REVIEW cho bạn nào chưa PV (Khá dài và hơi chi tiết, bạn nào quan tâm có thể đọc nhé ^^)
Mình phỏng vấn vị trí QLKH hôm qua xong, là người pv đầu tiên, hồi hộp muốn rụng tim
(
Mình bước vào phòng, cười và chào 6 thành viên hội đồng tuyển dụng
Anh PGĐ chi nhánh cười và nói: "Chào mừng e, rất vui vì thấy em quay trở lại. Lần này chắc có quyết tâm. Anh chúc em may mắn." Tất cả các thành viên khác tự dưng hướng mắt về mình, có vẻ hơi ngạc nhiên. Năm ngoái mình cũng tới vòng pv nhưng fail.
(
Sau đó chị Hội sợ khui nước rót mời mình uống, rồi đưa giấy bút và hướng dẫn cách bốc câu hỏi.
sau đó anh PGĐ chi nhánh yêu cầu mình giới thiệu bản thân. Giới thiệu xong, mọi người im lặng, không ai nói gì cả. Xong anh lại yêu cầu mình bốc lần lượt 3 câu hỏi. Hơi run nên mình bốc 1 lúc cả 3 câu, a nhắc nhở m lại là bốc 1 câu rồi trả lời rồi bốc tiếp. Mình bốc ô kỹ năng ứng xử đầu tiên, trúng câu:
1. Nếu nhóm bạn tới thời hạn công việc, mà các thành viên trong nhóm không quan tâm đến thời hạn. Thì bạn sẽ làm thế nào trong trường hợp này?
=>> Mình suy nghĩ 30s, rồi trả lời đại khái là mình sẽ nhắc nhở các bạn về ý thức trách nhiệm cũng như thời gian công việc, tìm hiểu khó khăn từng thành viên và đưa ra giải pháp cả nhóm cùng giải quyết. Lên lại kế hoạch cho những phần việc chưa hoàn thành và nhắc nhở mọi người tầm quan trọng của dự án lần này, chỉ cần 1 người lơ là sẽ ảnh hg đến thành viên cả nhóm. Sau đó, tóm lại việc quan trọng nhất vẫn là đúc thúc các bạn đẩy nhanh tiến độ và tập trung công việc.
Cả hội đồng im lặng gần 1 phút, các thành viên nhìn nhau, anh PGĐ hỏi "Em trả lời xong rồi hả?". Mình bảo "Dạ" và cảm giác hơi hoang mang.
Sau đó, anh đó tiếp tục hỏi các thành viên HĐTD chắc là cho em bốc tiếp gói câu hỏi số 2 nhỉ. Hội đồng gật gù. Anh mời mình bốc câu hỏi số 2. Mình bốc trúng câu : " Người Nhật là người lịch sự nhất thế giới. Ví dụ ra đường nhặt được của rơi trả lại người mất, nhặt rác và ko xả rác bừa bãi,.... Làm thế nào để học hỏi được như người Nhật"
Mình suy nghĩ 30s rồi quyết định trả lời:
- "Theo em, để học hỏi được như ng Nh, bản thân e sẽ học bằng việc rèn luyện ý thức, luôn luôn nâng cao ý thức học hỏi, sau đó hành động. Vì theo em nghĩ, ý thức rất quan trọng. Phải biết ý thức và có trách nhiệm với hành động mình làm."
Trả lời xong cảm giác hơi bị lạc đề, anh PGĐ hỏi:
- "Em có thể đưa ra vài ví dụ về bản thân đã làm gì không? 1 trường hợp cụ thể và cách giải quyết. Ví dụ nhặt được ví rơi của ai đó chẳng hạn."
- Dạ bản thân e và gia đình cũng đã gặp tình huống rơi ví và được người ta trả lại. Em nghĩ, người ta làm vậy với mình thì khi ra đường mình gặp trường hợp ngược lại cũng sẽ như họ. Nếu như có gặp trường hợp nào đó nhặt được ví, thì đầu tiên e sẽ mở ví và tìm thông tin rõ ràng có liên quan nhất để liên hệ với người đó. Nếu không có thông tin gì thì em sẽ đem đến cơ quan gần nhất họ giải quyết. Ví dụ, trong sân bay hay bến xe thì đưa cho quầy an ninh, họ sẽ thông báo qua loa, người mất ví sẽ chủ động và dễ dàng tìm đến.... Nói chung, theo e, hành động mình làm dù là nhỏ thôi cũng sẽ tác động đến những người xung quanh rất nhiều, ví dụ ở cơ quan hay nơi công cộng, mình thấy rác dưới chân thì nên cúi xuống, lượm và bỏ vào thùng. Những ng xung quanh nhìn thấy họ sẽ tự thấy bản thân mình đã làm được như thế chưa, điều đó không có nghĩa là em chứng tỏ bản thân, mà em muốn hành động nhỏ của chúng ta sẽ tác động đến ý thức của những người xung quanh.
