Nhật ký viết chung

Đàn bà chẳng mấy ai lúc nào cũng buồn đâu nhé
Chẳng qua đôi khi giả vờ buồn bã than vãn hay khóc lóc cũng chỉ là để biết
Ai sẽ đến xua tan nỗi buồn và lau những giọt nước mắt kia
" ANH EM đọc mà thấm cái câu này thì sớm thoát FA nhé "
Không hẳn là vậy đâu anh :)
 
Hoá ra Diễm hông phải người thân thiện :)
Chuyến bay delay, thế là vạ vật phòng chờ. Một tên nào đó định đi vào ngồi, Diễm chả thèm nhìn, cũng ứ dịch chân vào cho họ đi, chả hiểu lúc đó có phải bức xúc gì hông mà lườm cái cho bõ ấm ức trong người. Hắn ta sợ quá bỏ chạy đi kiếm chỗ khác. Lát sau tự nhiên thấy lão ngồi bên cạnh, cười cười @@. Đi vòng đường khác sang ngồi cạnh >"<
- Em làm ... ah? Chắc mới ra trường bằng đỏ hả?
- Bằng tốt nghiệp của bộ giáo dục thì lúc nào chả màu đỏ ạ :D
...
Chắc hắn ta tụt hứng =))
Nhưng mà câu chuyện về sau mới tai ương ...
Xuống sân bay, gặp người quen, mấy anh chị ra đón hắn...
Oá, anh ta là kiểm toán nội bộ về kiểm toán chi nhánh =((
Cũng may chưa oan gia ngõ hẹp tới mức kiểm toán cn mình, không chắc là ... :(
Nhớ đời đấy, lần sau xin chừa thói tự nhiên gây gổ với người lạ :(

Cô Diễm đi đâu tơi? Xì Phố huh?
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,091
Tổng số thành viên
351,664
Thành viên mới nhất
euchinicutm
Back
Bên trên