TBCer của Học viện Ngân Hàng K12- K11 và con đường sự nghiệp? -Phần 1

Olala488

Thành viên
Dear Các em!

Chị là Hương Bo- Nếu như ai từng là thành viên của câu lạc bộ nhà Ngân hàng Tương Lai (TBC) hay các sinh viên K9 của HVNH chắc cũng khá nhiều người biết đến chị - Hương Bo- chị tự hào về thương hiệu này ^^, một trong những thành viên tích cực của TBC trong suốt niên khóa 2006-2010.

Năm nay các em K12 ra trường với thật nhiều nỗi lo, và cả các anh chị ra trường trước các em 1 năm thôi K11 có lẽ bây giờ vẫn chưa an tâm với công việc.
Hiện nay chị đang làm trưởng phòng của công ty Bảo hiểm Nhân Thọ GreatEastern Việt Nam, chị làm việc ở tầng 11 - Số 1 Thái Hà - Tòa nhà Việt Tower (Parkson).
Chia sẻ với các em: những người đồng môn, và gần hơn nữa là cùng từng sinh hoạt dưới mái nhà chung TBC, những bạn có ước mơ, có mong muốn được làm việc trong môi trường tài chính ngân hàng một vài điều về con đường 3 năm qua chị đã đi.

Chị là người rất tự tin, và cá tính, hoặc như anh trưởng phòng nhân sự của Techcombank Hà Nội đã nhận xét- chị là người có "góc cạnh"" có tham vọng"

Ra trường với tấm bằng khá, chị cũng tự tin đi thi tuyển vào các ngân hàng, dĩ nhiên ở những vị trí không yêu cầu kinh nghiệm. Các em biết đấy, năm 2010 vẫn là thời kỳ dễ dàng để có 1 công việc tại 1 ngân hàng thương mại nào đó bằng tự lực.
Nhưng chị vẫn không có chạm tay được vào ước mơ được làm ở 1 ngân hàng nào đó dù chị cũng đã có 1 công việc tại 1 công ty tổ chức sự kiện rồi, chị vẫn kiên trì giải truyền đơn CV đến cửa các ngân hàng. Sau chắc cũng 4-5 lần thất bại chị rút ra được những điều cần đáng để lưu tâm.
Chị cao 1m56, so với các bạn 1m6 trở lên, chị thiếu chỉ tiêu để trở thành 1 GDV tại quầy => Chị không apply vào vị trí GDV
Chị học khoa kế toán- kiểm toán với tấm bằng khá, lại chưa có kinh nghiệm hay nhiều mối quan hệ để phát triển khách hàng=> chị apply vào vị trí tín dụng tại các ngân hàng và đều không đi đến vòng cuối cùng được


Bây giờ mình cần gì để theo đuổi được ước mơ?

Thuê nhà cùng 2 bạn cùng khóa, các bạn có tấm bằng giỏi của khoa tài chính- ngân hàng, các bạn đều đã được nhận đi làm. Trong khi công việc ở công ty tổ chức sự kiện này gần như không giúp gì mình nhiều ngoài 1 khoản lương hàng tháng để chi trả tiền thuê nhà. Chị apply vào các vị trí nhân viên kinh doanh - marketing trên các web tìm việc.

Người ta nói may hơn khôn, có lẽ cũng đúng, vì chị gặp được 1 người CEO công ty TNHH TM và Xã Hội Việt Nam, anh Đỗ Ngọc Hưng, chị được nhận vào vị trí Phó phòng kinh doanh. May là ở chỗ đây là 1 dự án mới cần những người có tố chất, và chị là người có tố chất được lọt vào mắt của anh CEO sau khi phỏng vấn. May là vì chị đã chiến đấu được với bản thân để quyết định đi đường vòng để thực hiện ước mơ, may là gia đình chị đã ủng hộ chị về vật chất và tinh thần để chị có cơ hội trải nghiệm ở Hà Nội chứ không phải xách đồ về quê chờ việc như ý gia đình lúc đầu. May là khi chị trình bày quan điểm rõ ràng rằng công việc tương lai chắc chắn sẽ ở 1 ngân hàng nào đó chứ cũng không để gắn bó quá lâu với công ty mà anh CEO vẫn đồng ý với chị.

