Dành cho các bạn đang trong quá trình kiếm việc. Có thể chưa chính xác hoàn toàn hoàn cảnh của các bạn nhưng cũng có nét tương đồng. Thích nhất câu "chẳng gì là mất đi nếu mình biết tận dụng tối đa, đã có người từng phân tích từ “nguy cơ” là trong “nguy” có “cơ” đó thôi".
(Dân trí) - Công ty chị làm ăn bị thua lỗ nhiều quá, buộc phải cắt giảm nhân sự. Chị bảo chồng: “Kể từ giờ em chính thức gia nhập đội quân thất nghiệp đấy”.
Bận rộn mãi quen rồi nên mấy ngày đầu chị thấy hơi trống trải, buồn bực tay chân, liền đi mua thêm sách văn học và tiểu thuyết ngắn, dài về đọc, thời gian cứ trôi qua vèo vèo. Chị gắng lên kế hoạch, làm thời gian biểu thật kỹ lưỡng, chia lịch ra để làm việc nhà và dành thì giờ học tập nâng cao hiểu biết. Ăn trưa, nghỉ trưa hệt như vẫn còn đi làm, không để mình trong tình trạng ì trệ. Chị lên mạng tìm các tài liệu nghiệp vụ và học hỏi các món ngon nấu “nịnh” chồng con.
Chị còn muốn tự tay vò quần áo cho cả nhà mà không dùng máy giặt. Chị thích đi chợ lựa những đồ tươi ngon, sẵn sàng nguyên liệu để nấu bữa tối thật bổ dưỡng. Chiều hai bố con đón nhau về, trong lúc chồng, con tắm rửa, chị dọn thức ăn lên mâm. Dùng bữa xong xuôi, cả nhà có thời gian rủ nhau đi dạo.
Rảnh rang chị lại nấu chè đỗ đen, làm sữa chua, caramen và vào mạng học vài món vặt là lạ, trổ tài đãi hai bố con. Để rồi con thì hào hứng rối rít đòi ăn, còn chồng thì tấm tắc: “Ra là vợ cũng có hoa tay trong việc nội trợ, chỉ là trước kia không có thời gian thôi, đúng không?”
Chị nhận ra giờ là lúc thích hợp để làm mới bản thân và hoàn thành những việc mà trước đây vì không có điều kiện và cả do lười biếng nên thường thoái thác không động tay chân.
Chị tham gia diễn đàn chuyên ngành của mình để nhận được giải đáp cho các thắc mắc vẫn còn để ngỏ. Vào trang tìm việc xem có công ty nào phù hợp thì nộp hồ sơ. Tuy nhiên cả chị lẫn chồng đều không quá tạo áp lực phải sớm tìm ra việc để đi làm. Chồng nhìn chị thành thật: “Chỉ sợ em ở nhà buồn thôi, chứ thực sự anh thích em như thế này thêm một thời gian nữa”.
Lòng chị chợt dịu xuống, cảm nhận được niềm hạnh phúc quanh mình và tự nhủ, chẳng gì là mất đi nếu mình biết tận dụng tối đa, đã có người từng phân tích từ “nguy cơ” là trong “nguy” có “cơ” đó thôi. Chị tin mình chưa để lãng phí một phút giây nào.
(Dân trí) - Công ty chị làm ăn bị thua lỗ nhiều quá, buộc phải cắt giảm nhân sự. Chị bảo chồng: “Kể từ giờ em chính thức gia nhập đội quân thất nghiệp đấy”.
Bận rộn mãi quen rồi nên mấy ngày đầu chị thấy hơi trống trải, buồn bực tay chân, liền đi mua thêm sách văn học và tiểu thuyết ngắn, dài về đọc, thời gian cứ trôi qua vèo vèo. Chị gắng lên kế hoạch, làm thời gian biểu thật kỹ lưỡng, chia lịch ra để làm việc nhà và dành thì giờ học tập nâng cao hiểu biết. Ăn trưa, nghỉ trưa hệt như vẫn còn đi làm, không để mình trong tình trạng ì trệ. Chị lên mạng tìm các tài liệu nghiệp vụ và học hỏi các món ngon nấu “nịnh” chồng con.
Chị còn muốn tự tay vò quần áo cho cả nhà mà không dùng máy giặt. Chị thích đi chợ lựa những đồ tươi ngon, sẵn sàng nguyên liệu để nấu bữa tối thật bổ dưỡng. Chiều hai bố con đón nhau về, trong lúc chồng, con tắm rửa, chị dọn thức ăn lên mâm. Dùng bữa xong xuôi, cả nhà có thời gian rủ nhau đi dạo.
Rảnh rang chị lại nấu chè đỗ đen, làm sữa chua, caramen và vào mạng học vài món vặt là lạ, trổ tài đãi hai bố con. Để rồi con thì hào hứng rối rít đòi ăn, còn chồng thì tấm tắc: “Ra là vợ cũng có hoa tay trong việc nội trợ, chỉ là trước kia không có thời gian thôi, đúng không?”
Chị nhận ra giờ là lúc thích hợp để làm mới bản thân và hoàn thành những việc mà trước đây vì không có điều kiện và cả do lười biếng nên thường thoái thác không động tay chân.
Chị tham gia diễn đàn chuyên ngành của mình để nhận được giải đáp cho các thắc mắc vẫn còn để ngỏ. Vào trang tìm việc xem có công ty nào phù hợp thì nộp hồ sơ. Tuy nhiên cả chị lẫn chồng đều không quá tạo áp lực phải sớm tìm ra việc để đi làm. Chồng nhìn chị thành thật: “Chỉ sợ em ở nhà buồn thôi, chứ thực sự anh thích em như thế này thêm một thời gian nữa”.
Lòng chị chợt dịu xuống, cảm nhận được niềm hạnh phúc quanh mình và tự nhủ, chẳng gì là mất đi nếu mình biết tận dụng tối đa, đã có người từng phân tích từ “nguy cơ” là trong “nguy” có “cơ” đó thôi. Chị tin mình chưa để lãng phí một phút giây nào.
TSL
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành: