Nhân viên Ngân Hàng

Đọc topic thấy chắc bạn chủ top bằng tuổi mình cũng 87 tuổi mèo hả bạn, giống mình thía. Lúc nào cũng so sánh nghĩ mình chưa làm được gì sau mấy năm đi làm. Nhưng thực tế là mình đã thu được nhiều chứ: sự trưởng thành hơn trong suy nghĩ, kinh nghiệm hơn trong công việc và chắc là sự tự vượt qua những khó khắn, stress trong công việc. Cố lên bạn nhé..
 
Em là sinh viên mới ra trường tháng 6/2013. Vật vờ mấy tháng xin việc. Thực sự e k thích ngân hàng. Nhưng xin vào mấy công ty nước ngoài rớt hết do Tiếng anh quá yếu nên cũng ăn theo bạn bè nộp vào 3 ngân hàng lớn VCB, Vietin, BIDV. Có lẽ do may mắn thôi em lại đậu vào VCB. Có lẽ nó đúng là cái duyên như lời 1 bạn phỏng vấn cùng e nói. Lúc đầu vào em cũng vui vì có việc lương cao, nếu trụ được sẽ ổn định nữa. Em làm vị trí Tín dụng cá nhân. Cũng háo hức, hi vọng sẽ thành công trong công việc. Nhưng cho đến khi kí hợp đồng chính thức thì chẳng còn háo hức nữa. K biết kiếm khách hàng làm sao, chẳng biết bắt đầu từ đâu. Em chỉ đi lên ngồi đọc thông tư, nghị định, lướt web rùi về. Theo như lời bạn bè thì đúng là công việc nhẹ nhàng lương cao. Nhưng em thấy buồn vì bản thân lắm. Đầu tư học hành 4 năm, cày như trâu như bò, tham gia hoạt động tùm lum để bây h xách cặp xách balo lên ngồi đọc báo rồi về. Tối về nấu nướng ăn uống tắm giặt hết luôn thời gian chẳng học hành được cái gì nữa. Em còn trẻ mà như thế này chắc chẳng mấy chốc thành cục đất mất. Mà do em khó hòa nhập nữa, mấy anh chị có vợ có chồng hết chả biết nói chuyện gì. Em lên ngân hàng chỉ ngồi đọc báo và đi về. Bỗng thấy phí tuổi trẻ. Nhiều khi muốn nghỉ nhưng thời buổi kiếm việc khó khăn biết kiếm gì làm, mà lương thưởng bên ngân hàng cũng tốt nên chẳng đủ can đảm để mà nghỉ việc. Em thấy mình lạc hậu quá hjx. Em chẳng biết tâm sự với ai. Bạn bè chưa có việc kể chuyện này ra chắc bọn nó chửi cho mà nghe. Ba mẹ thì không thể tâm sự được rồi. Chán nản. May mà có cái topic này nên em ké tâm sự xíu cho thoải mái vì tính em vốn là nói nhiều lắm chẳng qua k biết làm quen thui, nên h cứ ngồi như bị câm thế này. 5 tháng trôi qua rồi, lâu lâu phòng ăn uống thì xúm vào nói được 2 3 câu, buổi trưa ăn ngoài thì ngán, đau bụng còn đem đồ đi ăn thì ngồi 1 mình. Hjx năm nó e được giao chỉ tiêu rồi, e chẳng biết cách nào để tìm kiếm khách hàng cả. Mọi người trong phòng em cũng thế ngồi chờ khách tới, đọc báo đọc truyện xem mạng nhưng chắc do có mối quan hệ nên hồ sơ vẫn cứ đều đều. Em thì chẳng biết làm sao để lấy lại cái nhiệt huyết như hồi mới ra trường nữa...[/quote
chào bạn, rất vui được làm quen với bạn, mình là dân ngân hàng ra trương cùng thời diem vơi ban, hi, do học ngân hàng nên xác dịnh làm ngân hàng, cho tới nay mình đã làm ko dưới 3 ngân hàng, và thật sự may măn khi mình dậu VCB. cũng được nửa năm rồi , mình ko nói môi trường VCB hoàn hảo nhưng so với các môi trg ngân hàng mình đã từng làm việc thì VCB tốt hơn đó bạn ạ, và h mình luôn hết sức co găng đe cống hiến, bạn cũng như mình còn trẻ mà sao h lại nhạt thế. hiihi. chắc hồi sv bạn rất năng động , nhiệt . mình thay VCB có rat nhiều hoạt động sao bạn ko lấy nhiêt đó để cống hiến và mình chắc chắn rằng qua đó b sẽ hòa đồng dc với một người. Thân!
 
