Gửi chàng banker em yêu !

Có lẽ là vì xuất hiện đúng lúc, đọc những gì chị viết giúp ng khác ko từ bỏ ước mơ trở thành banker. Hồi mới chọn ngành tài chính ngân hàng, đi đâu ai cũng hỏi học ngành đó hả? có ng quen ko? ko có ng quen khó xin vô nh lắm á, hix, hồi đó nghe mà buồn. Nhưng bây giờ nghĩ khác rồi, xin vô NHTM chỉ cần có chí và làm đc việc là đc!
Những câu người ta hỏi em cũng không phải là không có lý. Tuy nhiên ở môi trường ngân hàng TMCP chủ yếu là do năng lực thực sự của mình thôi em.
 
Bạn tự tin quá hehe fai nói là vì news feed nào mình cũng koi và cmt nào cũng đọc hết :D Rất vui đc bik bạn. Ko bik bạn nhớ ko, luk trc bạn tư vấn mình 1 web khá hay ho đó, àh bạn đi làm chưa?
Ủa mình cũng có tư vấn đc cái web j hay ho hả :) mình đi làm lại từ tháng 4 rồi, ở 1 NH khác. Còn bạn đang làm ở đâu?
 
Khi mới chuẩn bị tốt nghiệp, em cũng yêu 1 banker. Anh ấy đã giúp em rất nhiều từ khâu viết CV, tìm kiếm thông tin tuyển dụng, tập phỏng vấn rồi điện thoại ngược xuôi nhờ xem hộ kết quả thi tuyển,ấy vậy mà ngành Ngân hàng- chuyên ngành của em dường như không chịu cười với em, em lại trúng tuyển vào 1 cty bảo hiểm của Ngân hàng, chứ ko phải là Ngân hàng, và kém may mắn nữa là em không thể địch nổi số đông COCC nên làm trong đó 1 năm cũng ko thể nào ngoi được vào vị trí chuyên viên chính thức.
Năm ấy cảm thấy dù khó khăn nhưng vẫn tìm được việc- yêu cầu tối thiểu khi ra trường, còn anh ấy vẫn là banker, hàng ngày đối mặt với chỉ tiêu, với doanh số, và cả rủi ro nữa, chúng em vẫn cảm thấy hạnh phúc. Chúng em cũng nắm tay nhau đi qua mùa lá rụng, rồi cùng ngắm hoàng hôn trên hồ Tây khi đông về, lãng mạn lắm. Nhưng chắc chỉ tu được đến trăm kiếp nên chúng em chia tay chỉ sau ngày kỉ niệm 1 năm yêu nhau chưa đầy một tháng. Xích mích cũng dần hình thành từ những khó khăn trong công việc, cả hai đều có và chẳng thể thông cảm cho nhau, rồi tính khí hai đứa ở hai môi trường khác nhau nữa, tất cả đẩy chúng em ra xa nhau mà không thể hàn gắn
Sau này chúng em thử tiếp tục quay lại đến hai lần, nhưng cảm giác không thể như trước, và đến giờ thì chấm dứt hẳn. Em cũng đã thực hiện được ước mơ banker (dù vẫn chỉ là một nhân viên quèn, ra trường 2 năm mà chưa sử dụng được kiến thức học được từ nhà trường), anh ấy đã nhảy đến 3-4 nơi, và quyết định dừng chân lại ở HO của 1 NHTMCP nằm top.
Câu chuyện của em cũng có thể nói là không có gì, nhưng chỉ xin được chia sẻ một chút vs chủ topic. Em rất cảm phục tình yêu của chị dành cho chàng banker của mình, cũng phục chị là người kiên trì đến tận 15 ngân hàng mà vẫn quyết tâm, Nếu là em, chắc em không làm được như thế, và chắc cũng chính vì thế mà e cũng không cần giữ lại tình yêu với chàng banker của em nữa. Em cho rằng, con người ta ai cũng có một cái duyên, một cái nghiệp riêng. Cố gắng, nhưng nếu quá tam ba bận mà không thực hiện được, thì em sẽ chuyển hướng sang chỗ khác. Có thể em sau này cũng ko làm trong ngành này nữa, và chắc chắn là không thể quay lại vs anh chàng banker ngày xưa, nhưng có một điều là em luôn tự nhủ với bản thân là, làm gì cũng phải có một chỗ đứng, một thu nhập ổn định để tự lo cho bản thân và gia đình mình sau này :D.
Chúc các anh/chị Uber thành công
 
