Nhật ký viết chung

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
vậy là sang ngày 12 rùi, cả ngày ôm cái máy tính thấy thời gian trôi nhanh quá, thi xong cứ ngỡ mọi thứ sẽ nhẹ nhàng hơn, nó có bao dự định sẽ làm khi thi xong nhưng giờ nó thấy mọi thứ trống rỗng quá. Nó chợt nhận ra những ngày ôn thi vất vả, những ngày nó phải đối diện với sự dằn vặt bản thân mình vì đã không học hành cẩn thận lại là những ngày nó cảm thấy nó mới đúng là nó. Ôn thi mệt nhưng nó cảm giác được quay về là chính mình, quay về cái thế giới mà nó nên sống. Tính nó dễ bị cuốn đi bởi những điều mới mẻ, nó thích sự sôi nổi, thích cảm giác mỗi ngày là một ngày với vô vàn điều lí thú, nhưng khi nó quá đam mê thì nó lại dần rời xa mục tiêu, rời xa con đường mà nó đã đặt ra, đã chọn. Nhưng điều gì mang tới cảm giác an toàn cho nó. Những thứ mà nó bị cuốn đi có thể khiến nó vui, khiến nó lúc nào cũng thấy yêu đời, khiến nó lạc quan hơn nhưng cũng làm nó cảm thấy chênh vênh. Nó sợ cảm giác chênh vênh đó. Có đôi lúc nó cảm giác mình đang đứng trên một ngọn sóng và cảm xúc của nó bị điều khiển bởi ngọn sóng đó, khi dâng cao, khi lại chìm xuống, trĩu nặng, nó ghét, rất ghét như thế. Hết ngày hôm nay nó lại sẽ quay lại với công việc học tập, về cái thế giới mà nó nên sống, cái thế giới cho nó cảm giác an toàn. Nó sẽ vẫn dành 1 góc cho cái thế giới kia với những đam mê nho nhỏ của nó, nhưng ít thôi. Nó tin quyết định lần này của nó là đúng, nó tin là như thế
 
đang bị cuốn đi mà không làm sao giữ lại được , mục tiêu dời xa , tương lai mịt mờ , nhưng mà không biết làm sao cả?
 
Tuần thứ hai đi Làm,... T_T
Đọc tài liệu, đi thẩm định khách hàng cùng các anh chị,... chả dám hỏi KH mấy gì cả,...nản ghê... mình xông pha mà, năng động nữa,... anh Trưởng Phòng cũng nói mình có tố chất làm tín dụng,.. chả biết phải ko nữa,... nhưng thấy vui...
Giờ mình muốn chạy ra ngoài đi tìm KH,..đi tiếp thị,.. mà sợ các anh chị lại bảo vội quá,... thui đọc tài liệu, sản phẩm ngân cứu nốt tuần nay,... mấy hôm nửa ta sẽ đi chiến đầu,...25 phải đi học rùi,... huhu...
Học việc 4 tháng mà cứ như này mình thấy chân tay như ko động đậy,... khó chịu quá,...chỉ có lăn lộn và đi thực tế,... lăn vào chiến đấu,. lăn vào làm mới nhanh vỡ ra,... cơ bản thi mình biết,... một số,... còn số khác mình biết phải tìm và đọc chúng ở đâu mà,...
Ko ngại,... ko ngại,... 2 ngày nữa ta sẽ xin đi,... Ta cũng đã có một danh sách nhỏ KH,... nhưng chưa manh động,....
Ko biết có đúng ko nữa,.... haizz cảm xúc,.. lẫn lộn,...
Ta sẽ làm đc mà,.. he he,...;))
 
Tuần thứ hai đi Làm,... T_T
Đọc tài liệu, đi thẩm định khách hàng cùng các anh chị,... chả dám hỏi KH mấy gì cả,...nản ghê... mình xông pha mà, năng động nữa,... anh Trưởng Phòng cũng nói mình có tố chất làm tín dụng,.. chả biết phải ko nữa,... nhưng thấy vui...
Giờ mình muốn chạy ra ngoài đi tìm KH,..đi tiếp thị,.. mà sợ các anh chị lại bảo vội quá,... thui đọc tài liệu, sản phẩm ngân cứu nốt tuần nay,... mấy hôm nửa ta sẽ đi chiến đầu,...25 phải đi học rùi,... huhu...
Học việc 4 tháng mà cứ như này mình thấy chân tay như ko động đậy,... khó chịu quá,...chỉ có lăn lộn và đi thực tế,... lăn vào chiến đấu,. lăn vào làm mới nhanh vỡ ra,... cơ bản thi mình biết,... một số,... còn số khác mình biết phải tìm và đọc chúng ở đâu mà,...
Ko ngại,... ko ngại,... 2 ngày nữa ta sẽ xin đi,... Ta cũng đã có một danh sách nhỏ KH,... nhưng chưa manh động,....
Ko biết có đúng ko nữa,.... haizz cảm xúc,.. lẫn lộn,...
Ta sẽ làm đc mà,.. he he,...;))
chị luận ơi,chị cố lên nha, em tin chị sẽ làm được,:-*
 
chị luận ơi,chị cố lên nha, em tin chị sẽ làm được,:-*

Cảm ơn em Thủy nha'...! ! hihi. lần tới đi ọp ẹp ngồi gần chị nhớ,... hehe. lẦN 6 chị hem đi dk nên chán,.... vì thích hát mà,... hát hay+ hay hát,... hehe.... :))
À khà khà,.. hình như quán cafe đó có đàn Piano,... hôm đó nghe chị hát nhá...!
 
Ta đã trở lại :)) lâu lắm rồi mới có cái cảm giác hạnh phúc sung sướng đến thế này. Sắp tới nhiều thử thách lắm đây nhưng mà ta sẽ làm được, ta sẽ làm được :))
 
hổ thẹn với bản thân, hổ thẹn với kỳ vọng người khác dành cho mình.:( tự nhủ mình phải thay đổi, ngày hum nay phải tốt hơn ngày hum wa...nhưng sao lại thế này.???.....takikuto ah! sao thấy mọi thứ chênh vênh wa.bao mơ ước, dự định đâu mất rùi....:(
 
time tới đây fai thật sự nỗ lực, fai thật sự cố gắng... mình k còn nhìu time nữa đâu.
 
Back
Bên trên