Bế tắc

Đúng với tình hình hiện nay của mình.cũng khó khăn lắm mới thi dc vào ngân hàng làm qhkh mà lại làm gần nhà luôn chứ.cứ tưởng thế là an phận rồi, cố gắng làm việc nữa thôi. Vậy mà sau 3 năm trầy trật, ức chế,áp lực, đau đầu,...quyết định bỏ ngang để vào sg. Giờ đã hơn 2 tháng kể từ ngày ấy và mình vẫn đang thất nghiệp. Cái ức chế của việc thất nghiệp cũng k nhẹ nhàng hơn lúc còn đi làm. Đôi khi tự hỏi nếu dc quay lại thì có hành động mà theo cách nói như nhiều ng nói là bốc đồng k.
Chủ topic k biết sau thời gian nghỉ đã tìm dc việc gì thay thế chưa?
 
Đúng với tình hình hiện nay của mình.cũng khó khăn lắm mới thi dc vào ngân hàng làm qhkh mà lại làm gần nhà luôn chứ.cứ tưởng thế là an phận rồi, cố gắng làm việc nữa thôi. Vậy mà sau 3 năm trầy trật, ức chế,áp lực, đau đầu,...quyết định bỏ ngang để vào sg. Giờ đã hơn 2 tháng kể từ ngày ấy và mình vẫn đang thất nghiệp. Cái ức chế của việc thất nghiệp cũng k nhẹ nhàng hơn lúc còn đi làm. Đôi khi tự hỏi nếu dc quay lại thì có hành động mà theo cách nói như nhiều ng nói là bốc đồng k.
Chủ topic k biết sau thời gian nghỉ đã tìm dc việc gì thay thế chưa?
Mình thì ngược lại, Bỏ Sài Gòn để về quê. Vẫn đang vất vưởng bạn ạ :((
 
Em cũng TTQT Học viện Ngân hàng. Nhưng e K13 ạ
chị cũng khóa 10 đây, lúc đi học cô hỏi những ai nghĩ ra trường sẽ làm đúng chuyên ngành. Lúc đó khí thế, giơ tay hùng dũng lắm cuối cùng ra trường dòng đời xô đẩy ko làm đúng ngành nhưng chị vẫn thấy mãn nguyện (có lẽ là phù hợp với chị hơn là làm đúng ngành ý :D).Chỉ là khó khăn tạm thời thui, chúc em thành công nhé.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mình cũng đang làm GDV PGD ở 1 nh nhỏ tại quê mình, nói thực là công việc cực kỳ nhàm chán, áp lực chỉ tiêu thì ko nặng lắm nhưng chủ yếu là áp lực về con người, nhiều lúc không nghĩ là đang ngồi làm việc trong ngân hàng nữa, giống cái chợ thì hơn. hic. Đã vậy có những hôm vắng khách ko tưởng, ngồi ngáp ngắn ngáp dài, mạng thì bị block, muốn ngó tí tin tức mà chẳng được, camera soi 24/24, chả dám làm gì khác, đành ngồi im 1 chỗ nhìn cái màn hình, dở tài liệu ra đọc đi đọc lại cũng phát ngán. haizzzzz. Điên mất...!

