Nhân viên Ngân Hàng

Sao chị không nghĩ tới việc mở 1 cái gì đó cho riêng mình, do mình làm chủ?

cảm ơn em! Chị cũng nghĩ nhiều và lên kế hoạch cho mình. Nhưng có thể hiện thời chưa đủ lực nên mọi kế hoạch vẫn còn trên bản thảo. Nhưng chắc chắn trong tương lai ko xa thì cũng phải thực thi thôi. Chúc em đón một mùa valentine vui vẻ nhé
 
Em rất thích thú xen lẫn 1 chút ngưỡng mộ khi đọc những dòng chia sẻ của chị
Những tâm sự hết sức chân tình của chị tiếp thêm cho em rất nhiều động lực và quyết tâm

nếu được Chị có thể chia sẻ cho tụi em những kinh nghiệm,con đường của chính chị hồi đầu mới bắt đầu sự nghiệp được không chị :) ....

em chúc chị 1 năm mới thành công ! hehe


Chị cũng định sẽ viết nhiều hơn nữa để các bạn mới vào nghề sẽ có một định hướng và quyết tâm cao hơn nữa khi làm việc. Bởi chị biết sẽ rất khó khăn khi không có người định hướng hoặc động viên lúc mới bỡ ngỡ ra trường. (Chị ở trong hoàn cảnh ấy, nên chị hiểu lắm)
cảm ơn em đã có những đánh giá ưu ái cho chị
chúc em luôn thành công trong công việc và cuộc sống
 
Em là sinh viên mới ra trường tháng 6/2013. Vật vờ mấy tháng xin việc. Thực sự e k thích ngân hàng. Nhưng xin vào mấy công ty nước ngoài rớt hết do Tiếng anh quá yếu nên cũng ăn theo bạn bè nộp vào 3 ngân hàng lớn VCB, Vietin, BIDV. Có lẽ do may mắn thôi em lại đậu vào VCB. Có lẽ nó đúng là cái duyên như lời 1 bạn phỏng vấn cùng e nói. Lúc đầu vào em cũng vui vì có việc lương cao, nếu trụ được sẽ ổn định nữa. Em làm vị trí Tín dụng cá nhân. Cũng háo hức, hi vọng sẽ thành công trong công việc. Nhưng cho đến khi kí hợp đồng chính thức thì chẳng còn háo hức nữa. K biết kiếm khách hàng làm sao, chẳng biết bắt đầu từ đâu. Em chỉ đi lên ngồi đọc thông tư, nghị định, lướt web rùi về. Theo như lời bạn bè thì đúng là công việc nhẹ nhàng lương cao. Nhưng em thấy buồn vì bản thân lắm. Đầu tư học hành 4 năm, cày như trâu như bò, tham gia hoạt động tùm lum để bây h xách cặp xách balo lên ngồi đọc báo rồi về. Tối về nấu nướng ăn uống tắm giặt hết luôn thời gian chẳng học hành được cái gì nữa. Em còn trẻ mà như thế này chắc chẳng mấy chốc thành cục đất mất. Mà do em khó hòa nhập nữa, mấy anh chị có vợ có chồng hết chả biết nói chuyện gì. Em lên ngân hàng chỉ ngồi đọc báo và đi về. Bỗng thấy phí tuổi trẻ. Nhiều khi muốn nghỉ nhưng thời buổi kiếm việc khó khăn biết kiếm gì làm, mà lương thưởng bên ngân hàng cũng tốt nên chẳng đủ can đảm để mà nghỉ việc. Em thấy mình lạc hậu quá hjx. Em chẳng biết tâm sự với ai. Bạn bè chưa có việc kể chuyện này ra chắc bọn nó chửi cho mà nghe. Ba mẹ thì không thể tâm sự được rồi. Chán nản. May mà có cái topic này nên em ké tâm sự xíu cho thoải mái vì tính em vốn là nói nhiều lắm chẳng qua k biết làm quen thui, nên h cứ ngồi như bị câm thế này. 5 tháng trôi qua rồi, lâu lâu phòng ăn uống thì xúm vào nói được 2 3 câu, buổi trưa ăn ngoài thì ngán, đau bụng còn đem đồ đi ăn thì ngồi 1 mình. Hjx năm nó e được giao chỉ tiêu rồi, e chẳng biết cách nào để tìm kiếm khách hàng cả. Mọi người trong phòng em cũng thế ngồi chờ khách tới, đọc báo đọc truyện xem mạng nhưng chắc do có mối quan hệ nên hồ sơ vẫn cứ đều đều. Em thì chẳng biết làm sao để lấy lại cái nhiệt huyết như hồi mới ra trường nữa...
 
Cảm ơn mọi người đã vào chia sẻ, hãy coi đây là nơi chúng ta chia sẻ thông tin, truyền bí kíp nho nhỏ để cùng làm việc nhé mọi người? :x

Hôm nay là một ngày rất vui, khi mình cười mình thấy việc gì cũng suôn sẻ và mọi thứ xung quanh thật đáng yêu nữa. Được phê duyệt 2 hồ sơ tín dụng, hồ sơ này khó nên khi có kết quả phê duyệt mình chỉ muốn gào lên mà cười, mà sung sướng...
Buồn cười nhỉ? 4 năm rồi, bao nhiêu hồ sơ khó đều làm rồi mà mỗi lần nhận dc kết quả cứ như là lần đầu được phê duyệt hồ sơ ý. Cũng tại hs công ty nên đau đầu nhức óc. tốn cả mấy kg giấy cơ mà :D
Có lẽ do mình yêu công việc quá nên cứ chung thủy với những cảm giác này thôi. Giữ vững tinh thần này để làm báo cáo thẩm định cho hai bộ sắp tới nhé!
Hạnh phúc đơn giản là là khi được khách hàng tin tưởng và yêu mến thế này :X
Hâm mộ chị thật đấy! Rất yêu nghề. Ở nơi e làm hình như chẳng có ai có tinh thần làm việc giống chị thì phải
 