Điều 1 chị rút ra đó là: khi bạn có ước mơ, bạn hãy sống chết với ước mơ đó, hãy cố gắng để chạm được dù chỉ 1 ngón tay đến ước mơ của mình.

Sau 8 tháng làm việc tại Công ty ở mảng thương mại điện tử với công việc chính là phát triển khách hàng, tuyển dụng nhân sự, phát triển thị trường chị đã có được những thành công đáng kể mà bao bạn bè chị lúc đó dù làm việc ở những ngân hàng vẫn phải chầm trồ. Chị được học tập và rèn luyện dưới chị hướng dẫn có bài bản của CEO- anh đã từng là giám đốc Marketing của Diana- vì thế cùng với tố chất kinh doanh vốn có chị có rất nhiều hợp đồng, trở thành nhân viên xuất sắc với doanh thu cao nhất, trở thành đại diện cho công ty trả lời phỏng vấn trên Vtv1, Info TV với chức vụ là Giám đốc Marketing, điều mà chị khắc sâu hơn trong tim mình đó là 1 cơ hội phát triển thị trường- chị nhánh công ty tại TP HCM. Lần đầu tiên chị đi máy bay, và đi 1 mình, và Sài gòn hoa lệ với chỉ 1 địa chỉ khách sạn và 1 văn phòng công ty thuê, không có 1 người thân - kể ra chị cũng hơi liều lĩnh ở cái tuổi 22. Chị trải nghiệm công việc với nhiều thành công và cuộc sống Sài Gòn trong 25 ngày, sau đó ra Bắc theo chiến lược mới củ công ty.

Ngày nói lời chia tay với công ty, chị khóc tu tu như 1 đứa trẻ, cảm giác có lỗi nhiều khi bỏ thầy bỏ bạn ở lại, để theo đuổi tiếp ước mơ. Cũng thấy mình tồi tệ khi đã học hỏi được rất nhiều rồi lại ra đi vì nhìn thấy sự thay đổi chiến lược công ty lúc đó không còn phù hợp với mình nữa.

Thi 2 bank, đỗ cả 2

Chị được gọi đi làm ở VIB sau 3 ngày phỏng vấn và được đề nghị đi làm ngay lập tức. Nhưng lúc đó chị đang có kế hoạch nghỉ ngơi 1 chút và có thời gian tĩnh dưỡng vì chị đi mổ cận lazer.

Bước sang đúng 1 cuộc đời mới, con mắt thực nhìn đời chứ không dưới gọng kính hồng trước kia.

Đi thi vào vị trí :chuyên viên quan hệ khách hàng.
Nhưng không hiểu sao đi làm chị lại được học đầu tiên về các nghiệp vụ về quỹ, rồi chuyển tiền như 1 giao dịch viên.
Nhưng có lẽ là cái sự cố chấp của chị đã chiến thắng cái tính cách góc cạnh. Chị chẳng ca thán gì, vẫn chấp nhận làm tất cả mọi việc được chỉ dẫn dù biết nó chẳng liên quan gì đến cái nghiệp vụ tín dụng doanh nghiệp của mình.

