Nhật ký viết chung

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Ví dụ mà anh yêu em , chúng mình đã vẽ lên cho nhau những kỉ niệm và hoài niệm ngọt ngào ... đến lúc tưởng như ta sẽ ko xa nhau rồi 1 ngày a thấy e bước bên người thì lúc ấy anh có đến lại gần bên e và cho e biết rằng ... ngày hôm nay e gạt tôi ... người yêu em hết lòng thì a có thể hỏi e ngày mai liệu điều đó có lặp lại với em ko?
 
Đi cf vs bạn chỉ mỗi nghe nó than cv cũng hết buổi. Nào là áp lực, nào là xếp khó. Nghĩ lại mình đang làm ở cn mặc dù kinh doanh k tốt lắm nhưng mọi ngưòi đa phần đều vui vẻ và tốt. Trong cn chỉ sợ giám đốc. Trưởng phòng còn bảo mình đầu gấu. bây giờ k biết đi về đâu, gặp những ai có được như chổ cũ ko? nhưng quyết rồi thì k được hối hận. bây jo đi làm phải biết thân phận. Ko được nhờn.
 
Ban ngày thì nhởn nhơ, tối mờ tối mịt mới bắt đầu mở tài liệu ra đọc. Sản phầm mới rốt cuộc là lược bỏ IF, phí giảm, thời gian giảm, thủ tục hồ sơ giảm nhưng không có IF thì vấn đề đảm bảo sẽ ra sao ??? Không hiểu, nghĩ hoài vẫn không hiểu, hay là ngu quá ko hiểu. Rốt cuộc cái sản phẩm cải tiến này làm thế nào mà đáp ứng được hết ? hay chỉ giải quyết được mỗi vấn đề về vốn ???. Kì lạ..., là sao đây ??????
 
Chia tay đứa bạn đh về quê, trong lòng cảm thấy trống trải và ngổn ngang.
Trước tới h t k phải là đứa giàu cảm xúc, kể cả lúc chia tay thời cấp 3 và đh cũng chả thấy bùn j nhiều, quả thật là như vậy:cool:. Nhưng lần này t thực sự cảm thấy nhớ, tiếc nuối và hụt hẫng. Có lẽ là do m để lại ấn tượng tốt vs t quá, điều mà rất hiếm người làm cho t cảm nhận đc như thế.
Tự nhiên thấy nhớ giảng đường ngày xưa và dãy ghế hay giành chỗ cho nhau, nhớ những mùa thi cùng ăn dầm nằm dề trên thư viện và các quán trà sữa nhưng toàn tám nhiều hơn học, nhớ những buổi tối cận kề ngày thi cùng thức tới 2, 3h sáng vắt chân lên cổ giải đề thi và so đáp án, những thứ mà t đã tạm thời nhét nó ở ngóc ngách khó tìm nào đó của trí nhớ trong mấy tháng qua.:oops:
Thực sự là đến bây h ngay lúc này đây t mới tự nhận thấy và thừa nhận mình là đứa vô tâm chính hiệu, điều mà trc h m hay trách vui vs t nhưng t chả để ý. Từ khi đi làm tới h t chả mấy khi chủ động liên lạc hỏi thăm hay đi chơi vs m, vì nhiều cái lý do k đáng mà nhiều khi t tạm thời quên mất m lun. Ở cùng 1 tp mà còn hiếm khi nào gặp nhau thế này thì khi m về quê lun rồi k bit bao h mới đc gặp lại nữa...Tối nay t cố gắng lắm mới lấy đc hết can đảm và tự tin để lên hát tặng m đó, mong m về quê phỏng vấn thật tốt nhé!:D
 
Chia tay đứa bạn đh về quê, trong lòng cảm thấy trống trải và ngổn ngang.
Trước tới h t k phải là đứa giàu cảm xúc, kể cả lúc chia tay thời cấp 3 và đh cũng chả thấy bùn j nhiều, quả thật là như vậy:cool:. Nhưng lần này t thực sự cảm thấy nhớ, tiếc nuối và hụt hẫng. Có lẽ là do m để lại ấn tượng tốt vs t quá, điều mà rất hiếm người làm cho t cảm nhận đc như thế.
Tự nhiên thấy nhớ giảng đường ngày xưa và dãy ghế hay giành chỗ cho nhau, nhớ những mùa thi cùng ăn dầm nằm dề trên thư viện và các quán trà sữa nhưng toàn tám nhiều hơn học, nhớ những buổi tối cận kề ngày thi cùng thức tới 2, 3h sáng vắt chân lên cổ giải đề thi và so đáp án, những thứ mà t đã tạm thời nhét nó ở ngóc ngách khó tìm nào đó của trí nhớ trong mấy tháng qua.:oops:
Thực sự là đến bây h ngay lúc này đây t mới tự nhận thấy và thừa nhận mình là đứa vô tâm chính hiệu, điều mà trc h m hay trách vui vs t nhưng t chả để ý. Từ khi đi làm tới h t chả mấy khi chủ động liên lạc hỏi thăm hay đi chơi vs m, vì nhiều cái lý do k đáng mà nhiều khi t tạm thời quên mất m lun. Ở cùng 1 tp mà còn hiếm khi nào gặp nhau thế này thì khi m về quê lun rồi k bit bao h mới đc gặp lại nữa...Tối nay t cố gắng lắm mới lấy đc hết can đảm và tự tin để lên hát tặng m đó, mong m về quê phỏng vấn thật tốt nhé!:D
Bạn này giống mình bt chả bao jo thể hiện tc ra ngoài. Hôm con bạn đại học về quê. Nó gọi đt bảo t về nha. uhm vs nó 1 cái xong chạy vô toilet khóc. rồi sau này 1 con nữa cũng bảo về quê. Nó về sớm ăn tết thôi cứ tưởng nó về luôn nhất định đòi đi tiễn. Nt các kiểu dặn dò nhớ vào lại sg. Mặc dù 1 năm gặp nhau có mấy lần ::D
 
Back
Bên trên