Em là sinh viên mới ra trường tháng 6/2013. Vật vờ mấy tháng xin việc. Thực sự e k thích ngân hàng. Nhưng xin vào mấy công ty nước ngoài rớt hết do Tiếng anh quá yếu nên cũng ăn theo bạn bè nộp vào 3 ngân hàng lớn VCB, Vietin, BIDV. Có lẽ do may mắn thôi em lại đậu vào VCB. Có lẽ nó đúng là cái duyên như lời 1 bạn phỏng vấn cùng e nói. Lúc đầu vào em cũng vui vì có việc lương cao, nếu trụ được sẽ ổn định nữa. Em làm vị trí Tín dụng cá nhân. Cũng háo hức, hi vọng sẽ thành công trong công việc. Nhưng cho đến khi kí hợp đồng chính thức thì chẳng còn háo hức nữa. K biết kiếm khách hàng làm sao, chẳng biết bắt đầu từ đâu. Em chỉ đi lên ngồi đọc thông tư, nghị định, lướt web rùi về. Theo như lời bạn bè thì đúng là công việc nhẹ nhàng lương cao. Nhưng em thấy buồn vì bản thân lắm. Đầu tư học hành 4 năm, cày như trâu như bò, tham gia hoạt động tùm lum để bây h xách cặp xách balo lên ngồi đọc báo rồi về. Tối về nấu nướng ăn uống tắm giặt hết luôn thời gian chẳng học hành được cái gì nữa. Em còn trẻ mà như thế này chắc chẳng mấy chốc thành cục đất mất. Mà do em khó hòa nhập nữa, mấy anh chị có vợ có chồng hết chả biết nói chuyện gì. Em lên ngân hàng chỉ ngồi đọc báo và đi về. Bỗng thấy phí tuổi trẻ. Nhiều khi muốn nghỉ nhưng thời buổi kiếm việc khó khăn biết kiếm gì làm, mà lương thưởng bên ngân hàng cũng tốt nên chẳng đủ can đảm để mà nghỉ việc. Em thấy mình lạc hậu quá hjx. Em chẳng biết tâm sự với ai. Bạn bè chưa có việc kể chuyện này ra chắc bọn nó chửi cho mà nghe. Ba mẹ thì không thể tâm sự được rồi. Chán nản. May mà có cái topic này nên em ké tâm sự xíu cho thoải mái vì tính em vốn là nói nhiều lắm chẳng qua k biết làm quen thui, nên h cứ ngồi như bị câm thế này. 5 tháng trôi qua rồi, lâu lâu phòng ăn uống thì xúm vào nói được 2 3 câu, buổi trưa ăn ngoài thì ngán, đau bụng còn đem đồ đi ăn thì ngồi 1 mình. Hjx năm nó e được giao chỉ tiêu rồi, e chẳng biết cách nào để tìm kiếm khách hàng cả. Mọi người trong phòng em cũng thế ngồi chờ khách tới, đọc báo đọc truyện xem mạng nhưng chắc do có mối quan hệ nên hồ sơ vẫn cứ đều đều. Em thì chẳng biết làm sao để lấy lại cái nhiệt huyết như hồi mới ra trường nữa...


bạn đang than thở về quãng thời gian làm việc nhàn nhã và buồn bã của mình
nhưng t nghĩ sự thanh bình đó của b sắp trôi qua rồi đấy

chắc không có công ty nào mãi nuôi 1 nvien chỉ để đến ngồi đọc thông tư đâu
sốc lại tinh thần và chuẩn bị chiến đấu nào :)
 
bạn đang than thở về quãng thời gian làm việc nhàn nhã và buồn bã của mình
nhưng t nghĩ sự thanh bình đó của b sắp trôi qua rồi đấy

chắc không có công ty nào mãi nuôi 1 nvien chỉ để đến ngồi đọc thông tư đâu
sốc lại tinh thần và chuẩn bị chiến đấu nào :)
Mình chỉ có mỗi một cách kiếm khách hàng là dùng gmail của mình gửi mail cho data tự kiếm thui. Hi vọng 1 ngày nào đó có khách hàng
 
cảm ơn em! Chị cũng nghĩ nhiều và lên kế hoạch cho mình. Nhưng có thể hiện thời chưa đủ lực nên mọi kế hoạch vẫn còn trên bản thảo. Nhưng chắc chắn trong tương lai ko xa thì cũng phải thực thi thôi. Chúc em đón một mùa valentine vui vẻ nhé
Em cũng chúc chị có ngày 14/2 vui ^^ Cố lên chị ;) có kế hoạch gì thì viết lên đây cho sinh viên bọn em tham gia với ^^
 
Bạn viết rất hay, rất tâm huyết. Mình thấy bạn vẫn còn trẻ và lại thời gian làm mới có 4 năm thôi mà. Cố lên nhé....
 
Mình không làm bên VIB mà đang làm cho ngân hàng nhà nước. Nhưng xin được nêu vài ý kiến với bạn nhé./.
1. Bạn còn quá trẻ về cả tuổi đời lẫn tuổi nghề (NH)
2. Bạn từng nhận ra mình đang quá ì sau 4 năm nhìn lại với nghề NH bên tech
3. Thu nhập VIB cao hơn Tech./
----> Mình nghĩ bạn nên rời tech để sang VIB, để năng động hơn, tiến xa hơn. Môi trường của VIB hơn hẳn./. Đừng ngồi bên Tech mơ đến việc lên sếp...
 
Back
Bên trên