chào bạn, rất vui được làm quen với bạn, mình là dân ngân hàng ra trương cùng thời diem vơi ban, hi, do học ngân hàng nên xác dịnh làm ngân hàng, cho tới nay mình đã làm ko dưới 3 ngân hàng, và thật sự may măn khi mình dậu VCB. cũng được nửa năm rồi , mình ko nói môi trường VCB hoàn hảo nhưng so với các môi trg ngân hàng mình đã từng làm việc thì VCB tốt hơn đó bạn ạ, và h mình luôn hết sức co găng đe cống hiến, bạn cũng như mình còn trẻ mà sao h lại nhạt thế. hiihi. chắc hồi sv bạn rất năng động , nhiệt . mình thay VCB có rat nhiều hoạt động sao bạn ko lấy nhiêt đó để cống hiến và mình chắc chắn rằng qua đó b sẽ hòa đồng dc với moi người. Thân!
 
Đến với ngân hàng như một duyên nợ của cuộc đời. Dù mình học chả liên quan đến tài chính. Ra trường, xin việc với những vất vả, lo toan. Nhưng đều là tự thân hết. Đôi lúc thấy ngưỡng mộ mình quá đi!
Vậy mà giờ đây, sau 4 năm miệt mài. Với những gì tích lũy được, mình lại có sức ỳ quá lớn. Cái mỏ ko dẻo với khách hàng như ngày xưa. Nhiệt huyết trong tim đã trầm lắng xuống. 28 tuổi với nhiều người là cả một vị trí và sự thành công, còn mình đôi khi thảng thốt bởi dường như vẫn giậm chân tại chỗ.
Ừ, khách hàng có yêu quý, đồng nghiệp có yêu thương dường như vẫn còn thiếu. Thiếu một sự khẳng định bản thân hơn thế nữa.
Bạn bè bảo: " Tao thấy mày có tố chất lãnh đạo đấy" "Anh thấy cô có trí tiến thủ mà"...
Vậy tại sao vẫn là nhân viên? Là do sức ỳ, là mình đã nguội đi bao nhiệt huyết rồi. Chi nhánh này, toàn cây gạo cội! Các anh chị chưa đi thì mình chưa lên được. Cứ nghĩ thế, cho đến khi...
Lúc này mới hiểu được rằng: Do mình chưa cố gắng hết sức. haizzz. Làm sao cho thay đổi chính mình đây? Mình không thể thế này mãi được. Pusha!
chào chị!
Em đã đọc được bài viết của chị trên diễn đàn UB, em rất ngưỡng mộ chị, để có thể làm đc một công việc lâu như vậy, chị đã phải cố gắng rất nhiều. Thật ra, e cũng là dân tốt nghiệp từ tài chính-ngân hàng ( e học CD ) mặc dù đã đi pv một số NH ( NH cũng nhỏ thôi chị ak, vì CD mà :) ), pv cũng ok nhưng cuối cùng lại rơt hỏi ra ms biết mình ko có người thân gởi nên vậy, buồn lắm chị ạ, mọi người bảo đừng lm NH vì rất áp lực, nhưng quả thật là e rất yêu thich làm cv này, mấy NH lớn như MB, TECH, VCB thì e ko dám rồi vì họ rất ít khi tuyển CD, nên chỉ dám nộp vào một số NH nhỏ thôi, vậy mà....Nhưng vừa rồi, e ms biêt đc e có người bà con làm gd NHCSXH ns là ko thể đưa e vào lm tại đó vì rất khó, nhưng có thể giúp e vào lam tại MB, PG BANK, LienViet bank, nhưng tât nhiên là phải có tiền, theo chị bây giờ e nên lm gì đây co nên chạy việc vào lm NH hay ko, e hoang mang quá , luc còn là sv e tự hứa là sẽ tự lực mình mà bước vào NH lm, pv một số NH thì rớt, bạn bè thì bảo là bây giờ nếu ko có ng` quen hay tiền thì rất khó ( bạn em có ng` quen lm NH nên h đã vào lm NH hết rồi ), em ko biết nên lm gì nữa, chị có thể cho em lời khuyên ko ạ !
 
