Đêm không ngủ được

Đi làm rồi tự dưng thành thích uống cafe. mà uống cafe thêm tí nhạc buồn thì thôi rồi. Lúc vui thì chẳng sao. cơ mà buồn thì càng thêm buồn :D.
Hi
Đi làm rồi tự dưng thành thích uống cafe. mà uống cafe thêm tí nhạc buồn thì thôi rồi. Lúc vui thì chẳng sao. cơ mà buồn thì càng thêm buồn :D.
Hi...Cánh Đồng Tuyết...Làm quen chém gió chút đi...
 
Mềnh là zai nhá =))). Không phải nữ đâu.
Thế làm quen chém gió tí đi, hahaa :)))))))))))
Ps: Đôi lời với bạn dalatbuon : Bạn hãy chăm nhìn vào gương nhé, nhìn vào cái khuôn mặt ủ dột của mình , và tự cảm nhận khách quan xem nó trông ntn? và sau khi xong thì thử nghĩ đến điều điên điên dở dở tỷ dụ như : m cũng đẹp trai phết, hí hí, xong cười thật rạng rỡ, và nhìn xem nó ntn, mọi ng luôn có những vấn đề riêng, đó cũng đủ khiến họ đau đầu r, khi tiếp xúc vs ng khác ( trên phương diện kiểu xã giao, cv bth thôi ấy, ko phải thân) thì ngta mong nhận đc cái tinh thần từ đối phương, nếu bạn cứ thế, m.ng sợ đấy, ko dám tiếp xúc nh, vì kiểu sợ lây lan tâm lý ý :P , những gì m nghĩ thôi nha, mà lạc quan, hay cười, sẽ mang lại may mắn đấy, thật luôn ^^
 
Buồn thì hàng ngày vẫn đều, sáng vài cữ, chiều vài cữ, tối vài cữ, loạng quạng đang ngủ cũng phải dậy làm 1-2 cữ @@ hahahaa
 
Cố lên anh nhé! cuộc sống mà, phải biết vươn lên....đôi khi nhìn lại bản thân em cũng buồn lắm! em thi đại học có đậu đâu, học hành vẻ vang bao nhiêu thì lúc rớt thảm hại bấy nhiêu anh ạ...:( thế rồi em qđ nộp đơn vào hệ cđ để học... sau 3 năm học hành vất vả, bạn bè qđ thi liên thông, còn em...cảm giác của đứa rớt đh vẫn đè nặng trong tâm trí...:( em qđ đi con đường riêng nè, ko thi liên thông mà về quê làm chân phụ bàn, làm được hơn tháng nhiều khi ngồi một xó nghĩ lại bao nhiêu chuyện xảy ra, tại sao giờ mình lại như thế này, tại sao bố mẹ cho ăn học để rồi giờ mày chẳng ra người nữa, người ngợm hôm nào cũng bẩn, tay chân lúc nào cũng dơ hết ý....nhiều lần thấy hối hận vì mình ko vượt qua chính mình, để rồi giờ cầm cái bằng cđ mà thấy đi xin việc khó khăn quá....giờ em chẳng biết chặng đường tiếp theo em phải bước như thế nào nữa...
 
Back
Bên trên