Ngân hàng, tuyển dụng Du hành ký

  • Bắt đầu Bắt đầu Naliah
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Cám ơn anh chủ Topic rất nhiều. Anh mà ở TP.HCM em mời anh uống cafe trao đổi liền ;) học hỏi thêm ở anh kinh nghiệm PV với cần người truyền lữa. Nghĩ lại em chắc ko bằng 1 cái móng chân của anh. Em tốt nghiệp CĐ vào năm 2010, mất 1 khoảng time là 2 năm đi xin việc ở NH, cũng PV ở nhiều công ty mà em đổi lại được là con số 0 tròn trĩnh nộp hàng trăm cái CV vào NH mà chã đc hồi âm (em chỉ xin vào làm GDV hay nhân viên QHKH) trong 2 năm đó nãn chí tới mức đi làm điện rồi đi rữa máy lạnh. Sau 2 năm vào năm 2012 em làm bán hàng tại cữa ở 1 công ty. Làm ở công ty này 1 năm có đc kn kha khá bán hàng cộng với có đc 3 tháng làm cữa hàng trưởng (ôi cuộc đời có sung sướng làm sao, 6h30 sáng vác xác lên cữa hàng, ăn sáng, uống cafe, xong lướt Web, chơi game, cuối tháng nhận 4m thêm lặt vặt cũng lên 6m, mà chã phải tốn 1 đồng nào khi đi làm:) 5-6m về đưa nhà hết). Xong chưa hẳn là đã sướng, bị sự tổng xỉ nhục từ phòng kế toán (toàn dân ĐH kinh tế, chắc em cầm cái bằng CĐ của 1 trường ko tiếng tâm gì mà lên đc cái chức cữa hàng trưởng chỉ trong vòng vài tháng). Quyết định nghĩ việc đi học, thế là em thi liên thông và bắt đầu 1 chuỗi thất bại kéo dài đến nay ( thi ĐH NH thì thíu 2đ, KT thì 0,5đ, và Marketting thíu đúng 0,5 và phải vào liên thông hệ tại chức) trong thời gian đó cũng đi làm sale thị trường ở 2 công ty và tất nhiên được ôm thị trường quá ư là mía, mía đến nỗi dẫn Trưởng phòng KD đi ổng còn kêu về "làm CTV ăn 10% đi, thị trường kiểu này vừa tốn sức vừa tốn tiền xăng", thuộc địa bàn đến mức quăng vào là 100% ko lạc đường, thuộc từng nhà phân phối, con đường có bao nhiêu cữa hàng. Chấm dức đời sale thị trường vào tháng 6/2015 và quay về công ty cũ và 1 bất ngờ, công ty cũ giải thể, nãn tập 3. Cầm trong tay cái bằng "tức chạy" aply vào NH mà toàn QHKH:( (sợ kím KH đến mức nghe tìm kím KH là chạy phắng dépo_O). 1 tia hy vọng lóe lên khi 1 Nh tuyển trợ lý QHKH vào test và PV trót lọt (kn đi PV cũng khá nhiều nên chỉ sợ test) và em bước chân vào NH làm và nhận ra 1 điều trợ lý QHKH ko phải là hổ trợ tín dụng mà là QHKH (đọc yêu cầu thì như HTTD) cảm thấy hụt hẩn và suy sụp, mong anh chủ topic cho em vài lời khuyên
 
@Quốc Duy
Trường hợp của bạn là 1 ca khó. Đúng là cuộc sống chả ai muốn khó khăn vất vả cả mà nó cứ cuốn lấy ta.
Tôi nghĩ là bạn cần 1 định hướng, làm ngân hàng chưa chắc đã tồi nhưng chưa hẳn đã tốt. Bạn có quết tâm lớn làm ngân hàng nhưng vận may đang lảng tránh.
Bạn thử apply vị trí khác QHKH trong ngân hàng xem:
Ví dụ: Kế toán, giao dịch viên, marketing, quản lý rủi ro...
Nhìn chung trong ngân hàng, vị trí quan hệ khách hàng là vị trí khó, bị thải nhiều, nhưng cũng là vị trí tốt có thăng tiến cao nhất ngân hàng (có thể tiến tới chức danh cao nhất), nên đúng câu High rish high income. Còn các vị trí khác có vẻ ổn hơn, nhàn hơn, nhưng thăng tiến kém hơn, bạn cân nhắc nhé. Còn đằng nào bạn cũng đang làm rùi, thú thực là mình làm QHKH cũng chả hợp, nên phải chuyển sang nghề khác.
Vào ngân hàng đã khó, kiếm nghề trong ngân hàng hợp và lâu dài còn khó hơn, bản thân mình cũng thấy kiếm nghề hợp rất vất vả. Bạn kiên trì thử 6 tháng tới 1 năm xem có hợp được không. Nếu không hợp nữa thì mình cũng có chút kinh nghiệm về NH rùi, ở trong ngân hàng nhiều người cũng muốn ra ngoài làm lắm, nhưng cơm áo gạo tiền, gia đình con cái đều là cái thứ làm mọi người chùn chân. Còn bạn nếu chưa vướng mắc gì về gia đình, thì mình nghĩ cơ hội luôn tồn tại, bạn cứ kiên trì lên.
Kể cả cậu có thất bại thì cậu cũng đã được thử rùi, không phải hối tiếc nữa, phải không.
 
