Tích cực trau dồi kiến thức chuyên môn, tốt nghiệp loại giỏi và thất nghiệp!

HP_Lewis

Verified Banker
Mình viết những dòng tâm sự này là sau khi trở về nhà sau một buổi dạy kèm. Thật sự đó là công việc quen thuộc hằng đêm của mình suốt 4 năm qua. Tuy vậy từ 4 tháng nay, nó như một ám ảnh theo suốt mình dù đây là nguồn thu nhập chính của mình. Mình tốt nghiệp đại học 4 tháng rồi nhưng giờ vẫn "long bong" với những công việc như thế này và còn chạy ngược xuôi để lo hồ sơ xin việc. Ngày tháng nặng nè trôi đi trong sự tự ti và cô đơn của đứa con thất nghiệp xa xứ. Mình xin chia sẻ vài dòng tâm sự từ kinh nghiệm thất bai của mình, như một cách trải lòng lúc căng thẳng và nhắn nhủ các bạn sinh viên lấy đây là bài học.
Mình học ngành ngân hàng ở một trường đại học lớn ở TPHCM và tốt nghiệp loại giỏi. Nhưng mình chẳng có gì để tự hào về điều đó, thậm chí coi đây lại là một trở ngại trong con đường nghề nghiệp của mình. Vì sao ư? Từ nhỏ đến trung học, mình chỉ biết có ăn với học, và chỉ có học. Mình luôn dành hầu như hết thời gian cho việc đọc sách, làm bài tập, rồi chỉ học. Lên đai học, mình tiếp tục giữ thói quen ấy, luôn dành hết thời gian để học chuyên môn trên lớp. Mình, và cả gia đình mình, chỉ nghĩ đơn giản là chỉ cần kết quả tốt nghiệp thật tốt là sẽ có việc làm. Do đó trong suốt 4 năm học đại học, mình không đi làm thêm gì để tích lũy thêm kinh nghiệm, thậm chí không mấy khi vui chơi cùng bạn bè, cũng hạn chế tham gia các hoạt động đoàn, hội vì sợ mất thời gian vô ích. Tính mình hướng nội nên không thích giao lưu hay đến những chỗ đông người ồn ào, không hứng thú đi cafe, mở rộng các mối quan hệ. Mình sống trong vỏ ốc của học suốt 4 năm, có thể coi như là mọt sách mà không biết rằng ngoài xã hội kia có những kiến thức quý giá mà trường lớp không dạy. Mình có thời gian ngắn làm cộng tác viên thẻ cho ANZ nhưng cũng sớm nghỉ, vì thấy công việc khó khăn, chạy chỉ tiêu vất vả, lại sợ ảnh hưởng đến việc học. Công việc duy nhất mình là dạy kèm để có thêm thu nhập nhưng thời gian ít. Những mình đã lầm.
Mình cứ ảo tưởng mà không biết rằng các chủ DN, công ty tư cần những nhân viên làm được việc, hay nói khác hơn là có thể bóc lột được. Còn bằng cấp, anh văn, tin học giờ chỉ còn là điều kiện cần, trong khi doanh nghiệp ngân hàng quan tâm nhiều hơn đến tính cách, kĩ năng và kinh nghiệm làm việc. Đối với mình, đó là con số 0 tròn trĩnh. Ngẫm nhìn bạn bè ổn định việc làm mà thấy tủi thân. Có rất nhiều bạn của mình không có kết quả học thật tốt, thậm chí là học kém, nhưng do có những kinh nghiệm và kĩ năng khác mà sau khi ra trường nhanh chóng có chỗ làm. Có thằng bạn học cao đẳng kế toán, học rất bình thường nhưng rất năng động, là cán bộ đoàn. Nên khi tốt nghiệp, với tấm bằng cao đẳng thật khó xin việc đúng chuyên môn, nhưng nhờ thành tích hoạt động nổi trội nên hiện đang làm cho một công ty tổ chức sự kiện, lương cứng 7tr, làm nhẹ nhàng, nhiều chế độ tốt. Thằng bạn khác học rất kém trên lớp nhưng rất đam mê chứng khoán nên dành hết thời gian học phân tích kĩ thuật và lên sàn, nhiều khi cúp học cả tuần liền. Chưa cần ra trường, nó đã được nhiều công ty chứng khoán mời làm việc. Còn thằng đồng hương cùng làm cho ANZ nhưng cố gắng bám trụ đến cùng, nhờ làm công việc sale mà nó có mối quan hệ rất rộng. Giờ làm cho ANZ , dù chỉ tiều rất nặng nhưng từ khi làm việc đều hoàn thành tốt. Giờ nghĩ lại thấy hối hận về con đường mình đã chọn và hối tiếc 4 năm qua trôi qua vô nghĩa, khoảng thời gian là quá đủ cho con người học hỏi và hoàn thiện nhiều kĩ năng sống.
Mình viết hơi dài nhưng chỉ muốn trút bầu tâm sự. Tuần sau là đi phỏng vấn nữa rồi. Lại chuẩn bị, phỏng vấn và chờ. Hi vọng sẽ có một cánh cửa mở ra với mình.:)
 