Đi làm ngân hàng mà, coi như là chạm tay vào ước mơ rồi đó, còn than thở điều gì. Chị tự động viên mình thế. Đặc biệt khi các bạn kêu gào phải mệt mỏi với tín dụng, với tìm kiếm khách hàng mới. Chị lại tự động viên mình, ồ mình có 1 công việc trong 1 ngân hàng giữa phố lớn lại nhàn hạ, còn mong gì. Lương 4tr rồi lên 8tr, chị bắt đầu làm thêm các nghiệp vụ hỗ trợ về LC, và Nguồn vốn, tiền gửi vì chị quản lý chị là chuyên viên của phòng về các mảng này. Sau đó là tín dụng doanh nghiệp. Bắt tay vào mới thấy đúng là đau đầu thật, nhưng công việc nào chị cũng hoàn thành tốt. Cũng thấy mình may mắn vì sống trong thời bình, KH thì sếp đưa về thì được làm, còn tự phát triển độ tin tưởng không cao nên không phải chị mà hầu như cả phòng chỉ cần làm cho tốt nghiệp vụ thôi. Nhưng rồi thời loạn cũng đến, những tháng ngày mùa hè năm 2012 kinh tế bi đát thật sự đi đến gõ cửa chi nhánh chị, từ trên xuống các vụ nợ xấu rồi xét xử quy kết trách nhiệm, tất cả mọi người phải sống trong việc làm chuẩn xác để không bị lỗi khi kiểm toán nội bộ hay thanh tra ngân hàng nhà nước đến. Rồi các công ty bắt đầu có dấu hiệu chậm trả nợ, KH tất toán hợp đồng, từ trên xuống cải cách hệ thống yêu cầu nhân viên kinh doanh phải KH mới ra sao, tăng net như thế nào. Nặng nề kinh khủng. Ngày nào đi làm cũng lo nghĩ. Cái số lại là đứa ít tuổi nhất phòng, học nghiệp vụ thế là đủ rồi, giờ phải đi phát triển Khách hàng trong khi mối quan hệ thì có nhiều đâu, khó khăn chồng chất cùng với những cái tiếng xì xào vì đồng nghiệp chẳng ưu nhau.

Mệt mỏi. Chị hạ quyết tâm nghỉ việc đi tìm 1 môi trường mới. Dù biết rằng ở đâu cũng chỉ tiêu thật nhưng mà sếp rồi đồng nghiệp mà thoải mái thì chắc chắn sẽ dễ thở hơn. Tháng 3 năm 2013 chị chính thức ở nhà sau 2 năm 8 tháng đi làm giờ hành chính, ở nhà 24/24. Chồng chị không phản đối, gia đình chồng cũng rất tâm lý vì ai cũng thấy chị là người " ăn được, nói được, làm được". Chị quyết dành 2 tháng để nghỉ ngơi tái tạo lại sức lao động còn thực hiện tiếp ước mơ, có lẽ giờ không gọi là ước mơ nữa vì đạt được rồi nhưng như 1 bản ngã " học ngân hàng mà lại không làm ngân hàng à?". Hưởng BH thất nghiệp chị yên tâm mình vẫn đủ tài chính dù không đi làm. Bản thân luôn là người tính xa nên chị vẫn nhe nhởn dù đi gặp các bạn và trả lời "tao đang thất nghiệp". Rồi cũng trải qua 2-3 lần trượt những vị trí ở HO của 1 vài ngân hàng chị mới thấu cái cảnh "khủng hoảng kinh tế", quay lại với những kinh nghiệm đã có về sale chị đành chấp nhận thôi apply vào các vị trí có tính chất sale.

Điều 2: Rút ra sau 2 năm làm việc, khi đã là ước mơ thì dù có ở khía cạnh góc độ nào mình cũng phải trải nghiệm, nếu mình ngày xưa nghỉ chê công việc ko đúng nguyện vọng thì làm sao mình có được những góc nhìn đa chiều về ngân hàng- hệ thống - nghiệp vụ ngân hàng như bây giờ, "nhất nghệ tinh, nhất thân vinh" " 1 nghề cho chín, còn hơn chín nghề" nhưng hỏi có ai là người thành công chỉ với hiểu biết về duy 1 thứ, hay họ phải hiểu 9 thứ bổ trợ để giỏi được 1 thứ kia. Vì thế mà cái gì cũng cần thời gian, cố gắng, trải nghiệm thực tế, để thực hiện ước mơ không bao giờ được nản.