Khi mới chuẩn bị tốt nghiệp, em cũng yêu 1 banker. Anh ấy đã giúp em rất nhiều từ khâu viết CV, tìm kiếm thông tin tuyển dụng, tập phỏng vấn rồi điện thoại ngược xuôi nhờ xem hộ kết quả thi tuyển,ấy vậy mà ngành Ngân hàng- chuyên ngành của em dường như không chịu cười với em, em lại trúng tuyển vào 1 cty bảo hiểm của Ngân hàng, chứ ko phải là Ngân hàng, và kém may mắn nữa là em không thể địch nổi số đông COCC nên làm trong đó 1 năm cũng ko thể nào ngoi được vào vị trí chuyên viên chính thức.
Năm ấy cảm thấy dù khó khăn nhưng vẫn tìm được việc- yêu cầu tối thiểu khi ra trường, còn anh ấy vẫn là banker, hàng ngày đối mặt với chỉ tiêu, với doanh số, và cả rủi ro nữa, chúng em vẫn cảm thấy hạnh phúc. Chúng em cũng nắm tay nhau đi qua mùa lá rụng, rồi cùng ngắm hoàng hôn trên hồ Tây khi đông về, lãng mạn lắm. Nhưng chắc chỉ tu được đến trăm kiếp nên chúng em chia tay chỉ sau ngày kỉ niệm 1 năm yêu nhau chưa đầy một tháng. Xích mích cũng dần hình thành từ những khó khăn trong công việc, cả hai đều có và chẳng thể thông cảm cho nhau, rồi tính khí hai đứa ở hai môi trường khác nhau nữa, tất cả đẩy chúng em ra xa nhau mà không thể hàn gắn
Sau này chúng em thử tiếp tục quay lại đến hai lần, nhưng cảm giác không thể như trước, và đến giờ thì chấm dứt hẳn. Em cũng đã thực hiện được ước mơ banker (dù vẫn chỉ là một nhân viên quèn, ra trường 2 năm mà chưa sử dụng được kiến thức học được từ nhà trường), anh ấy đã nhảy đến 3-4 nơi, và quyết định dừng chân lại ở HO của 1 NHTMCP nằm top.
Câu chuyện của em cũng có thể nói là không có gì, nhưng chỉ xin được chia sẻ một chút vs chủ topic. Em rất cảm phục tình yêu của chị dành cho chàng banker của mình, cũng phục chị là người kiên trì đến tận 15 ngân hàng mà vẫn quyết tâm, Nếu là em, chắc em không làm được như thế, và chắc cũng chính vì thế mà e cũng không cần giữ lại tình yêu với chàng banker của em nữa. Em cho rằng, con người ta ai cũng có một cái duyên, một cái nghiệp riêng. Cố gắng, nhưng nếu quá tam ba bận mà không thực hiện được, thì em sẽ chuyển hướng sang chỗ khác. Có thể em sau này cũng ko làm trong ngành này nữa, và chắc chắn là không thể quay lại vs anh chàng banker ngày xưa, nhưng có một điều là em luôn tự nhủ với bản thân là, làm gì cũng phải có một chỗ đứng, một thu nhập ổn định để tự lo cho bản thân và gia đình mình sau này :D.
Chúc các anh/chị Uber thành công
Cảm ơn em đã chia sẻ những cảm xúc rất thật của mình! Cảm ơn em đã động viên chị. Nếu thực sự em có ước mơ em cứ theo đuổi. Mình làm điều đó vì mình vì tương lai của mình chứ k vì gì hết em ạ. Em cũng k phải lăn tăn về việc em k sử dụng kiến thức ở trường đại học vì thực tế có mấy ai ra làm đúng ngành đúng nghề đâu em. Như chị chẳng hạn :) . Nên dù như nào đừng tiếc thời gian và công sức nếu như nó thực sự là đam mê của mình em nhé !
Còn về tình cảm của em với chàng banker kia, biết nói thế nào nhỉ... Chỉ con tim mình mới hiểu mình rung động trước ai. Như em nói con người yêu nhau đến được hay không nó còn là duyên số. Trải qua rồi em mới hiểu chẳng có ai trên đời này chết vì yêu cả, hay có chăng chỉ là họ đang làm quá lên thôi :) . Rời xa một người mà mình vẫn còn yêu thương k đến mức khó khăn như người ta vẫn tưởng. Chỉ là từ bỏ một thói quen thôi mà. Thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương em à. Thay đổi đôi khi chưa hẳn là không tốt. Có khi lại là cơ hội tốt hơn cho mình. Chắc có lẽ chị luôn nghĩ thế nên chị luôn cảm thấy thoải mái mà không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của anh ấy mà vẫn thực hiện được ước mơ của mình.
Cảm ơn em, chúc em sẽ thành công trên con đường mình đang đi và thật hạnh phúc nhé :)
 