Em là sinh viên mới ra trường tháng 6/2013. Vật vờ mấy tháng xin việc. Thực sự e k thích ngân hàng. Nhưng xin vào mấy công ty nước ngoài rớt hết do Tiếng anh quá yếu nên cũng ăn theo bạn bè nộp vào 3 ngân hàng lớn VCB, Vietin, BIDV. Có lẽ do may mắn thôi em lại đậu vào VCB. Có lẽ nó đúng là cái duyên như lời 1 bạn phỏng vấn cùng e nói. Lúc đầu vào em cũng vui vì có việc lương cao, nếu trụ được sẽ ổn định nữa. Em làm vị trí Tín dụng cá nhân. Cũng háo hức, hi vọng sẽ thành công trong công việc. Nhưng cho đến khi kí hợp đồng chính thức thì chẳng còn háo hức nữa. K biết kiếm khách hàng làm sao, chẳng biết bắt đầu từ đâu. Em chỉ đi lên ngồi đọc thông tư, nghị định, lướt web rùi về. Theo như lời bạn bè thì đúng là công việc nhẹ nhàng lương cao. Nhưng em thấy buồn vì bản thân lắm. Đầu tư học hành 4 năm, cày như trâu như bò, tham gia hoạt động tùm lum để bây h xách cặp xách balo lên ngồi đọc báo rồi về. Tối về nấu nướng ăn uống tắm giặt hết luôn thời gian chẳng học hành được cái gì nữa. Em còn trẻ mà như thế này chắc chẳng mấy chốc thành cục đất mất. Mà do em khó hòa nhập nữa, mấy anh chị có vợ có chồng hết chả biết nói chuyện gì. Em lên ngân hàng chỉ ngồi đọc báo và đi về. Bỗng thấy phí tuổi trẻ. Nhiều khi muốn nghỉ nhưng thời buổi kiếm việc khó khăn biết kiếm gì làm, mà lương thưởng bên ngân hàng cũng tốt nên chẳng đủ can đảm để mà nghỉ việc. Em thấy mình lạc hậu quá hjx. Em chẳng biết tâm sự với ai. Bạn bè chưa có việc kể chuyện này ra chắc bọn nó chửi cho mà nghe. Ba mẹ thì không thể tâm sự được rồi. Chán nản. May mà có cái topic này nên em ké tâm sự xíu cho thoải mái vì tính em vốn là nói nhiều lắm chẳng qua k biết làm quen thui, nên h cứ ngồi như bị câm thế này. 5 tháng trôi qua rồi, lâu lâu phòng ăn uống thì xúm vào nói được 2 3 câu, buổi trưa ăn ngoài thì ngán, đau bụng còn đem đồ đi ăn thì ngồi 1 mình. Hjx năm nó e được giao chỉ tiêu rồi, e chẳng biết cách nào để tìm kiếm khách hàng cả. Mọi người trong phòng em cũng thế ngồi chờ khách tới, đọc báo đọc truyện xem mạng nhưng chắc do có mối quan hệ nên hồ sơ vẫn cứ đều đều. Em thì chẳng biết làm sao để lấy lại cái nhiệt huyết như hồi mới ra trường nữa...

chào em!
Đọc những dòng này của em đúng là tâm trạng của chị cách đây 3-4 tháng đấy. Chính vì tâm lý như thế nên chị mới lập ra topic này để chia sẻ cùng mọi người.
Chị rất hiểu cảm giác của em. Nhưng sau đó chị nghĩ thế này, em thử tham khảo xem nhé
Thứ nhất: Khách hàng không tự nhiên đến, cũng ko tự nhiên mất đi
Thứ hai: làm sales là làm kinh doanh. mà đã kinh doanh là phải tạo lợi nhuận. Phải chủ động công việc và đặt mục tiêu cho mình
Thứ ba: Dù làm công việc gì cũng phải yêu thích thì mới có kết quả.