Trả lời xong, hội đồng gật gù. 1 anh PGĐ khác tiếp tục hỏi: "Khi em đi nhà hàng, em thấy khách Việt Nam ăn và xả rác xuống nền nhà, hoặc trên bàn rất bữa bãi, nó sẽ làm xấu đi trong mặt người khách nước ngoài, em nghĩ em sẽ làm gì để khắc phục điều này?"
- Dạ, theo em. Đầu tiên, nhà hàng đó nên chuẩn bị 1 thùng rác nhỏ dưới chân bàn, điều đó sẽ thuận tiện cho khách bỏ rác và nhìn thấy thì sẽ biết mình cần phải bỏ rác trong đó, nếu khách vẫn không quan tâm mà còn xả rác ra nền thì e nghĩ nhà hàng cũng nên dán 1 dòng chữ nhỏ cùng với icon tác động đến khách về việc nên giữ vệ sinh chung. Lúc đó em nghĩ không còn khách nào xả rác bừa bãi nữa, nếu vẫn còn tình trạng xảy ra thì theo em nhà hàng sẽ có 1 quy định công khai rõ ràng khi khách vào ăn về quy định giữ gìn vệ sinh, nếu khách nào không bỏ rác đúng quy định và không tôn trọng người phục vụ thì sẽ phạt và charge phí theo quy định nhà hàng.
Cả hội đồng gật gật rồi cười. Mình cảm giác hơi ngại, chắc do nói hơi lố tí.
Anh PGĐ chính hỏi lại, "Giả sử em đi trên xe bus, em sẽ nhường gế cho ai khi trên xe có 2 người đang đứng là người già và khách VIP của em"
- Dạ, nếu bản tính và đạo đức thì e nghĩ e sẽ nhường cho người già. Vì thực ra xét cho cùng, trong 1 khoảng thời gian, người đủ sức khỏe và có thể đứng lâu thì người khách hàng và em sẽ làm được, còn thời điểm đó người già là người cần chỗ ngồi hơn ai hết. Sau khi mời người đó ngồi thì e sẽ cố gắng lại trò chuyen và trao đổi với khách hàng để họ quên đi việc m đang đứng mỏi trong thời gian dài. Và theo em, khách hàng của e thấy e nhường cho người lớn tuổi họ cũng sẽ không so đo gì vì một chỗ ngồi. em tin họ sẽ đồng tình với hành động của em.
Hội đồng không ai nói gì. Chị ở Trung ương hỏi: "Chị quay lại phần kỹ năng 1 tý nhé, giả sử em gửi email 1 bức thư tình cảm mùi mẫn cho 1 ng bạn gái, thì lại gửi nhầm cho bạn gái khác, e sẽ làm gì trong trường hợp này?"
- Mình cười, và bảo: "Dạ, em nghĩ mình sẽ chủ động gửi thư hoặc gọi điện xin lỗi đến người bạn nhận nhầm, càng nhanh càng tốt. Vì lời xin lỗi rất quan trọng khi mình làm sai, nếu sai và nhầm nên xin lỗi người ta. Em nghĩ người bạn kia sẽ hiểu và thông cảm nếu thực sự lời xin lỗi chân thành.
Chị gật đầu và hội đồng tiếp tục im lặng.
Sau đó hội đồng yêu cầu mình bốc câu hỏi ngịeep vụ
mình bốc trúng câu: phân loại tài sản có và mức trích lập dự phòng
câu này vừa đọc khi sáng nên trả lời được 5 nhóm, nhưng nhóm sau bị trật ngày.
Trả lời xong 1 anh thành viên HĐTD mới nhận xét, rất tốt, 1 người chưa có kinh nghiem như em mà tìm hiểu thông tin được như vậy là tốt. (vì mình làm kế toán và học QTKD
) Mấy anh kia gật gù tiếp lời, câu này là 1 câu hỏi khó. Em trả lời rất tốt.
Anh PGĐ ban đầu bảo tuy nhiên hơi trật thời hạn nợ nhé. Mình bảo dạ em sẽ tìm hiểu thêm và bổ sung tốt hơn. Em cảm ơn.
Cả hội đồng lại im lang 1 phút. Anh PGĐ khác chưa hỏi bắt đầu hỏi mình: "Theo em, hội đồng nhân dân và ủy ban nhân dân khác nhau chỗ nào?" -- Thực sự mình không biết câu này, nên trả lời vòng vo và cuối cùng xin phép anh giải đáp để mình tiếp thu thêm. Xong anh giải thích ....
1 anh khác hỏi: "Lúc nảy phần câu hỏi về người Nhật, a thấy e nói về bản thân. Nhưng a muốn e trả lời cho a, làm thế nào để người Việt mình như họ, tức là nhắc đến VN thì cũng nhắc đến chữ lịch sự."