Cuộc đời mà !
Đúng hay sai còn chưa chắc chắn bởi vì "điều đúng cho bạn, chưa chắc đã đúng cho tôi"
Vì vậy bạn hãy
Quên quá khứ
Sống cho hiện tại
Và nghĩ đến tương lai!

và điều gì cần đến sẽ đến
 
Cảm ơn em đã chia sẻ những cảm xúc rất thật của mình! Cảm ơn em đã động viên chị. Nếu thực sự em có ước mơ em cứ theo đuổi. Mình làm điều đó vì mình vì tương lai của mình chứ k vì gì hết em ạ. Em cũng k phải lăn tăn về việc em k sử dụng kiến thức ở trường đại học vì thực tế có mấy ai ra làm đúng ngành đúng nghề đâu em. Như chị chẳng hạn :) . Nên dù như nào đừng tiếc thời gian và công sức nếu như nó thực sự là đam mê của mình em nhé !
Còn về tình cảm của em với chàng banker kia, biết nói thế nào nhỉ... Chỉ con tim mình mới hiểu mình rung động trước ai. Như em nói con người yêu nhau đến được hay không nó còn là duyên số. Trải qua rồi em mới hiểu chẳng có ai trên đời này chết vì yêu cả, hay có chăng chỉ là họ đang làm quá lên thôi :) . Rời xa một người mà mình vẫn còn yêu thương k đến mức khó khăn như người ta vẫn tưởng. Chỉ là từ bỏ một thói quen thôi mà. Thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương em à. Thay đổi đôi khi chưa hẳn là không tốt. Có khi lại là cơ hội tốt hơn cho mình. Chắc có lẽ chị luôn nghĩ thế nên chị luôn cảm thấy thoải mái mà không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của anh ấy mà vẫn thực hiện được ước mơ của mình.
Cảm ơn em, chúc em sẽ thành công trên con đường mình đang đi và thật hạnh phúc nhé :)
Hì, chào chị. Lại là em đây.
Thú thực vs chị là lúc chia tay lần cuối, em không còn hẫng hụt như lần đầu tiên. Quá tam ba bận mà. Em bây giờ cũng không còn đau về mối tình cũ nữa. Người ta nói, yêu người yêu cũ giống như đọc một cuốn sách đã đọc qua, đọc đi đọc lại, cảm xúc mỗi lúc một khác, nhưng kết thúc thì luôn luôn như vậy. Xác định được như vậy, thì em cũng không thấy đau. Hơn nữa, em cũng biết chàng banker ấy không xứng đáng vs tình yêu của em nữa rồi.
Bây giờ em đang cố gắng tập cho mình thói quen làm việc tốt, cố gắng nỗ lực để có chỗ đứng trong xã hội thôi. (dù chỗ đứng này tìm không dễ dàng gì).
Chúc chị hạnh phúc và có một Happy Ending bên chàng Banker của chị.
 
Back
Bên trên