bữa đó ko nhớ là có gì khó ở trong người nên cũng hơi nóng :)). Mình xả nguyên 1 băng, KH mở miệng câu nào là tắt câu đó luôn =)). Đại khái là "Anh là người lớn chứ có còn là con nít đâu, đáng tuổi cha chú của em rồi mà sao nói chuyện bất nhất! Em mới chỉ hai mươi mấy tuổi đầu, đáng tuổi cháu của anh mà còn biết nói chuyện là phải giữ lời. Lời nói của anh chẳng có câu nào là đáng tin cả, blah blah blah...". Nhưng nói chung là ko văng tục :))

Mà hình như sau bữa đó KH bị quê hay sao ko biết, đến chiều hôm sau lên tất toán hết luôn =))

P/s: mà kể ra nói chuyện như vậy cũng hơi "mất dạy" thiệt :">
 
Nhớ lại cái lần đầu tiên trong đời đi đòi nợ...

Chỗ mình làm hồi đó không có cơ chế chuyển nợ và báo cáo tự động (nói chung là hệ thống cùi mía ;))) cho nên có nhiều khách hàng trễ lãi cả tháng trời mà không bị sao cả, chỉ khổ cho nhân viên phải đi đòi nợ suốt ngày thôi.

Hồi đó mới vô thử việc được 1 tuần, có KH đóng lãi trễ quá trời mà lại thường xuyên nữa, hồ sơ của ổng thì sắp đến hạn, gọi ổng lần nào cũng thấy hứa hẹn búa xua. Bên mình kêu là ổng chưa thu xếp được tiền bạc thì cứ nói thẳng ra để NH còn biết đường mà tính toán, vậy mà ổng lần nào cũng khẳng định chắc chắn là có tiền và mai hoặc mốt sẽ đóng đủ. Rốt cuộc thì lần nào cũng là hứa suông. Khách hàng này là của người khác quản lý nhưng mà mình có đi chung xuống đòi nợ 1 lần và cũng nghe hứa.

Tới lần thứ 2 mình đi xuống KH thì lúc đó là 5g chiều, ngồi chờ KH tới gần 6g tối thì mới gặp. Bữa đó ko nhớ là có gì khó ở trong người nên cũng hơi nóng :)). Mình xả nguyên 1 băng, KH mở miệng câu nào là tắt câu đó luôn =)). Đại khái là "Anh là người lớn chứ có còn là con nít đâu, đáng tuổi cha chú của em rồi mà sao nói chuyện bất nhất! Em mới chỉ hai mươi mấy tuổi đầu, đáng tuổi cháu của anh mà còn biết nói chuyện là phải giữ lời. Lời nói của anh chẳng có câu nào là đáng tin cả, blah blah blah...". Nhưng nói chung là ko văng tục :))

Mà hình như sau bữa đó KH bị quê hay sao ko biết, đến chiều hôm sau lên tất toán hết luôn =))

P/s: mà kể ra nói chuyện như vậy cũng hơi "mất dạy" thiệt :">


Có gì đâu, đánh vào cái "nhục" của khách hàng. Coi chừng ông đó vay nóng, sau này bị xã hội đen xử, tối về . . . hú hú . . . Thao ơi là Thao!
 
Có gì đâu, đánh vào cái "nhục" của khách hàng. Coi chừng ông đó vay nóng, sau này bị xã hội đen xử, tối về . . . hú hú . . . Thao ơi là Thao!

Hehe, mình cao số lắm, ma cỏ trốn ráo :">

Mấy bữa cuối tháng đi đòi nợ mới khổ, tại vì cuối tháng là phải chốt số liệu hết, mà nhiều KH còn chưa đóng lãi nên phải chạy xuống nhà KH chờ ngóng tới tối mịt để cầm tiền tận tay về đóng lãi chứ không chờ KH lên ngân hàng đóng được. Vừa ngồi chờ mà phải lâu lâu gọi đt năn nỉ kế toán và ngân quỹ đừng khóa sổ để chờ mình đem tiền về. :(

Mà hồi đó ác 1 cái là chỗ làm cũ của mình quy định ngày đóng lãi của khách hàng doanh nghiệp thống nhất là ngày 25 hàng tháng, gần cuối tháng luôn rồi còn gì. Trong khi chẳng có quy định quái nào ghi là phải đóng lãi ngày 25 cả, cái đó là do ý của sếp thôi. :|

Bởi vậy hồi đó ám ảnh cuối tháng lắm, qua chỗ mới thì ấn định ngày đóng lãi cho khách hàng là đầu tháng hết. Khỏe. :))
 
lúc trước có KH làm đại lý vé số, thiếu lãi khoảng 8 triệu, mình xuống nhà đòi nợ lãi, KH quăng cho 1 tờ vé số đã trúng 03 triệu mà đại lý nhận đổi.he, mình ko biết thế lào, đt về hỏi sếp nên nhận hay ko, sếp nói khỏi nhận, sợ vé số giả,hehe
 
Chuyện này hơi bị Ác:

Lúc em đi thực tập, CBTD mới đc bàn giao hồ sơ cũ, dính nợ quá hạn, phải đi tới nhà đòi, em và Chị CBTD đi tới nhà KH đòi.
Đi kiếm nhà KH cả buôi trời, phải nhờ đến cộng tác viên tìm hộ. Tìm đến nhà thì thấy, Hình như KH này là vay hộ nghèo. Thấy nhà xọp xẹp lắm. Người vay là bà đó gần gần 60 rồi, già lắm. Chồng thì không đi nổi luôn (chẵng hiểu sao CBTD trc lại cho vay nữa) em đoán là cho vay theo chỉ định Nhà nước.

Tới nhà KH vào buổi chiều, ngay đúng giờ KH ăn cơm, CBTD ngồi đợi ngoài hiên nhà chẵng đc mời vào nữa, nắng noi, đói khát, nhà KH có bán nước mà chớ hề ai cho ly nước uống, phải kêu nước mới có uống. KH này ngộ ghê ngồi ăn cơm hoài luôn, ăn rồi rữa chén không chịu ra luôn, anh Cộng tác viên vào nhà mời mới chịu ra.

Ra gặp CBTD bắt đầu bà lão hò điệp khúc " Than ..." CBTD cũng hát bài ca "năn nĩ". một buổi trời cuối cũng thống nhất nhau "Bác đem tiền trả, con giải ngân lại" Hình như số tiền vay 10tr

Vài hôm sau KH đem tiền ra trả, chị CBTD không chịu cho giải ngân lại, KH ngồi đó cằn nhằn năn nĩ cho tới cằn nhằn -- chữi -- một hồi không ai quan tâm nên đành ngậm ngùi ra về luôn.

Thể loại chuyện: Phiêu lưu, Lãng mạn, Tâm lý. xém xíu nữa là có Hành động luôn roài.
 
Back
Bên trên