naibambi100989
Verified Banker
mình ko những pvan vào NH rớt, mà công ty cũng vậy :'(, ko bít khi nào số mình mới đâybạn giống mình. nhiều lúc cứ như bị cái gì nó giữ ấy. ko sinh ra việc này thì cũng việc khác. chắc là số mình chưa tới
Follow along with the video below to see how to install our site as a web app on your home screen.
Note: This feature may not be available in some browsers.
mình ko những pvan vào NH rớt, mà công ty cũng vậy :'(, ko bít khi nào số mình mới đâybạn giống mình. nhiều lúc cứ như bị cái gì nó giữ ấy. ko sinh ra việc này thì cũng việc khác. chắc là số mình chưa tới
mình cũng thế. mình có đậu nhưng lại xảy ra sự cố nên cuối cùng ko đi làm được. hồi đó cũng hằn học hận đời lắm . cố lên, qua năm số tới.mình ko những pvan vào NH rớt, mà công ty cũng vậy :'(, ko bít khi nào số mình mới đây
èo cứ tưởng càng già càng khône lừa a đấy. e ko có câu j đâu ?
úi giời mùa thu là tháng 10 e ơirứa em hy vọng đc dịp ra HN vào tháng 3, hihi, zậy mà em tưởng tháng 8 mùa thu là đẹp nhất, hihi, hy vọng có dịp đc đàm đạo với anh ^^
hihi, ngày em ra HN ai cũng bảo là thời tiết đẹp trong mấy ngày vừa rồi đó anh, trời không nắng không mưa, rất mát mẻ và dễ chịu đóúi giời mùa thu là tháng 10 e ơi
chứ tháng 8 ra nóng chảy mỡ lun em ra tầm tháng 3,4 cho hưởng tí rét mướt cũng được mờ )
cảm động quá, em nào đây mà thấy quen lắm,ANH và NÓ...
"Em còn cơ hội với Anh không?"
"Detest, loathe! Never ever!"
"Anh nhắn tin bằng tiếng Việt đi, em dốt tiếng Anh lắm. Xem như em chưa nhận tin nhắn này. Anh có quyền nhắn lại"
"Detest là ghê tởm, loathe là kinh tởm. Never ever là không bao giờ. Tôi sẽ kết thúc chuyện này ở đây".
"OK, nhưng em không đồng ý nhận tin nhắn này"
"Thật là một đứa con gái trơ trẽn. Không bao giờ có cơ hội đâu, Đừng làm phiền tôi nữa, Đúng là chưa bao giờ gặp phải cái loại con gái khiến tôi ghê tởm như vậy".
Nó đau. Nước mắt dài ướt hết cả điện thoại, tay run run gõ thêm vài dòng. Dẫu biết rằng tất cả chỉ là 1 cơn mơ, cơn mơ có thật. Hết rồi, hết rồi...
Mỉm cười, nó nhấc điện thoại lên, gọi cho Anh. Nhưng đầu dây bên kia báo bận. Linh cảm. Nó dùng số khác gọi vào, vẫn đổ chuông. Anh đã chặn số nó.
Tất cả cảm xúc bây giờ là chênh vênh. Quá chênh vênh. Nó cố chấp vì nó ôm hy vọng. Những hình ảnh đã qua như rượt đuổi trước mắt nó. Những lời hứa hẹn: "Nếu em còn thích tôi thì 6 tháng nữa hãy quay lại tấn công tôi. Mình làm đồng nghiệp đã nhé!".
Hết rồi....
"Em không thể hận anh. Vì anh là điều thân thuộc duy nhất mà em tìm thấy ở cơ quan mình..."
Quá khứ biến thành bóng đêm, đè lên nó, nghẹt thở.
Mớ ký ức khi xưa, những lần nó và Anh gặp nhau ở bãi giữ xe, những lần Anh và nó vô tình nhìn nhau, những lần cả hai người ở gần nhau hơn bao giờ hết khi công việc là sợi dây kết nối hai con người. Và cả những lần nó như đứng chôn chân khi chẳng thể gọi tên Anh-người mà nó yêu thương .
Nó là ai? với Anh thì nó là đứa cứng đầu, là một đứa thiếu nhân cách, lại thiếu kiến thức và đạo đức. "tôi ghê tởm cô, trái tim tôi là dành cho người khác, tôi không có hứng thú với con điên...".
Tình cảm giờ đây như một mũi dao sắc nhọn đâm nát hết tất cả hy vọng của nó. Hết hạn 6 tháng rôi, và giờ, lời hứa hẹn xưa đã bay theo mây khói...
Nước mắt lại tràn mi, nó nói khe khẽ, mặc kệ dòng nước mặn mòi đã xâm lấn vào cả hơi thở: "Hết tháng 12 rồi, sao mình vẫn chưa còn nắm lấy tay nhau....
Điên? Trơ trẽn? Phải, tôi điên, tôi trơ trẽn, rồi sao.....??? "
he he, nếu quây mà ko chịu trách nhiệm gì thì nó quây kệ nó chớ )))))))))cha gì ) chẳng qua zai đẹp vào đấy, zai Bắc lạ mà lại biết dịu dàng chăm sóc nên gái nó quây ý mà )
chứ bây h đủ biện pháp, làm cha thằng bé hơi bị khó )