Nói thực là mình thấy phí hoài mấy năm đại học lắm nên từ lâu đã ấp ủ cái ý định nhảy việc. Cũng định xin sang tín dụng (vì mình học tín dụng mà) nhưng ngại cái khoản chỉ tiêu lắm, cơ mà nghĩ tính cách ko hợp (ít nói, kiểu "lý mạc sầu",ko được năng động cho lắm) nên lại thôi, có lẽ hợp với các vị trí khối hỗ trợ hơn. Nhưng lại có 1 vấn đề nữa là, các vị trí như vậy hầu hết tập trung ở hội sở nên nếu trúng tuyển là phải khăn gói lên Hà Nội lập nghiệp. Mình là con gái nên các cụ muốn mình ở nhà lập nghiệp, lập gia đình cơ, thế mới khổ :(. Thành ra, mình đã lỡ 2 lần đi test ở Hà Nội rồi vì ko thuyết phục được các cụ, tiếc đứt ruột :(((((. Bi h nếu nghĩ cho bản thân, thì thấy lo lắng vô cùng nên cần thiết phải thay đổi cả môi trường làm việc lẫn môi trường sống (mình ở nhà hóa lười ghê gớm), nhưng làm sao để thuyết phục các cụ cơ chứ, mình mà đi xa thì 2 cụ ở nhà sẽ buồn lắm, già rồi nên sức khỏe cũng ko còn được tốt nữa! Mình nên làm thế nào đây??????
chuyện nhàm chán của bạn là bình thường, ở nơi bạn sống thì nghề của bạn là niềm mơ ước của cả ngàn người. Trong chán ngoài thèm ấy mà.
Nói chung là sống với cái chợ thì ta vận động kiểu cái chợ, nếu bạn thực sự thích làm tín dụng thì nên đề xuất với lãnh đạo (nếu có thể) mặc dù cơ hội cho việc này cực khó.
Còn lại, cũng không nên nghĩ lên HN thi tuyển vào nơi khác làm gì, trừ phi bạn nghĩ là bạn đủ năng lực lo cho bản thân từ Nơi ở, cuộc sống. Tất nhiên là chưa vướng mắc gia đình thì việc này không khó.
Còn cái chợ của bạn, thực ra nó khá nhàn, nghiệp vụ thì đơn thuần bạn đã biết. Bạn nên nghĩ rằng về tương lai, công việc tại cái chợ này lại giúp bạn có nhiều thời gian cho gia đình hơn. Khi bạn cho chồng, có con rùi bạn mới thấy lợi ích của nó. Các cụ không phải là cổ hủ đâu (hơi hơi thôi), nhưng các cụ nhìn xa trông rộng hơn mình, nên các cụ ngăn là đúng. Anh có thằng bạn để được làm công việc nó mong muốn ở Hà Nội mà nó chấp nhận bị cắt mọi hỗ trợ từ gia đình rùi lên lập nghiệp ở Hà Nội. Gần 3 năm trời vật lộn, có lúc nó "đói vàng mắt" đúng nghĩa, ốm đau ngoài bạn bè không có ai bên cạnh, đến giờ cũng đã thành công, mua ô tô đi lại và thuê nhà ở cao cấp tại Hà Nội, đến lúc này nó mới dám nối lại quan hệ với gia đình vì nó đã chứng minh được năng lực của nó với bố mẹ. Khó lắm em à, muốn làm được như thế phải có quyết tâm kinh khủng, cộng với việc có quan hệ bạn bè hỗ trợ tại HN. Anh nghĩ em khó có các điều kiện đó ngay được, mà lúc khó khăn lui về nhà nó nhục lắm, nói chung là bình tĩnh.
Lời khuyên của anh là em hãy tận hưởng cuộc sống, đi du lịch khi có dịp, làm rảnh quá thì đem sách tiếng Anh hoặc tài liệu khác như dạy kinh doanh, dạy quan hệ xã hội, bỏ ra đọc giết thời gian.
Chúc em vui vẻ và luôn hài lòng với những gì mình có, sẽ có....
 
Đúng với tình hình hiện nay của mình.cũng khó khăn lắm mới thi dc vào ngân hàng làm qhkh mà lại làm gần nhà luôn chứ.cứ tưởng thế là an phận rồi, cố gắng làm việc nữa thôi. Vậy mà sau 3 năm trầy trật, ức chế,áp lực, đau đầu,...quyết định bỏ ngang để vào sg. Giờ đã hơn 2 tháng kể từ ngày ấy và mình vẫn đang thất nghiệp. Cái ức chế của việc thất nghiệp cũng k nhẹ nhàng hơn lúc còn đi làm. Đôi khi tự hỏi nếu dc quay lại thì có hành động mà theo cách nói như nhiều ng nói là bốc đồng k.
Chủ topic k biết sau thời gian nghỉ đã tìm dc việc gì thay thế chưa?
anh bảo chú này:
1. Đăng ký học một lớp kỹ năng sống (làm giàu, học cách tự kiểm soát công việc....) trên mạng đầy.
2. Liên hệ với tất cả bạn bè đang có, hỏi chỗ nó có tuyển dụng không? nộp hồ sơ tích cực....
3. Lên UB liên tục check việc làm....
4. Nếu thấy chưa đủ ý chí, lại thiếu kinh phí đi học hành: lên youtube search các bài nói chuyện của TS Lê Thẩm Dương, Chuyên gia đào tạo Nguyễn Duy Cương... Nghe lấy tinh thần.

