Sự thực về công việc trong ngân hàng, thấy buồn quá

  • Bắt đầu Bắt đầu LeeJunki
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Cái này cũng có nghe nói, có biết sơ sơ, nhưng ko biết là ghê gớm vậy ... Haiz...
 
cảm ơn các anh chị đã chia sẻ trong này
đọc nhiều thấm nhiều
em mới năm 3 thôi, nhìn con đường phía trước còn mù mờ lắm, chưa định hình được
có lẽ phải thực tế rồi, cọ xát mới có thể hiểu dc sự vất vả , stress đó
chúc các anh chị mới đi làm sẽ có 1 tinh thần phấn chấn hơn cho công việc hiện tại
 
em còn đang cố gằng cày trên ghế nhà trường mà nghe bác nói thế này ghê quá. em cũng quê tỉnh lẻ, cũng chẳng có mối quan hệ nào ngoài HN, nói như bác thì sau này chuyển nghề chứ sao mà theo cái ngành nghề này nữa :(
 
em còn đang cố gằng cày trên ghế nhà trường mà nghe bác nói thế này ghê quá. em cũng quê tỉnh lẻ, cũng chẳng có mối quan hệ nào ngoài HN, nói như bác thì sau này chuyển nghề chứ sao mà theo cái ngành nghề này nữa :(
bình tĩnh bạn ơi............:D
 
" Chào mọi người, có lẽ khi lên web này rất nhiều người đang cố gắng thi vào ngân hàng và mình cũng đã từng háo hức như vậy. trước lúc vào ngân hàng mình cũng biết công việc sẽ áp lực nhưng vào rồi mình mới thấy tối tăm thật sự các bạn ah.

Mình có kinh nghiệm 1 năm rồi, công việc cũ không phù hợp với cái chuyên ngành tài chính doanh nghiệp trong trường HVTC nên mình vẫn muốn tìm việc khác phù hợp mà ngân hàng là ưu tiên hàng đầu. Cuối cùng thì mình cũng vào làm tín dụng của 1 ngân hàng TMCP loại 1. mình rất háo hức nhưng bây giờ nó khiến mình căng thẳng, nhiều đêm mất ngủ thật sự.

Về lương bổng thì lúc chính thức mình đc 5,5 tr chưa kể phụ cấp nhưng về thưởng thì hầu như không có, bởi vì sao?

Công việc quá áp lực, đơn giản nhất là cho vay nhưng thực sự nó rất phức tạp, khách hàng muốn vay thì nhiều nhưng các sếp xét duyệt thì cực kì hiếm hồ sơ đạt mà sau này nếu có nợ quá hạn thì trách nhiệm của nhân viên tín dụng chịu 50%, tất nhiên không chịu về mặt tài chính mà là trách nhiệm về khoản vay đó, phòng mình có 1 anh đã bị thuyên chuyển sang kiểm ngân và 1 chị bị cho nghỉ việc vì khách hàng không những không trả đc nợ, giục đòi nhiều quá thì khách hàng dở tính côn đồ, gọi thẳng giám đốc ngân hàng chửi bới thách thức, sau đó phải phát mãi tài sản thế chấp nhưng tổng kết vẫn là 1 cuộc họp và nhân viên đó phải chịu 1 ngày chửi bới từ sáng tới tối còn kết quả thì ai cũng biết rồi đó.

Việc cho vay đã rất khó khăn, mình phải kiếm khách hàng, chèo kéo khách hàng thật nhiều nhưng phải là khách hàng an toàn, đó là điều rất khó, nhưng khó nhất vẫn là huy động. Ngân hàng mình vị trí nào cũng ép chỉ tiêu hết, nó làm mình mệt mỏi quá. Có thể việc bước đầu sẽ không khó với những bạn nhà có nhiều điều kiện và bố mẹ có nhiều mối quan hệ nhưng với những người từ nông thôn ra như mình thì tiền đề ngoài kiến thức, kinh nghiệm sống và kinh nghiệm thực tế thì nó chỉ là 1 số không tròn trĩnh, mình nhớ rất rõ tháng đầu tiên thử việc, có 3 đứa mới cả thảy, tuần đầu tiền 1 tên về lấy 2 tỷ tiền nhà lên làm 1 sổ tiết kiệm đứng tên nó luôn, còn 2 tên vẫn 0 đồng huy động. dù rất cố gắng chăm chỉ nghiên cứu, gọi điện chào hàng, đi ra đường làm quen phát tờ rơi nhưng không có kết quả. hôm cuối tuần 2 đứa bị trưởng phòng gọi vào phòng riêng sạc 1 trận và chốt 1 câu, không làm được theo chỉ tiêu thì nộp hồ sơ vào ngân hàng làm j. 2 đứa mặt ỉu xìu về ngồi lầm lũi và căng thẳng thì sáng thứ 2 giám đốc xem qua báo cáo và gọi lên tiếp, lần này thì nhẹ nhàng hơn với 1 câu đơn giản, tháng này chỉ tiêu em có thể hoàn thành không, mình trả lời là rất khó nhưng sẽ cố gắng, thế là nhận được câu trả lời của giám đốc: mọi cái đều công bằng cả em ah, em mới vào chịu khó học hỏi, làm tờ trình tìm khách hàng và giao tiếp anh thấy ổn rồi nhưng cuộc chơi là thế. nó rất công bằng, công việc thì về mặt chuyên môn anh đánh giá em tốt nhưng chuyên môn thì nhân viên ai cố gắng cũng sẽ làm đc thôi còn chỉ tiêu đó mới là cái quyết định, em không làm được thì anh cũng không giúp j em đc.

