Nhật ký viết chung

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
;)) điểm khu vực là hộ khẩu Hà Nội ý hả :))
anh hộ khẩu nội đo nhá, không phải hộ khẩu xung quanh đâu, sau khi sáp nhập xong thì giờ a thành....Hn gốc rồi :))
người ta thường phải bổ sung cho nhau nên nếu mà chân ngắn yêu em chân dài là chuẩn luông :))
có gì vít cổ xuống....hun :p
Thế thì làm gì được cộng. Mấy anh cao toàn yêu em lùn. E buồn quá!!! Huhu
 
Sinh viên bây giờ rất nhiều bạn rất chi là lười. Hằng ngày nhận được bao nhiêu câu hỏi đổ về mà nhiều câu làm mình thực sự mất kiên nhẫn. Chẳng hiểu thời gian các bạn ấy làm gì mà không bỏ ra được 15 hay 30 phút tìm kiếm thông tin. Có những câu đại loại như: Thi ngân hàng XYZ thi những gì, phỏng vấn như thế nào..Đọc đến những câu này là mình cảm thấy rất chi là không hiểu được. Khi mà điều này hoàn toàn có thể tìm kiếm trên diễn đàn, những topic thảo luận, bỏ ra 10 - 15 phút ngồi đọc là thu được kha khá kinh nghiệm từ các bạn đi trước rồi, mà chả nhẽ bỏ ra từng ấy thời gian để tìm hiểu nó lại khó đến như thế, ít nhất cũng phải có chút hiểu biết về cơ hội nghề nghiệp đang đến với mình chứ.
Rồi lai những câu kiểu: Gửi cho em tài liệu thi ngân hàng XYZ..Ô, giờ chúng nó còn có tướng làm sếp ngay cả khi đang thất nghiệp nữa cơ đấy. Ra lệnh như ai.
Mình từng đọc một câu hỏi rất bá đạo, nguyên văn như sau: CHỉ tiêu của em là phải cho vay bằng được 4 cái ô tô trong vòng 1 tháng.Hãy nêu chi tiết các bước em làm để hoàn thành nhiệm vụ (không tính cách vào các showroom triển lãm vì đã có rất nhiều ngân hàng vào đó đặt đề với khách hàng trước em rồi)
Giờ chúng nó còn không muốn tư duy, không muốn lăn xả vào làm, mà cần người khác làm hộ cho cơ.
haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzz
T đọc mấy topic. trang trước vừa hỏi và có người trả lời. Trang sau hỏi lại, hình như khong đọc hay sao ý.
 
Sinh viên bây giờ rất nhiều bạn rất chi là lười. Hằng ngày nhận được bao nhiêu câu hỏi đổ về mà nhiều câu làm mình thực sự mất kiên nhẫn. Chẳng hiểu thời gian các bạn ấy làm gì mà không bỏ ra được 15 hay 30 phút tìm kiếm thông tin. Có những câu đại loại như: Thi ngân hàng XYZ thi những gì, phỏng vấn như thế nào..Đọc đến những câu này là mình cảm thấy rất chi là không hiểu được. Khi mà điều này hoàn toàn có thể tìm kiếm trên diễn đàn, những topic thảo luận, bỏ ra 10 - 15 phút ngồi đọc là thu được kha khá kinh nghiệm từ các bạn đi trước rồi, mà chả nhẽ bỏ ra từng ấy thời gian để tìm hiểu nó lại khó đến như thế, ít nhất cũng phải có chút hiểu biết về cơ hội nghề nghiệp đang đến với mình chứ.
Rồi lai những câu kiểu: Gửi cho em tài liệu thi ngân hàng XYZ..Ô, giờ chúng nó còn có tướng làm sếp ngay cả khi đang thất nghiệp nữa cơ đấy. Ra lệnh như ai.
Mình từng đọc một câu hỏi rất bá đạo, nguyên văn như sau: CHỉ tiêu của em là phải cho vay bằng được 4 cái ô tô trong vòng 1 tháng.Hãy nêu chi tiết các bước em làm để hoàn thành nhiệm vụ (không tính cách vào các showroom triển lãm vì đã có rất nhiều ngân hàng vào đó đặt đề với khách hàng trước em rồi)
Giờ chúng nó còn không muốn tư duy, không muốn lăn xả vào làm, mà cần người khác làm hộ cho cơ.
haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzz
Chị thích cái đoạn "Hãy nêu chi tiết..." đấy, em này chắc tưởng ub phải "có trách nhiệm và nghĩa vụ trả lời" ý mà :)))
 