Đảm bảo nếu thực hiện hết đủ 4 điều này, bạn sẽ biết mình phải làm gì để có việc làm.
Trong thời gian rảnh rang, có thể xin đi làm một số nghề cơ bản để kiếm sống: sửa xe máy, làm phục vụ bàn, bán hàng đa cấp....
Không gì là không thể đâu bạn à. Những cái mà anh nói cho em đều là những việc anh đã làm khi còn đang thất nghiệp đợi việc ở Ngân hàng đó.
 
Đúng với tình hình hiện nay của mình.cũng khó khăn lắm mới thi dc vào ngân hàng làm qhkh mà lại làm gần nhà luôn chứ.cứ tưởng thế là an phận rồi, cố gắng làm việc nữa thôi. Vậy mà sau 3 năm trầy trật, ức chế,áp lực, đau đầu,...quyết định bỏ ngang để vào sg. Giờ đã hơn 2 tháng kể từ ngày ấy và mình vẫn đang thất nghiệp. Cái ức chế của việc thất nghiệp cũng k nhẹ nhàng hơn lúc còn đi làm. Đôi khi tự hỏi nếu dc quay lại thì có hành động mà theo cách nói như nhiều ng nói là bốc đồng k.
Chủ topic k biết sau thời gian nghỉ đã tìm dc việc gì thay thế chưa?

1/ Bạn nghỉ việc khi chưa có con đường lùi thì theo mình là hơi vội vàng, tuy nhiên việc đã xảy ra rồi thì không nên hối hận làm gì nữa.
2/ Tìm một công việc phù hợp cần thời gian, không phải muốn là có ngay được nên bạn không nên tự đặt áp lực lớn quá cho bản thân. Nếu bạn muốn tiếp tục làm NH thì cứ kỹ năng nghiệp vụ + anh văn + khả năng giao tiếp ứng xử mà luyện thôi, sau này đậu rồi sẽ học thêm nhiều thứ nữa.
3/ Cố gắng giữ tâm lý thoải mái để vượt qua thời gian này, mình bỏ phiếu xem thầy Thẩm Dương, bao hài luôn, hồi xưa đi học thầy là không buồn ngủ thôi :v

Hy vọng giúp ích được cho bạn :)
 
Với tính cách như bạn thì k sợ k có việc đau. Đi làm mà cảm thấy chán thì tìm việc khác đi cho tinh thần thoải mái. Quan trọng là tinh thần mà. Nếu k xin nghỉ phép thì xin nghỉ hẳn lun. Còn trẻ dám làm dám sợ. Cố gắng lên bạn. :)
 
Em tốt nghiệp xs một trường tốp, đi làm gần năm rồi. Làm gdv cho 1 nh cp. Em thấy chán vô cùng, thấy 4 năm đi học chẳng để làm gì. Nhiều lần tự hỏi bản thân sao mình lại chấp nhận sống cuộc đời nhạt nhẽo và vô vị thế này. E muốn bỏ, thi nơi khác, một nơi mà e có thể phát huy kiến thức và khả năng của mình. Hồi sinh viên cũng là đứa năng động, ko phải kiểu mọt sách, cũng đi làm thêm đủ các kiểu từ năm nhất đến năm 4, cũng hoạt động này hoạt động kia. Bằng cũng ngon, ngoại hình cũng ko đến nỗi. Công việc gdv thì cũng chỉ thế thôi, e thấy não đamg teo lại và con người năng nổ của ngày hôm qua đâu mất rồi ấy.
Nhưng mà đòi nghỉ thì gia đình phản đối, bảo xin việc khó khăn, ko ô ko dù ko tiền bạc thì cũng vứt con ạ. Thực tế là hồi mới ra trường đi nộp đã từng bị ném thẳng một câu em rất tốt nhưng chị rất tiếc, hồ sơ nên có người quen giới thiệu e ạ. :(((
Ai đó cho e một lời khuyên với. Bế tắc!
Cuộc sống dạo này em thế nào .... Còn làm ở đó không hay đã sang môi trường khác rồi ?
Theo kinh nghiệm cá nhân anh nhé ... Nếu là anh thì anh cũng nghỉ mình có năng lực thì k ngại nhảy việc đâu ... cảm thấy môi trường nào phù hợp khả năng đc thăng tiến thì mình làm thôi em Đừng quá nặng nề với suy nghĩ là bỏ nơi này k có chỗ khác dùng mình ... ít nhất e đã có kinh nghiệm làm việc vị trí teller rồi thì a nghĩ là các ngân hàng tpcp mới hoặc các chi nhánh mới của các NHTMCP rất cần những người như em ... Chúc em may mắn !
 
Back
Bên trên