Nhật ký viết chung

Nhiều khi tôi thấy bản thân mình rất ngu ngốc. Rõ ràng biết rằng mọi thứ chẳng quay về được như cũ nhưng cữ mãi giữ lấy những kỉ niệm ấy mà hoài niệm. Có đôi lúc lại ngỡ nó vẫn như ngày xưa. Hay vì kỉ niệm quá đẹp nên không nỡ quên.
Lại đơ ròai @@
 
Buồn ngụ quạ, mũi thì không thở nổi, nhìn cả list dài chả có ai chat vs mình, buồn thê thảm :'(
 
Rất bực mình với một cơ số người !
Làm Ngân hàng mà sợ trách nhiệm, cái gì mình có lợi thì nhảy vào giành phần người khác, tới khi tự mình gây ra họa lại muốn đổ tội đó là do người khác làm. Đừng tưởng có người che chở mà muốn sống thế nào cũng được, khôn ngoan chả lại với trời đâu :p
Những người đó sớm muộn gì cũng bị đời cảnh cáo thôi :)
Giờ mới thấy mình ngu, tự dưng chui đầu vào xó này để mấy người đó bắt nạt. Giờ thì tuổi trẻ, cơ hội đã trôi hết rồi, chẳng còn đường mà đi nữa.
Giờ mới thấm thía ý nghĩa của từ "gia thế" .
Kiếp này mình chọn sai nghề thật rồi, cái nghề bạc bẽo này vốn không phải giành cho những đứa như mình :(
Giá cứ nghe lời mẹ ...Đúng là cá không ăn muối cá ươn mà !
Như một đứa nhà nghèo lạc vào chốn phù hoa. Lẽ ra mình nên học và làm một công chức bình thường, thậm chí nghèo như ba mẹ, chứ không phải vì sợ cái nghèo, đồng lương ba cọc ba đồng, sợ những bữa cơm chỉ toàn trứng gà luộc và giọt nước mắt lặng lẽ dấu đi của mẹ, ánh nhìn ngần ngại lẩn tránh của ba...vì sợ nên mình cố bước chân vào đây và thất vọng đến vô cùng... Sớm biết thế thì đã biết vị trí của mình phải ở đâu , giờ có cay đắng cũng muộn !
Thực ra ban đầu chọn nghề chỉ vì đơn giản có vậy, tới khi học đại học mới thấy mình rất yêu nghề mình đã chọn, và tới giờ đi làm, mình vẫn rất yêu nghề... Chỉ là giống như một cuộc tình đơn phương, cô bé lọ lem yêu chàng hoàng tử, cố gắng để cưới hoàng tử, và cuối cùng vĩnh viễn hiểu ra sự khác biệt giữa họ không bao giờ có thể khỏa lấp...
Công chúa dành cho hoàng tử, mà lọ lem cũng dành cho hoàng tử. Cơ bản, hoàng tử là con vua.
 
Không dám hi vọng nhiều vì sợ sẽ thất vọng nhưng cái cảm giác chờ đợi trong hi vọng này thật khó chịu. Phải chi có ai đó nói cho mình biết rốt cuộc là thế nào thì tốt biết mấy. Dù sao biết cái kết cũng sẽ thoải mái hơn dù là thất vọng hay vui sướng. Trải qua bao sóng gió, giờ nhìn lại mình có một sự thay đổi lớn, ngày xưa thì mình không thể chịu được những lúc phải chờ đợi một thứ gì đó, kết quả là phải có ngay và luôn nhưng bây giờ thì mình lại có thể kiên nhẫn thế này. Thật là đáng kinh ngạc o_O. Hi vọng là không lâu nữa mọi việc sẽ sáng tỏ.
 
Có Bank nào cho cài các loại game chơi thoải mái để xả stress cho nhân viên ko nhỉ?
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,091
Tổng số thành viên
351,644
Thành viên mới nhất
Hhonghanhh
Back
Bên trên