Mình không biết nhiều về bạn, nhưng chỉ dám nhắn nhủ rằng nếu đã cố gắng thì cố gắng hết sức đi :) thành công sẽ đến với bạn
Còn bạn giờ bạn hãy giành 2 ngày cuối tuần ngồi suy nghĩ lại 4 năm học, đúc kết thành quả và điểm yếu, cả những mục tiêu trước mắt
Lấy đó làm động lực nhé :)
 
Cố lên bạn à. May mắn sẽ đến với bạn ^^ Bạn hướng nội, bằng đẹp, hãy thi vào nhà nước đi bạn. Mình cũng như ban, cũng cố gắng rất nhiều, may mắn sẽ đến mà.
P/s: Mình còn làm lung tung 1 năm sau khi tốt ngiệp, chạy vạy đi thi khắp nơi.
 
Em có nhắn tin Inbox cho anh số điện thoại, nếu đọc được tin thì alo em, khi nào rảnh thì anh em nói chuyện chơi. Em lăn lộn cũng gần 1 năm rồi, ngày xưa cũng "chảnh chó", ít nói lắm, nhưng đi nhiều, biết nhiều. Giờ thì thoải mái trò chuyện với mọi người, thấy cũng không có gì khó khăn hết.
 
Cố gắng lên bạn. Biết ơn về những gì mình đã có. Những người đó giờ đang ngồi ước gì ngày xưa họ chăm chỉ học hành đó bạn ah. Được cái này thì phải mất cái kia thôi. :)) Nơi nào có ý chí, nơi đó có con đường. Và đọc sách là một thói quen tốt, hãy cứ đọc tiếp nhất là các sách về kỹ năng sống và tự truyện của những người thành công, đọc nó bạn sẽ thấy ngày xưa họ khổ cực như thế nào.
 
Uhm, Mình cũng không muốn than vãn gì, chỉ muốn chia sẻ chút tâm sự. Có lẽ hồi xưa hơi bị cực đoan, thụ động nên quan hệ xã hội rất kém. Giờ phải xây dựng lại từ đầu các mối quan hệ. Hơi bị muộn nhưng có làm lại cũng còn hơn không.:)
 
Mình cũng đang là sinh viên năm 4, cảm ơn tâm sự của bạn. Đó cũng sẽ là nỗi lo của nhiều người. Tuy nhiên, theo mình thì giờ bạn bắt đầu lại cũng chưa phải là quá muộn. Chúc bạn luôn có đủ niềm vui và nghị lực trong cuộc sống.
 
Mình cũng rất giống bạn :) bằng giỏi, trường xịn, chuẩn tài chính ngân hàng luôn, nhưng ra trường 5 tháng rồi giờ vẫn chưa có việc, vất vưởng.. đi phỏng vấn thì toàn bị tâm lý, kỹ năng chém gió của mình thực sự kém, mình phản xạ chậm và trả lời ko được khéo léo nên đi pv lần nào cũng tạch. hjx. cứ nhìn thấy hội đồng pv là tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực ý :((ko biết làm sao mới thoát khỏi tình trạng này đây ??
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,088
Tổng số thành viên
351,506
Thành viên mới nhất
youhuihuodong22
Back
Bên trên