em chỉ hối tiếc là khi còn làm bán hàng ở cữa hàng, tình cờ em đọc được BCTC của cty năm 2012 và 6 tháng đầu năm 2013 (do giám đốc KD hớ hên để nguyên sấp tại bàn làm việc của em) đọc được, thấy được lỗ chổ nào, tại sao lổ, nắm được nguyên nhân tại sao DT hàng tháng thấp như vậy, biện pháp khắc phục, vậy mà ko mạnh dạng nêu ý kiến với GĐKD mà chỉ đâm đầu vào làm chương trình thúc đẩy bán hàng giúp GĐ. Nếu em làm được cái đó chắc giờ này ko ở đây than vãn với anh :(
 
@happyhellvn
Xin lỗi ông nhé. Do tớ đợt này bận quá nên chuyện của bạn tớ đọc thấy vui, nhưng nghĩ mãi chưa ra lời khuyên. Để chiều mai tớ rảnh tớ trả lời. Đừng Ghen...
 
Hehe... trở lại đi.. trả lời tui đi :))

Mà sao ai cũng gọi mình bằng ông vậy trời.,, Tui là gái nhen :p
 
@happyhellvn
Sau khi đọc kỹ lại bài của bạn, tớ thấy có lẽ lời khuyên của tớ cho bạn là không cần thiết. Vì có vẻ như bạn chỉ bế tắc công việc, còn đã đạt tự do tài chính, thì còn hơn cả mình, vậy mình đâu có tư cách gì để có thể khuyên bạn.
Mình thấy người như bạn, nên mở 1 công ty riêng, hoạt động riêng, bởi đang tự do về tài chính, có thể chấp nhận rủi ro, thì mình hoàn toàn có thể khai mở 1 sự nghiệp riêng của mình, băn khoăn vụ làm ngân hàng làm gì, làm hẳn công ty để ngân hàng phục vụ bạn, lúc đó bạn là khách quý của ngân hàng, nếu thành công, bạn sẽ thành người trả lương cho chính bọn mình, phải không.
Còn nữa, khi bạn không thấy làm việc ở đâu hợp, điều đó có nghĩa là bạn thích hợp làm 1 ông chủ hơn thôi. Tính mình cũng ngang, hồi xưa còn có lúc cãi nhau với xếp, mình không thích xếp nào là mình.... bỏ không làm nữa, chuyển nơi khác tìm xếp mới. Nhưng mình cũng rất hiểu 1 điều, xếp là con người, chả ai toàn vẹn, để lên sếp, người ta cũng trải qua thời gian làm nhân viên rùi, nên khá hiểu nhân viên. Chưa kể mỗi người lại có mặt được mặt không, điển hình nhữn người lên xếp thường là những người có chuyên môn tốt, nhưng khó tính, kỹ càng, đó là những yếu tố mà các ông chủ hay chọn để làm xếp, dẫn tới sự khó tính khi lên sếp của họ, nguyên nhân cũng do áp lực của các ông chủ dồn lên họ mà thôi. Nếu bạn làm 1 ông chủ riêng, bạn có thể thuê người giỏi làm việc cho mình, áp đặt áp lực lên họ, và chuyển suy nghĩ xin việc sang nhân viên của bạn, biết đâu, lúc đó bạn sẽ thăng hoa thành công.
Mình có thằng bạn, tài chính thoải mái, ông tướng ra trường lập luôn công ty riêng về hoạt động du lịch, cũng sinh năm 84, nó học xong Khoa cử nhân tài năng của Đại học Bách khoa chuyên ngành điện, thế nhưng nó chả quan tâm gì tới kỹ thuật, ra trường kinh doanh du lịch từ 2007 tới giờ, công ty cũng chả phải to, nhưng lúc nào nó cũng thoải mái, đứng danh giám đốc, thích làm gì thì làm, muốn nghỉ thì nghỉ, tới giờ nó vẫn thoải mái.
Bạn cân nhắc xem nhé.
 
