hoasaudong_lt
nắng ban mai
đêm về, em cùng phòng về quê, chỉ có mình mình ở phòng. Đầu tối, mọi người ở xóm tụ tập được chút rùi ai nấy trở về với công việc của mình. Tự nhiên hôm nay thấy trống trải quá, mình đang chờ đợi 1 điều gì đó nhưng lại không biết nó là thứ gì, cuộc sống đôi khi ta thấy chênh vênh trong cuộc sống của chính mình, có bao giờ tồn tại thứ người ta gọi là mảnh ghép cuối cùng không nhỉ?
Việc học tập của mình dường như vẫn dậm chân tại chỗ, mình thấy lo quá, đã năm 2 rùi mà mình cảm tưởng vấn chưa như ngày đầu, bỡ ngỡ với cách học ở đại học, mình còn định kéo dài tình trạng này tới bao giờ nữa đây. năm 2, đã năm 2 rùi đấy. có lúc ước được giống như ngày cấp 3 chỉ biết đến việc học nhưng không dược. đại học đâu như thế có thêm nhiều thứ cần biết trong cuộc sống nữa. những kế hoạch học tập được đặt ra nhưng mình lại chẳng hoàn thành được, lâu ngày, giờ thậm chí mình bắt đầu mất lòng tin vào những kế hoạch của chính mình. khi nào, khi nào mình mới thật sự thay đổi đây, mình chưa chiến thắng được chính bản thân mình, chưa bao giờ.
mình đã làm được gì để xứng đáng với lòng tin của thầy cô, bố mẹ dành cho mình, đã làm được gì hay mình chỉ biết chơi, hưởng thụ cái cuộc sống "sinh viên". Hôm qua mẹ điện bảo bố lại phải nằm viện rồi, sức khỏe bố ngày càng yếu, mình chỉ muốn nhanh chóng kiếm được tiền để có thể tự nuôi bản thân mình, nuôi bố mẹ. nhưng mình đã làm được gì cho tương lại, có luyện tập, bổ túc kiến thức tin học không, có học tiếng anh không. cái nhìn của mình còn hạn hẹp quá, phải nhìn xa hơn thui, phải hi sinh cái nhất thời để cho tương lai sau này có thể sáng lạng hơn, phải thế, nhất định phải thế
Việc học tập của mình dường như vẫn dậm chân tại chỗ, mình thấy lo quá, đã năm 2 rùi mà mình cảm tưởng vấn chưa như ngày đầu, bỡ ngỡ với cách học ở đại học, mình còn định kéo dài tình trạng này tới bao giờ nữa đây. năm 2, đã năm 2 rùi đấy. có lúc ước được giống như ngày cấp 3 chỉ biết đến việc học nhưng không dược. đại học đâu như thế có thêm nhiều thứ cần biết trong cuộc sống nữa. những kế hoạch học tập được đặt ra nhưng mình lại chẳng hoàn thành được, lâu ngày, giờ thậm chí mình bắt đầu mất lòng tin vào những kế hoạch của chính mình. khi nào, khi nào mình mới thật sự thay đổi đây, mình chưa chiến thắng được chính bản thân mình, chưa bao giờ.
mình đã làm được gì để xứng đáng với lòng tin của thầy cô, bố mẹ dành cho mình, đã làm được gì hay mình chỉ biết chơi, hưởng thụ cái cuộc sống "sinh viên". Hôm qua mẹ điện bảo bố lại phải nằm viện rồi, sức khỏe bố ngày càng yếu, mình chỉ muốn nhanh chóng kiếm được tiền để có thể tự nuôi bản thân mình, nuôi bố mẹ. nhưng mình đã làm được gì cho tương lại, có luyện tập, bổ túc kiến thức tin học không, có học tiếng anh không. cái nhìn của mình còn hạn hẹp quá, phải nhìn xa hơn thui, phải hi sinh cái nhất thời để cho tương lai sau này có thể sáng lạng hơn, phải thế, nhất định phải thế