- Dạ, theo em để người VN như ng Nhat thì trước hết chúng ta phải co chiến lược phát triển nền văn hóa, xã hội học. Có thể lập 1 cộng đồng tuyên truyền và giáo dục. Em thấy hien nay mạng xã hội rất phát triển và giới trẻ ảnh hưởng rất lớn. Có thể lập 1 fan page rồi chia sẻ các clip, hành động nhân văn, của ng Nhật cũng như các nước khác để mọi ng quan tâm. Cùng với ý thức của họ cộng hưởng lại sẽ tạo nên nền văn hóa tốt đẹp
Hội đồng lại chẳng ai nói gì. Sau đó, 1 anh khác nói: Nhìn điểm của em, dường như Tiếng Anh e khá tot, a phỏng vấn e bằng 1 câu Tiếng Anh nhé: "Đại khái là ảnh muốn hỏi lý do vì sao đã từng thi 1 lần rồi, nhưng sau đó không chọn VCB, Sacom, Vietin hay ngân hàng khác mà lại chọn BIDV là con đường muốn phát triển"
Mình trả lời lại là "Do bản thân muốn có cơ hội lần 2 được học hỏi với BIDV, và BIDV là ngân hàng tốt nhất ở Vietnam theo mình nghĩ. Đồng thời m thích 1 ngân hàng có chính sách xã hội tốt, hay hỗ trợ từ thiện. cụ thể là ủng hộ 1500 tỷ đồng cho đồng bào 4 tỉnh bị ảnh huưg bởi vụ Formosa." Anh đó cười và đáp lại câu tiếng anh: "Em có tin rằng mình sẽ vượt qua kỳ thi lần nay không?"
Mình cười và nói: "yes, i believe i have an opportunity to become ur employee."
Chị Hội sở lại hỏi: "Chắc em đã tìm hiểu về BIDV trước khi pv đúng ko? Em có biết thương vụ gì nổi tiếng vừa qua về BIDV và 1 đơn vị khác không theo nghị định của chính phủ về NHNN.?"
Mình bảo: "Dạ theo em nhớ không nhầm đó là sự sát nhập của NH ĐBSCL MHB và BIDV vào năm ngoái, hình như là tháng 5."
Chị bảo, chính xác, cảm ơn em.
Anh PGĐ hỏi câu Hội đồng nhân dân cuối cùng xin hỏi mình 1 câu: "em chưa có kinh nghiệm gì về ngân hàng, vậy theo e thì thế nào là tín dụng bán lẻ, và thế nào là tín dụng bán buôn?"
- Dạ, em nghĩ thôi ạ, theo em thì tdung bán lẻ là khách hàng cá nhân, còn bán buôn là KHDN.
Mọi người gật gù bảo, ừm, chưa đi làm mà phân biệt được vậy là cũng có biết về ngân hàng đó.
Cuối cùng anh PGĐ chính hỏi: "Nếu em vào chi nhánh, thì e sẽ làm gì để phát triển chi nhánh?"
- Dạ, e nghĩ bây giờ e thực sự chưa biết mình mạnh ở điểm nào về nghiệp vụ ngân hàng, nên e chưa thể biết mình sẽ làm gì để phát triển chi nhánh. Em nghĩ mình cứ cố gắng, nỗ lực học hỏi từ anh chị đi trước, rồi đọc thêm sách báo, củng cố kiến thức. Cứ nỗ lực và cống hiến hết năng lực của mình thì em nghĩ đó là điều giúp phần nào cho sự phát triển của chi nhánh rồi ạ
Mọi người lại cười và gật gật.
Anh đó lại bảo: " Vậy anh giao cho em chỉ tiêu 2 tỷ thì em làm gì để đạt được?
- Dạ, em sẽ lên kế hoạch phân bổ công việc và tìm kiếm khách hàng. Tìm hiểu doi tưong khách hàng m huong đến rồi tiếp cận bằng nhiều phương tiện. tư vấn và thuyết phục họ. Em nghĩ chất lượng khách hàng quan trọng hơn số lượng. Có thể những tháng đầu em chưa thể đạt được chỉ tiêu như mong đợi, nhưng e hi vọng BIDV nhìn thấy được năng lực và cách làm việc của e để đánh giá.
- Nhưng mà chỉ tiêu là để đánh giá e đó, e không đạt được thì sao mà tốt được.
- Dạ, như e nói thì 1 2 tháng đầu chưa quen, e có thể không đạt, nhưng hi vọng mọi ng sẽ đánh giá về cách thức em làm việc. Còn những tháng sau dĩ nhiên e phải hoàn thành về chỉ tiêu, vì nó sẽ ảnh huong tới chất lượng cviec của cả phòng.
Chị Hội sở hỏi thêm:
- Hiện tại e đang làm cviec ke toán thì lương e là bao nhiêu?
- Dạ đủ chi tiêu sinh hoạt hằng ngày ạ.
- Em nói cụ thể là mấy triệu được không?
- Dạ, **** triệu ạ.
- Vậy em mong muốn BIDV trả cho em bao nhiêu?
- Dạ, em nghĩ việc trả bao nhiêu đến hiện tại em chưa thể xác định đc, em nghĩ mình có cơ hội học hỏi quan trọng hơn ở thời điểm hiện tại.
Anh kia bảo Thanh niên trẻ chưa có gia đình nên chưa nghĩ đến lương nhiều đâu chị.
Hội đồng cảm ơn và chúc mừng mình hoàn thành xong buổi phỏng vấn.
Mình chào và nói vài lời cảm ơn trước lúc ra về.
p/s: Ra khỏi phòng mà vẫn run, chân muốn quỵ xuống