Đang ở Miền Tây. hic, ở đây trưa nắng nóng kinh người, không khí ngột ngạt tầm hơn 30 độ C. Muỗi đốt thì siêu độc, đốt từ chiều hôm kia mà giờ vẫn sưng tấy, hic. Hôm qua lang thang phố mà căng mắt ra nhìn chả có ẻm nào trông xinh xẻo cả. Mấy bà chị trong đoàn mà lạc ra đường có khi thành hoa hậu ấy chứ.... hô hô. Đợt này mình làm bận căng, chả có thời gian lướt web mấy. Các bạn sắp bước vào đợt tuyển dụng hot nhất năm nay rùi đấy. Tin tuyển ồ ạt. hì hì. Chúc bà con may mắn nha.
ở Đồng Tháp thì phải lên Thành phố, vào quán massage mới có, ở miền Tây toàn như thế cả nhưng ko có gái Đồng Tháp, còn muốn k có muỗi thì thầy phải có màn chống muỗi ạ, cty em ở sóc trăng phải mua màn chống muỗi mà,
 
Làm tý chuyện thư giãn:
“Mày chả được tích sự gì cả, người ta là người thân mà không giúp con người ta, làm mẹ muối mặt” nghe câu nói vừa lặp lại của mẹ.“Con đi về đây” Hắn bực bội buông lời cộc lốc, ngồi lên xe máy phóng về nhà hắn. Thả mình cái oạch lên chiếc giường, tay mở lon bia, hắn nốc một phát nửa lon, liếc nhìn cái điện thoại đang rung lên vì mẹ gọi, hắn thò tay tắt đi, chắc mắng chưa hết, hắn lạ gì mẹ. Hắn chưa hết bực, chuyện chả có gì nhiều, cũng chả hại đến ai, mà mẹ hắn mắng hắn.
Hắn nằm nghĩ, nhớ lại câu chuyện đơn giản mà chả có gì, tất cả chỉ vì cái chữ sĩ diện. Vốn thực dụng, hắn chả muốn tranh cãi, lại là thằng từ bé đến lớn chả cãi bố mẹ bao giờ, hắn kệ, cho mẹ mắng cho đỡ ức chế, chắc giận cá chém thớt. Mà đúng là con cá trên nồi mẹ kho chắc ban nãy để tủ đá ra nó hơi cứng, nên mẹ phải dùng thớt chặt, he he, thôi kệ.
Vừa mới Tết năm nay chứ đâu, sáng mồng một, lên nhà ông bà ăn cơm, gặp bà chị họ dắt theo thằng con trai, tay bắt mặt mừng, vừa chào nói hớn hở xong, bà chị đã tương ngay câu: “Năm nay em nó ra trường, chú kiếm chỗ nào ngon ngon trong Ngân hàng chú cho em nó ngồi với nhé”. Im lặng 3s, hắn ậm ừ “Vâng” tiếng nhạt thếch, rùi lảng đi chỗ khác. Chị hắn thấy thế bỏ ra chỗ mẹ hắn ngồi nói chuyện, lại là nhờ anh cái này, nhờ anh cái kia cho cháu nó chỗ ngon. Hắn thở dài, ngó lại thằng cháu, cao ráo, đẹp trai, lịch sử học hành cũng khủng, 12 năm học sinh giỏi, có giải Toán cấp thành phố, lại là Sinh viên giỏi mấy năm trường Kinh tế Quốc dân, lúp cúp sau đít mẹ. Mịa, nó học giỏi hơn mình, lúc bằng nó mình lóp ngóp Sinh viên trung bình, ra trường họa may nộp hồ sơ toét tòe loe gần chục cái Ngân hàng thì mới thi đỗ vào được, làm được một năm thì phải chuyển do chả đúng chí hướng, loanh quanh đi lại dăm năm chuyển tới 4 cái, lúc quái nào chả bị mẹ mắng là thằng làm không ổn định. Đứng danh làm ngân hàng nhưng hắn cũng nghèo quắt queo, gia sản quý giá mỗi cái Xe máy, lương thì ba cọc ba đồng, tháng ăn tiêu rùi tiếp khách tới ngày nhận lương là hết. Tài năng gì đâu mà dám mở mồm giúp cháu vào chỗ ngon chứ, chú mày mà được vào chỗ ngon chú mày đã chả phải trốn mẹ mày, bụng bảo dạ…. Cũng chả đành lòng, hắn gọi thằng cu cháu ra, ngồi với nó nói loanh quanh hỏi tình hình học hành, nó 1 dạ, 2 vâng, kể chi tiết học hành thế nào, sức học ra sao, mình vừa nghe vừa nghĩ, khổ thân thằng cu, học hành thì thế mà mẹ cứ làm như ngu lắm, bố mẹ nào chả lo cho con nhưng thè lưỡi ra là nhờ anh, nhờ chú, làm nhụt mịa nó chí thằng cháu. Sau khi hỏi han tình hình xong, hắn nghĩ thằng này định hướng được, nhưng phải mạnh dạn hơn, thế là hắn bảo mày vào trang UB gì đó, tao cũng chả rõ, trong đó có mấy cái liên quan tới thi cử ngân hàng đó, vào đó mà kiếm tài liệu, có gì khó thì gọi cho chú, chú sẽ bảo cách đọc cho, số chú đây….. Hết hôm đó đi về nhà, lòng nghĩ quẩn quơ, đúng là bố mẹ nào chả lo cho con, nhưng thằng con có ngu lắm đâu mà cứ làm như nó bất tài, mới Tết, hỏi han gì không hỏi cứ lo đi xin việc, nó là thằng học hành được thì nó khắc tìm được cách để xin việc, giờ thời buổi hiện đại, Internet rộng rãi, có gì không biết đã có cụ Gu Gồ. Chán bà chị, hơn mình tầm chục tuổi mà đầu óc chế độ cũ, cái gì cũng nghĩ mất tiền xin, rùi thấy thằng em có mác làm Ngân hàng, rùi làm trưởng này nọ, nghĩ Ngân hàng là giàu nên gặp cái đã nói cái câu làm mình chả biết nói chuyện tiếp thế nào… Thôi đằng nào mình cũng nói vài câu với thằng cháu rùi, nếu khó thật thì nó khắc gọi cho mình, quên đi cho nó nhẹ đầu.
Giờ là tháng bảy, hắn chả nhớ chuyện đó nữa, não hắn ngu, trí nhớ có hạn nên phải cho nó ra để còn tiếp thu cái khác. Bỗng hôm nay đi làm về qua thăm bố mẹ, mẹ hắn nhìn thấy hắn chả nói rằng gì đã tương vài câu khó nghe: “Mày chả được cái tích sự gì, chị nó có con, muốn nhờ em xin việc, mày chẳng nói gì làm chị nó tự ái, giờ không cần mày nữa, thằng cu nó nghe mẹ bảo là mày không giúp nó dỗi, nó tự thi kia kìa, giờ làm ngân hàng rùi. Chị nó vừa lên khoe họ hàng, lại nói mày mang tiếng làm ngân hàng biết nhiều mà chả có nghĩa tình gì, để cháu nó phải tự lo vất vả. Làm mẹ mày muối mặt”. Hắn im, đầu hắn nghĩ à xin được việc rùi cơ đấy, nó giỏi thế thì xin có khó quái gì đâu mà, mẹ hắn hồi xưa chả tự hào hắn tự xin việc các thứ rùi đi khoe với họ hàng đó thôi, các bà toàn khoe con trá hình, lại được thể dìm hàng thằng em. Mà mình cũng chả biết sao lại đi dìm hàng mình, ít ra thì mình cũng chỉ nó cách rùi kia mà.
Tay vẫn cầm cái điện thoại, hắn mở lên lấy số thằng cháu, gọi hỏi tình hình mày đỗ rùi à, sao không báo chú 1 câu, nó bảo cháu cảm ơn chú, nhờ chú cháu biết chỗ xem tài liệu, à hóa ra nó có nghe mình, thằng này được cái biết tự nghiên cứu mà trên đó nó chỉ dẫn như cầm tay chỉ bài thi, lại được cái sáng dạ nên đọc hiểu được, cộng với cái lý lịch học hành khủng, da sáng dáng cao, nên NH cũng chọn nó. Ờ biết thế, tay tắt máy, hắn lại thấy vui vui, thôi chắc hôm qua bố nhậu về muộn, lại thêm chiều lại gặp bà chị mình nên tích tiểu giận thành đại giận, mai là hết ấy mà. Còn thằng cháu nó tự làm được thì số nó được, bà chị mình chả biết khoe kiểu gì chuyển sang dìm hàng thằng em, chắc đang sướng vì không phải mấy mấy trăm triệu chạy trọt cho con đi làm nữa. Chợt hắn nhớ ra là mai phải phỏng vấn làm giảng viên ở UBA là con của UB gì ấy mà hắn chưa chuẩn bị gì cả. Hắn thò tay với cái máy tính, thôi lên đây tìm tài liệu xem sao, biết đâu kiếm được cái mai chém gió với cái tay Dám Đốc, hic, đến mình còn phải đi xin việc bỏ mịa mà bà chị còn nghĩ mình cao siêu giúp được thằng cháu vào chỗ ngon, bụng bảo dạ mong mai trời không mưa, tay hắn gõ mấy chữ ub.com.vn…..Hết
 
Back
Bên trên