Giờ mình thử việc tháng thứ 3 rồi, cho vay thì ok rồi nhưng huy động không khi nào mình hoàn thành cả, nhiều luk áp lực quá, ngồi buồn 1 mình cho hết đêm, công việc quá căng thẳng khiến mình già đi trông thấy, không còn cười đùa suốt ngày, vui vẻ và làm việc rất hứng thú như ngày trc mình làm công việc cũ nữa. Cũng không biết sau tháng thử việc thứ 3 này, 2 đứa mới bọn mình có trụ đc không nhưng nếu ở lại cũng thấy tương lại mù mờ quá. nhiều luk ước j mình có sổ tiết kiệm mấy tỷ để gửi nhưng luk nghĩ đến thế lại thấy có mấy tỷ rồi thì tự làm độc lập dùng kiến thức của mình mà làm kinh doanh chứ để gửi như thế phí phạm lắm, hiiiiiiiiiiiii suy nghĩ nhiều quá thấy nhiều luk mình đần cả người

Thôi các bạn ước mong vào ngân hàng cố lên, gian nan và vất vả khi thi, vào rồi thấy tối tăm nhưng chúc mọi người may mắn
Cảm ơn mọi người đã đọc, mình viết lên để cho bản thân thấy nhẹ nhõm hơn
Cảm ơn "

Đây là tâm sự của 1 bạn làm QHKH. mọi người cùng chia sẻ những kinh nghiệm để giúp đỡ những bạn mới vào nghề nhá


Để rộng đường dư luận, các bạn có thể tham khảo thêm bài viết: Nhân viên mới - Cần làm gì để vượt qua áp lực công việc thời kỳ khủng hoảng?! nhé!
Thế tình hình của bạn giờ thế nào rồi ????
 
Mình giờ tạm ổn rồi, mình chấp nhận nghỉ việc bên ngân hàng để đi làm kế toán 1 thời gian, nuôi sống mình trước rồi cố gắng tìm 1 công việc nào phù hợp hơn với những gì mình đc đào tạo và phù hợp với cả hoàn cảnh thực tế của bản thân nữa
 
Việc shock khi đi làm ngân hàng chắc không phải hiếm xảy ra với các bạn sinh viên. Vì người ta nói "Đời vốn không đẹp như mơ" mà. Một phần là do các bạn chưa tìm hiểu kỹ, chưa đánh giá đúng vị trí mình ứng tuyển, tuy nhiên đáng nói hơn là "cơ chế" đào tạo nguồn nhân lực của các trường là kém. Các bạn là sinh viên, ko ai bắt các bạn già hơn tuổi, vẫn phải chơi, phải vui vẻ chứ vồ vập tìm kiếm tìm hiểu cao xa làm gì?

Xin chia sẻ với các bạn cái cảm nhận của mình khi đi làm lần đầu. Mình rút ra 1 kinh nghiệm xương máu "6 tháng đi làm" kiến thưc thu được bằng "4 năm đại học" cả về khía cạnh nghiệp vụ, kinh nghiệm thực tế và quan hệ xã hội. Cho dù mình được học trong khoa "hot" về TCNH (khoa Tài chính - Ngân hàng, trường kinh tế quốc dân - đầu vào cực cao, chất lượng sinh viên tốt: năm nào điểm vào khoa cũng tầm 26-27/30 điểm).
Những ngày đầu đi làm của mình không khác gì "culi" chính nghĩa. Việc mình làm nhiều nhất là "phân phối tờ rơi" đi các PGD/CN. Tự đóng hàng, đèo xe máy từ kho đến cho chuyển phát nhanh. Có những lúc trời mưa, nước ngấm vào kho ướt hết tờ rơi, mình lại lụi cụi đi phơi, hong. Những hôm nắng gắt, cởi trần bê những thùng cartoon nặng 20kg trong kho không có điều hòa! Trong khi mình là "chuyên viên quản lý kinh doanh kiêm phát triển sản phẩm" thuộc khối khách hàng doanh nghiệp đấy-oách không!
Rồi những ngày tháng tiếp theo làm việc với sự ức chế cao độ với bà "sếp" chuyên quyền, độc đoán. Cái hay, cái tốt mà nhân viên tạo ra thì bà ý nhận là của mình, cái dở của bà thì bà đổ cho nhân viên yếu kém,...
Mình làm việc tại đó 1 năm và xin nghỉ ngay khi không chịu được. Sau đó mình thất nghiệp 3 tháng rồi mới tiếp tục đi làm bank khác. Kinh nghiệm 1 năm tại đó cho mình nhiều bài học quý giá.
Thứ nhất "no pain no gain". Chúng ta không thể trưởng thành nếu không vấp ngã
Thứ hai làm việc ở VN, quốc doanh hay cổ phần hoặc nước ngoài cũng vậy: văn hóa cả nề, văn hóa "hay không bằng thân" làm việc siêng năng không bằng làm việc "phù hợp" (tức là làm cái sếp thích)
Thứ ba: học đại học nên tập trung vào các kỹ năng sống, kỹ năng mềm và kiến thức thực tế chứ đừng ôm một mớ lý thuyết hàn lâm ra mà kiếm ăn.
Thứ tư: chúng ta đi làm cống hiến sức lực chứ không đi xin ăn. Chúng ta có kiến thức, có kinh nghiệm nên không lý gì phải chịu nhục mà phải ở lại một nơi mình không thích. Chúng ta không sợ áp lực nhưng phải tránh những nơi không đánh giá đúng năng lực của chúng ta.

