Nhật ký viết chung

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....Phát hờn ....
 
gần 1h sáng vẫn ko thể nào ngủ được. cảm giác ở nhà lúc nào cũng thân thuộc nhất. SG với mình mãi ko thể là nhà. có những người đến và yêu SG lắm. tại sao mình ko thể? 6 năm ở SG chưa lúc nào mình ko nghĩ tới ngày về. VT-SG hơn 100km tại sao trong lòng mình nó lại xa đến vậy? có những lúc mình đã nghĩ yêu một nơi chỉ vì nơi đó có một ai, và mình đã như thế. vì một ai đó mình đã cố yêu SG. nhưng rốt cuộc người đó vẫn ko thể vì mình mà yêu SG, gắn bó với SG. e đã từng nghĩ gặp a là điều may mắn của e. e cũng từng nghĩ vì a e có thể mạnh mẽ mà sống bon chen ở đất SG này. e ko trách a, a còn quá nhiều thứ phải lo lắng. bây giờ e có thể rời SG rồi phải ko a?
cô lại buồn ak? thế về VT cho mát mẻ cô ak. tâm trạng vui vẻ rồi thì làm j cũng dc.FIGHTING!
 
CHUYỂN NHÀ!!!
Nghĩ đến đã ngán, sao cái số tui lần nào chuyển nhà cũng có một thân một mình thế này hả trởi???
Tuần có 7 ngày, 5 ngày đi làm đến 6 7h tối mới về, 2 ngày cuối tuần chôn chân ở trường, lại chuyển nhà đêm à? mệt mỏi thế không biết :(
 
gần 1h sáng vẫn ko thể nào ngủ được. cảm giác ở nhà lúc nào cũng thân thuộc nhất. SG với mình mãi ko thể là nhà. có những người đến và yêu SG lắm. tại sao mình ko thể? 6 năm ở SG chưa lúc nào mình ko nghĩ tới ngày về. VT-SG hơn 100km tại sao trong lòng mình nó lại xa đến vậy? có những lúc mình đã nghĩ yêu một nơi chỉ vì nơi đó có một ai, và mình đã như thế. vì một ai đó mình đã cố yêu SG. nhưng rốt cuộc người đó vẫn ko thể vì mình mà yêu SG, gắn bó với SG. e đã từng nghĩ gặp a là điều may mắn của e. e cũng từng nghĩ vì a e có thể mạnh mẽ mà sống bon chen ở đất SG này. e ko trách a, a còn quá nhiều thứ phải lo lắng. bây giờ e có thể rời SG rồi phải ko a?
Đọc dòng này của cô gái bất chợt lại nhớ đến bạn IT một thời là "của mình". Hờ, hình như cái gì lúc khởi điểm càng vui thì về sau càng sầu nhỉ. Mạnh mẽ lên cô gái :)
 
Back
Bên trên