From: me
To: Con mèo nhỏ đã khuất...
Xin lỗi m nha mèo, t chính là đồng phạm trong cái chết của m đó mèo
(
Tối qua, cái lần đầu tiên t gặp m á, m nhỏ xíu hà, bị vứt hay là bị lạc mẹ gì đó, m đứng kêu ở cổng nhà đối diện nhà t ấy, m kêu thấy tội lắm
Rùi t nhìn thấy m, m nhìn t, m k kêu nữa, t tính đem m vô nhà nuôi nhưng mà t lại làm biếng mở cổng rùi mở cửa
(sao t ghét t lúc đó thế k biết), với lại sữa trong tủ lạnh lạnh lắm nên m cũng chưa uống đc, t tính đi chơi về, ghé mua sữa cho m, nếu m còn ở đó thì t cho m vô nhà. Nhưng mà lúc về t lại quên mất tiêu >"< Sáng sớm đi làm mới chợt nhớ ra, hỏi nhóc nhà đối diện thì nó bảo nó vứt m vào bãi đất trống, cỏ cây um tùm đằng sau nhà nó rồi
( Ra đó ngó thì chả nghe tiếng m kêu, m nhỏ vậy, quăng vào cái bụi rậm ấy làm sao biết đường ra được, chắc là m chết rồi
(
T thấy tội lỗi quá, cảm giác từ sáng tời giờ k hết, trưa ngủ cũng loáng thoáng nhớ lúc m nhìn t nữa. T hối hận lắm, t đi chùa chắc cũng chả có tác dụng gì đâu
. Bạn t nó nói mèo là loài động vật khó chết nhất...mong là nó nói đúng, mong là m còn sống...Nhưng...nếu m đã chết thì m sớm siêu thoát nhé, tha thứ cho t nhé mèo, hức