Vài lời dành cho các bạn sinh viên

---------- Post added 07-05-2012 at 10:51 AM ----------

Việc shock khi đi làm ngân hàng chắc không phải hiếm xảy ra với các bạn sinh viên. Vì người ta nói "Đời vốn không đẹp như mơ" mà. Một phần là do các bạn chưa tìm hiểu kỹ, chưa đánh giá đúng vị trí mình ứng tuyển, tuy nhiên đáng nói hơn là "cơ chế" đào tạo nguồn nhân lực của các trường là kém. Các bạn là sinh viên, ko ai bắt các bạn già hơn tuổi, vẫn phải chơi, phải vui vẻ chứ vồ vập tìm kiếm tìm hiểu cao xa làm gì?

Xin chia sẻ với các bạn cái cảm nhận của mình khi đi làm lần đầu. Mình rút ra 1 kinh nghiệm xương máu "6 tháng đi làm" kiến thưc thu được bằng "4 năm đại học" cả về khía cạnh nghiệp vụ, kinh nghiệm thực tế và quan hệ xã hội. Cho dù mình được học trong khoa "hot" về TCNH (khoa Tài chính - Ngân hàng, trường kinh tế quốc dân - đầu vào cực cao, chất lượng sinh viên tốt: năm nào điểm vào khoa cũng tầm 26-27/30 điểm).
Những ngày đầu đi làm của mình không khác gì "culi" chính nghĩa. Việc mình làm nhiều nhất là "phân phối tờ rơi" đi các PGD/CN. Tự đóng hàng, đèo xe máy từ kho đến cho chuyển phát nhanh. Có những lúc trời mưa, nước ngấm vào kho ướt hết tờ rơi, mình lại lụi cụi đi phơi, hong. Những hôm nắng gắt, cởi trần bê những thùng cartoon nặng 20kg trong kho không có điều hòa! Trong khi mình là "chuyên viên quản lý kinh doanh kiêm phát triển sản phẩm" thuộc khối khách hàng doanh nghiệp đấy-oách không!
Rồi những ngày tháng tiếp theo làm việc với sự ức chế cao độ với bà "sếp" chuyên quyền, độc đoán. Cái hay, cái tốt mà nhân viên tạo ra thì bà ý nhận là của mình, cái dở của bà thì bà đổ cho nhân viên yếu kém,...
Mình làm việc tại đó 1 năm và xin nghỉ ngay khi không chịu được. Sau đó mình thất nghiệp 3 tháng rồi mới tiếp tục đi làm bank khác. Kinh nghiệm 1 năm tại đó cho mình nhiều bài học quý giá.
Thứ nhất "no pain no gain". Chúng ta không thể trưởng thành nếu không vấp ngã
Thứ hai làm việc ở VN, quốc doanh hay cổ phần hoặc nước ngoài cũng vậy: văn hóa cả nề, văn hóa "hay không bằng thân" làm việc siêng năng không bằng làm việc "phù hợp" (tức là làm cái sếp thích)
Thứ ba: học đại học nên tập trung vào các kỹ năng sống, kỹ năng mềm và kiến thức thực tế chứ đừng ôm một mớ lý thuyết hàn lâm ra mà kiếm ăn.
Thứ tư: chúng ta đi làm cống hiến sức lực chứ không đi xin ăn. Chúng ta có kiến thức, có kinh nghiệm nên không lý gì phải chịu nhục mà phải ở lại một nơi mình không thích. Chúng ta không sợ áp lực nhưng phải tránh những nơi không đánh giá đúng năng lực của chúng ta.

Vài lời dành cho các bạn sinh viên
 
Back
Bên trên