Nhật ký viết chung

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Cố lên em gái, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi :). Chị đã nhiều hơn 1 lần phải đối mặt với những vấn đề thế này...có điều...nếu tiếp xúc với bạn bè mà khiến e stress hơn thì có thể hạn chế 1 chút, chỉ tiếp xúc với những người khiến e thoải mái & cho em thêm động lực thôi cũng được mà :)
Anw, thất bại là mẹ thành công, thất bại sẽ khiến e buồn, nhưng buồn rồi thì phải nghiên cứu vấn đề xem làm sao để lần sau không phạm những lỗi ấy nữa nhé. Sống cho thực tại, hướng tới tương lại, học hỏi từ quá khứ ;)
hihi, Yes Sir!
:D Một phút nông nổi trong đêm khuya chị ạ :D Viêt xong là muốn xóa luôn cơ mà em không tìm được nút xóa ở đâu :eek::eek::eek::oops::oops::oops::oops: Hình như giờ không còn chức năng xóa hay sao í :D :D
Cố gắng và cố gắng :p:p:p:p
Đêm qua em nằm ngâm cứu về Song tử :rolleyes::rolleyes::rolleyes:
 
hihi, Yes Sir!
:D Một phút nông nổi trong đêm khuya chị ạ :D Viêt xong là muốn xóa luôn cơ mà em không tìm được nút xóa ở đâu :eek::eek::eek::oops::oops::oops::oops: Hình như giờ không còn chức năng xóa hay sao í :D :D
Cố gắng và cố gắng :p:p:p:p
Đêm qua em nằm ngâm cứu về Song tử :rolleyes::rolleyes::rolleyes:
nè, ngta cũng thích ngâm cứu về cung hoàng đạo cực, tại nó đúng quá đi :v đọc mật ngữ 12 chòm sao cho từng cung chưa nàng :3
 
nè, ngta cũng thích ngâm cứu về cung hoàng đạo cực, tại nó đúng quá đi :v đọc mật ngữ 12 chòm sao cho từng cung chưa nàng :3
Tớ không chỉ đọc mà nghiên cứu nát cả cái trang mật ngữ 12 chòm sao í, :D, trên đó phân tích sâu hơn sách nhiều í :D Tớ thích nghiên cứu mấy cái này lắm vì tớ thấy nó đúng cực í và đôi khi đọc nó cũng hiểu hơn về chính mình :cool::cool::cool::cool:
Cậu cung Thiên Bình à :">
 
hihi, Yes Sir!
:D Một phút nông nổi trong đêm khuya chị ạ :D Viêt xong là muốn xóa luôn cơ mà em không tìm được nút xóa ở đâu :eek::eek::eek::oops::oops::oops::oops: Hình như giờ không còn chức năng xóa hay sao í :D :D
Cố gắng và cố gắng :p:p:p:p
Đêm qua em nằm ngâm cứu về Song tử :rolleyes::rolleyes::rolleyes:
Cô định thành chiêm tinh gia hả =))))
 
hôm nay là một ngày thật buồn tẻ, mình đã mong được học thêm điều gì đó mới mẻ, nhưng........
buồn quá đi :((((((
 
đã quên nói một lời cảm ơn.. hi vọng là sếp không để ý. Mình thật là vô ý! lần sau không được quên nữa nhé!!!
 
Hôm nay anh lên tầng 4 cơ quan , qua khung cửa sổ a nhìn sang bên kia hồ Thủ Lệ , trong phút chốc a đưa mắt nhìn về phía quen thuộc , nơi e vẫn từng đứng chờ a sau mỗi giờ tan sở , a chỉ biết mỉm cười , nụ cười ấy bình yên đến lạ thường mặc dù chẳng còn có e ở đó nữa , a thấy nhớ e , thật sự nhớ , những a chỉ cho phép mình nhớ e 1 chút thôi... Vì nếu lâu quá a sợ mình k kìm nổi bước chân anh tìm đến e ...
 
Guồng quay công việc bủa vây lấy một đứa sinh viên vừa mới bước chân ra khỏi những ngày tháng đi học êm đềm vẫn đang còn khá nhiều bỡ ngỡ, chông chênh để rồi làm bản thân bị chôn vùi một phần nào đó vào những tranh đua toan tính, vào cuộc sống cơm áo gạo tiền lúc nào k hay.

Giấc ngủ muộn đêm qua khi cả người đang nóng bừng và đầu óc có chút gì đó lâng lâng miên man bởi cơn cảm lạnh, chợt mơ thấy giấc mơ được quay trở lại thời tuổi thơ, cái thời hồn nhiên, vô tư và tràn đầy hạnh phúc bên cạnh những con người thân thương, những người lun sát cánh nâng niu vỗ về ta mà không cần chút đáp trả. Để rồi khi chợt tỉnh giấc mới tiếc nuối nhận ra rằng nhiều người trong số họ đã mãi mãi rời xa ta, cuốn theo cả những tháng ngày buồn vui đáng nhớ chỉ còn trong hoài niệm đó...
Có lẽ đi hết cuộc đời này dù cho có bao nhiêu tiền tài đi nữa cũng không thể nào đc một lần sống lại cái quãng thời gian tuổi thơ dù k đc đủ đầy nhưng vô cùng tươi đẹp và rực rỡ ấy. Cái tuổi thơ đã nuôi dưỡng bồi đắp tâm hồn ta mà giờ đây đã trôi tuột về miền xa xăm chỉ còn có thể tìm lại trong ký ức.

Thời gian trôi nhanh như một cái chớp mắt, chưa kịp nhận ra những thứ đang hiện hữu xung quanh có ý nghĩa j đối với ta, chưa kịp ngừng nghỉ để suy ngẫm chiêm nghiệm thì tất cả đã thành quá khứ hết cả rồi. Ta đã để lãng phí quá nhiều thứ đáng quý vì tỉ lý do thật nực cười, đã biết bao lần để cơ hội lướt qua và trôi tuột rồi mới thấy tiếc nuối đi kèm 2 chữ "giá như". Rồi lại chợt nhận ra thực tại có lẽ ta còn đang quá thờ ơ với tuổi thanh xuân, khi tự cho rằng mình còn quá trẻ để lo lắng về thời gian và sự chảy trôi của cuộc đời, khi còn quá sợ hãi những điều j đó mơ hồ, sợ tổn thương, sợ mất mát và k đủ dũng cảm để thử bắt đầu...
 
Back
Bên trên