Đúng là ông trời không cho ai hết cả, chị có tin vui em bé trong lúc công việc đang chờ trước mắt. Ngày nhân sự Techcombank alo cho chị báo chị qua chi nhánh làm thủ tục đàm phán lương cũng là ngày chị biết tin vui em bé của chị- 2 anh em chúc mừng nhau trong điện thoại và anh nhân sự đành hẹn chị 1 năm nữa gặp lại.

Ở nhà 3 tháng an thai theo sự chỉ đạo của gia đình chồng và chồng ( 2 vợ chồng kết hôn cũng 1 năm 6 tháng mới có tin vui), bic...cuồng chân cuồng tay không tả được. Rồi có lẽ cũng là 1 cái duyên khi mình suy nghĩ sự bất ngờ của ông Trời khi ban cho chị baby, giống như lời nhắc nhở với cái Tôi của chị rằng "nhân tính, không bằng Trời tính". Bắt đầu thấy nặng nề về vấn đề tài chính, thương chồng, thương cả con trong bụng, nhận thấy thật sự mình đã gặp phải 1 rủi ro- dù rủi ro này kết quả là hạnh phúc - nhưng cứ cái gì ngoài tầm kiểm soát cũng được coi là rủi ro rồi. Từ rủi ro cứ loanh quanh trong đầu cho đến khi rảnh rỗi đi tham gia cùng con bạn 1 buổi hội thảo khách hàng của công ty Bảo hiểm Prudential. Và ở đó, chị đã thấy thế nào là rủi ro bất hạnh. Chị nghĩ mình cần phải là khách hàng. Nghĩ là khách hàng nhưng 1 lời mời chào từ Great Eastern lại khiến chị hành động khác. Một người khách hàng để trở thành thông minh nhất tốt nhất là nên là người bán hàng. Mục tiêu đi học về Bảo hiểm mới đầu chỉ muốn để hiểm về nó dưới mắt của cả người KH, người bán và cả xã hội với sản phẩm, với nghề này. Và cũng thêm 1 điều nữa là chỉ có công ty Bảo hiểm mới nhận bà bầu đi làm.

Với những kinh nghiệm đã có của bản thân, chị ứng tuyển vào vị trí trưởng phòng kinh doanh vì theo chị CV của chị chắc chắn chỉ có theo con đường đi lên, rèn luyện ở 1 lĩnh vực như BH ở vị trí quản trí chắn chắn sẽ có lợi cho chị khi đi tiếp con đường sự nghiệp. Ở GreatEastern (GE) chị thấy một môi trường khác bên Prudential vô cùng. Các bạn sinh viên 90, 91 ra trường có đam mê kinh doanh, có học vấn đại học ở các khoa kinh tế đến đây học tập trải nghiệm rất nhiều. Nghĩ ngày xưa mình ra trường mà có môi trường như thế này chắc cũng bài bản hơn nhiều vì ở công ty đầu tiên học về sales nhưng đâu có giáo trình, toàn là từ trải nghiệm và được tư vấn đúng hướng thôi (mình thật may mắn).

Điều 3: Dù dừng ở đâu trên con đường nào, nhìn lại mìn vẫn hạnh phúc vì mình chưa bao giờ bỏ phí một giây nào của cuộc đời để không phấn đấu, lúc nào mình cũng nghĩ và làm theo hướng tích cực, lựa chọn cách thức khác nhau để làm nhưng chắc chắn là sẽ đi lên chứ không đi xuống và thấy thất vọng hay xấu hổ vì những việc mình đã làm.

Bây giờ, thấy thoải mái, vì cảm thấy có kinh tế lo cho con, rồi hạnh phúc vì được đi làm, được học hỏi, được trải nghiệm và cống hiến ở 1 môi trường năng động!
 
