Nhật ký viết chung

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Thật ra thì 2 tp lớn mọi cái nó cũng như nhau thôi ấy mà...có điều e nói đúng..HL cũng chẳng có gì để níu giữ...vậy mà cứ phải gắn với nó cho yên.
HN thì nhiều thứ níu giữ e, nhưng mà e cũng chả hứng thú gì cả, cố cày cuốc nốt khi còn trẻ, kiếm tí rồi về già ông bà dắt tay nhau đi du lịch cho sướng. :))
 
mình không phải là đứa ưa nhảy việc

trưa nay ăn cơm xong, trải chiếu ra ngủ với các chị. Nào có ngủ được, Mình suy nghĩ nhiều về đường đi sắp đến.:( Nhớ cảm giác hồi còn ở nhà. Cũng chưa biết sau này sẽ nhảy ngân hàng nào nữa. Khi tuổi trẻ của mình không còn quá dài để có thể tìm thấy 1 con đường đi tốt nhất. Rồi tự nhiên muốn bỏ việc, về quê ngủ chơi cho hết tết năm sau. :( từ hồi nộp xong khóa luận nào đã được nghỉ ngơi. Chạy đi nộp hồ sơ, đi thi lùng tung cheng hết cả, rồi áp lực nghề nghiệp chưa tha cho mình thì nhỡ đậu 1 ngân hàng cỡ bự. Rồi thế là đi làm luôn. 5 năm đại học làm mình mất sức nhiều quá, mình chưa được thở 1 ngày nào. Mà về nhà biết nói thế nào với bố mẹ. Chẳng lẽ lại ăn bám. Thế là suy nghĩ, suy nghĩ, suy nghi nhiều, rồi dậy, ra ngoài hành lang ngồi nghi tiếp. Thấy mọi thứ thật mơ hồ.

Nhảy việc. Mà giờ nhảy thì nhảy đi đâu giờ. Đang làm ở 1 ngân hàng cỡ bự. Ở 1 vị trí đối với nhiều người là mơ ước. ( ngay cả chính mình cũng không nghĩ tấm vé vớt ấy lại cho mình được chuyển vào 1 vị trí mà mình cũng chẳng ngờ đến). Giờ nhảy sang ngân hàng bự khác. Rồi sao? lại bắt đầu lại hành trình thử việc ròng rã, ít nhất là 3 tháng, và ít nhất là 6 tháng. Qua 2 tháng thử việc vừa qua, cảm giác mình như người thừa. Chưa có user, chưa có mail, mặc áo sowmi trắng thay vì đồng phục. Nếu ra đi thì tất cả phải bắt đầu lại từ đầu.

Đã có ai đó đã nói với mình, nếu nhảy việc mà vẫn làm nhân viên thì đừng nhảy. Mình chẳng thể kiên nhân để vượt qua thời gian thử việc "người thừa" ấy ở ngân hàng nào nữa. Thấy buồn ghê. Bằng thạc sỹ chưa học xong, mà nếu có học thì phải bám trụ ở sài gòn 3 năm nữa. Lúc học xong thì cứ cuốn mình đi mãi. Biết bao giờ mới được về nhà ăn cơm mẹ nấu mà không phải là vào dịp tết? buồn! buồn! :(
ATTITUDE = 100%
 
Trời, e thì ko bh :)) có ng cũng dụ e vào đó làm, mà e ko vào :v hheee....HN cũng chẳng thích thú gì hơn, cơ mà dù sao nó cũng quen rồi.
ơ, HN vui mà em
có cái phố cổ nhỏ nhỏ và các chỗ khác to to, có mùa đông lạnh, mùa thu se mát, mùa hè nóng nực, và mùa xuân bực mình vì lắm mưa :))
 
Anh biết em buồn , nhưng lúc này chỉ biết dành cho em những lời an ủi động viên , tương lai còn rất dài và mọi chuyện chỉ là bắt đầu thôi. Tự tin lên em nhé , anh tin rằng em cũng sẽ hiểu và thông cảm cho anh tất cả mọi thứ a theo đuổi và đang làm chỉ là vì tương lai của anh ... mà kế hoạch trong tương lai của anh chắc chắn ko thể nào thiếu em rồi ... Vì thế hãy cười thật tươi lên em nhé , như lúc chiều nay a đi dạo cùng em ý e biết ko lúc đó anh đã rất happy mặc dù trong anh lúc đó cũng k tránh khỏi những suy nghĩ ...
 
Anh biết em buồn , nhưng lúc này chỉ biết dành cho em những lời an ủi động viên , tương lai còn rất dài và mọi chuyện chỉ là bắt đầu thôi. Tự tin lên em nhé , anh tin rằng em cũng sẽ hiểu và thông cảm cho anh tất cả mọi thứ a theo đuổi và đang làm chỉ là vì tương lai của anh ... mà kế hoạch trong tương lai của anh chắc chắn ko thể nào thiếu em rồi ... Vì thế hãy cười thật tươi lên em nhé , như lúc chiều nay a đi dạo cùng em ý e biết ko lúc đó anh đã rất happy mặc dù trong anh lúc đó cũng k tránh khỏi những suy nghĩ ...
Cái e mà chú định bỏ ub vì ẻm đấy hả ;):D:D
 
Cái e mà chú định bỏ ub vì ẻm đấy hả ;):D:D
Không anh ạ :D e ấy đi cùng chung vs em lớp HVNH 3 tháng lấy chứng chỉ ngồi dưới e mà e chả hề hay để ý , tới lúc e đi sang chi nhánh đứa bạn chơi thì thấy e ý đang làm thực tập sinh , rồi tình cờ 1 lần đi liên hoan ae ngân hàng lại gặp , e ý tới và nc với em và nói e học chung vs anh e mới nhớ ra :D " tại đi học e chả để ý gì khác ngoài học cả " xong rồi đi chơi và có tc anh ạ :D
 
Back
Bên trên