Mình có mỗi 1 em trai nên thương vo cùng. Thương từ nhỏ tới bây giờ vẫn ko hề ít đi. Mẹ sinh 2 chị em trái tính nhau hoàn toàn. Chị thì nói nhiều như cái máy, e thì ít nói. Mỗi lần về nhà toàn chị nói 2 mẹ con ngồi nghe. Em mình hiền nhưng nóng tính. Ngày nhỏ có cái gì cũng dành cho nhau. Chị thì bảo ko ăn dành phần cho e. E thì toàn mang về hỏi c c bảo k ăn mới ăn. E mình ít nói nên nhiều khi chả biết nó đang nghĩ gì. Còn mình thương e sẽ nói là thương. Hồi sv khi nÀo thiếu tiền mua quần áo mình mới đi làm thêm. Em mình bây giờ đã tự đi làm thêm để tự nuôi nó ăn học. Ngày mình ra HN e hỏi đã lạnh chưa? Mình bảo lạnh lắm c đi làm mặc mấy cÁi áo lận. E bảo mua thêm áo khoác đi Nh cho tiền mà mua. Sinh nhật mình e cũng ko quên bảo mình nh ở xa nên ko có quà. C mua gì thì mua nh chuyển khoản cho. Mừng thôi rồi. Tết năm rồi định về quê ăn tết chứ k ở nhà. E nhắn tin bảo ch về Ăn tết với mẹ với nh rồi nh cho tiền mua áo quần. Hình như e mình nghĩ mình rất tham tiền :D. Lần đó mình bảo nhớ sg muốn vào lại., HN buồn lắm nhớ nhà nữa. Ai cũng bảo mình đừng vào, e mình thì bảo ch vào đi. Ko thích ở nữa thì vào. Nói chung là thương lắm. Lên c chơi thấy điện thoại c hư, cũng bảo thích cái nào vừa vừa nh mua trả góp cho. Nghe mà rớt nước mắt. Aigoo. Nghĩ đắng lòng thật. Đi làm rồi mà còn nghèo hơn hồi sv. Huhu
 
Ngồi trước màn hình máy tính mà mặt đờ đẫn, bao nhiêu năm rồi làm gì và đc gì....! tự nhủ sau 30/4 sẽ nộp đơn nghỉ việc mà mãi ko dứt ra đc, 3 năm rồi đấy, bao nhiêu mơ ước, hoài bão hồi mới ra trường ko bít nằm ở đâu rồi, chỉ thấy càng ngày càng ì đi, tụi lùi so với bạn bè................:oops::oops::oops: Hồi đi học chưa lúc nào muốn mà ko làm đc, vậy mà từ lúc ra trường đến giờ toàn ngược lại......Là do mình kém hay chưa cố gắng:mad:
 
Không. tuỳ duyên. E mà thích ai là thích từ đầu luôn. Còn đã k thích thì làm gì cũng ko thích. Mà e quên được cái tình đơn phương của e rồi. A thấy e giỏi ko??? :D
khiếp thế chứng tỏ là em thik cũng nhanh mà quên cũng nhanh
èo như thế thì sợ lắm, vì cứ như kiểu vô tình lăm ý
lúc yêu thì sâu đậm, còn bảo quên là quên luôn huz
 
Back
Bên trên