Tâm sự, chia sẻ rất hay về một thời từng trải, chúc Hương Bo sẽ thành công hơn trong sự nghiệp :). Đây là những kinh nghiệm đáng quý cho tất cả các UBER :), hãy sống, biết ước mơ và cố gắng hết mình để thực hiện ước mơ đó :)
 
Cảm ơn những chia sẻ nhiều ý nghĩa của chị. Ngày xưa năm nhất em đi phỏng vấn vào TBC mà out :(
Chúc chị luôn hạnh phúc và thành công nhé:)
 
Em cũng gần giống vậy đó chị, Nhưng em mới ra trường được 6 tháng và cũng có kinh nghiệm của 4 nghề. Phải chiến đấu, tiến về phía trước thôi. Cảm ơn chị vì bài tâm sự thật là tâm huyết và ý nghĩa :)
 
Để thực hiện ước mơ thì không bao giờ được nản!

- - - Updated - - -

Khi bạn có ước mơ, hãy sống chết với ước mơ đó. Hãy cố gắng dù chỉ chạm được 1 ngón tay đến ước mơ của mình!
 
ầy da, em k12 hay k11, tính đến k12 thì chị vẫn còn đi phỏng vấn các bạn vào TBC với tư cách là cố vấn, mong là chị ko có phỏng vấn em nha ^^
Cảm ơn những chia sẻ nhiều ý nghĩa của chị. Ngày xưa năm nhất em đi phỏng vấn vào TBC mà out :(
Chúc chị luôn hạnh phúc và thành công nhé:)
 
hì, uh đợt nè chị đang chuẩn bị cho những plan mới để đạt được mục tiêu ở công việc mới, nghĩ đến cơ hội cho các em K12 -K11 vẫn đang chưa có việc làm. Chị thấy dù làm gì miễn là đồng tiền sạch chứ ở nhà là chị thấy quẫn lắm ý ^^. Hiểu 1 nghề chắc cả đời, học 1 nghề chắc vài năm, mới ra trường 6 tháng mà có kngh 4 nghề chắc em tập trung đi làm từ lúc sinh viên nữa ^^(sinh viên chỉ chỉ có ăn, học và TBC thôi). Cuộc sống của những nhân viên đi làm có kí kết hợp đồng và trách nhiệm chắc cũng sẽ khác nhiều, mong là những nghề đó hỗ trợ em tốt ^^
Em cũng gần giống vậy đó chị, Nhưng em mới ra trường được 6 tháng và cũng có kinh nghiệm của 4 nghề. Phải chiến đấu, tiến về phía trước thôi. Cảm ơn chị vì bài tâm sự thật là tâm huyết và ý nghĩa :)
 
ầy da, em k12 hay k11, tính đến k12 thì chị vẫn còn đi phỏng vấn các bạn vào TBC với tư cách là cố vấn, mong là chị ko có phỏng vấn em nha ^^
hi, em chỉ sau chị 1 khóa thui:). Hồi đó thích TBC lắm nhưng rồi ...mấy năm Đại học lại ko làm được cái j ra hồn. Thấy hơi hối tiếc chị ạ:). Thật sự là rất ngưỡng mộ chị đó, cách viết của chị cũng rất hay nữa:)
Mong chị sớm ra Part 2 để chia sẻ với mọi người.hi
 
ùi da, chị đọc lại sai lỗi chính tả hoài à
Haha
Nói chứ đến part 2 lại nêu ra vài cái tự ti chắc các em ném đá chị chết.
Giờ kinh tế khó khăn chung, cũng muốn động viên các bé K11-K12 chút cho các bé có phương hướng hơn.
Em k10 thì cùng thời rồi :) chắc đang là banker ùi hả?
hi, em chỉ sau chị 1 khóa thui:). Hồi đó thích TBC lắm nhưng rồi ...mấy năm Đại học lại ko làm được cái j ra hồn. Thấy hơi hối tiếc chị ạ:). Thật sự là rất ngưỡng mộ chị đó, cách viết của chị cũng rất hay nữa:)
Mong chị sớm ra Part 2 để chia sẻ với mọi người.hi
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,084
Tổng số thành viên
351,472
Thành viên mới nhất
Priceva
Back
Bên trên