chính vì những suy nghĩ trên nên chị đã quyết định thay đổi, chủ động bằng cách thay đổi bản thân. Thay vì ngồi trong phòng, nhìn mọi người ngồi ỳ đó, ỳ theo thì chị xách cặp lên và lê la ra ngoài. Ngồi cafe, trà đá, đi lượn lờ trên phố, bắt chuyện với bất kỳ ai thấy có khả năng.
Tự chủ động chỉ tiêu và công việc của mình, và luôn suy nghĩ tích cực nghĩ: " Hãy yêu cái mình đang có"
Em biết không, để vào được vị trí như mình mong muốn, có rất nhiều bạn phải mất cả mấy trăm triệu đồng, hoặc mong vào còn không được. Vậy thì mình oai quá còn gì, đáng ngưỡng mộ quá còn gì/ Vậy thì phải làm gì đó để xứng đáng với vị trí ấy chứ?
Mình làm tốt, được tuyên dương cũng là một lần khẳng định bản thân mình mà.
Những người cũ, ngày xưa mới họ cũng vất vả đi kiếm khách như mình bây giờ, đến một time nào đó có một lượng khách nhất định, một mối quan hệ rộng mở rồi thì họ từ đó phát triển ra thôi. Em mới mà ko chủ động tìm kiếm khách hàng thì làm sao có một data phong phú được? đúng ko?
Đôi điều chia sẻ cùng em. Mong em sẽ sớm năng động và đạt kết quả tốt trong năm mới nhé!
 
Hâm mộ chị thật đấy! Rất yêu nghề. Ở nơi e làm hình như chẳng có ai có tinh thần làm việc giống chị thì phải

cảm ơn em
Biết đau ở chỗ em cũng có những ng rất tâm huyết nhưng họ đang thầm lặng đó thôi. Đi làm là người lớn rồi thì phải chủ động công việc của mình thôi em ạ. Chúc em một tuần mới vui vẻ nhé
 
Bạn viết rất hay, rất tâm huyết. Mình thấy bạn vẫn còn trẻ và lại thời gian làm mới có 4 năm thôi mà. Cố lên nhé....

cảm ơn bạn rất nhiều
Mình cũng đang cố gắng thay đổi. Hi vọng sẽ sớm có những thành công và ghi nhận từ lãnh đạo để báo tin vui cho mọi người.
Chúc bạn vui và thành công nhé
 
Mình không làm bên VIB mà đang làm cho ngân hàng nhà nước. Nhưng xin được nêu vài ý kiến với bạn nhé./.
1. Bạn còn quá trẻ về cả tuổi đời lẫn tuổi nghề (NH)
2. Bạn từng nhận ra mình đang quá ì sau 4 năm nhìn lại với nghề NH bên tech
3. Thu nhập VIB cao hơn Tech./
----> Mình nghĩ bạn nên rời tech để sang VIB, để năng động hơn, tiến xa hơn. Môi trường của VIB hơn hẳn./. Đừng ngồi bên Tech mơ đến việc lên sếp...

Cảm ơn những góp ý rất chân thành của bạn.
Mình cũng đã có ý định ra đi. Tuy nhiên, khi trao đổi việc này với sếp thì sếp nói sẽ support mình tới các vị trí cao hơn trong năm nay nếu mình thể hiện được khả năng. Mình biết đó là những lời động viên, và có lên cũng chỉ là chuyên viên cấp 2, team leader nhưng đó cũng là một thử thách cho mình. Mình sẽ suy nghĩ kỹ hơn và quyết định sớm. Cảm ơn bạn nhiều nhé
 
chào bạn, rất vui được làm quen với bạn, mình là dân ngân hàng ra trương cùng thời diem vơi ban, hi, do học ngân hàng nên xác dịnh làm ngân hàng, cho tới nay mình đã làm ko dưới 3 ngân hàng, và thật sự may măn khi mình dậu VCB. cũng được nửa năm rồi , mình ko nói môi trường VCB hoàn hảo nhưng so với các môi trg ngân hàng mình đã từng làm việc thì VCB tốt hơn đó bạn ạ, và h mình luôn hết sức co găng đe cống hiến, bạn cũng như mình còn trẻ mà sao h lại nhạt thế. hiihi. chắc hồi sv bạn rất năng động , nhiệt . mình thay VCB có rat nhiều hoạt động sao bạn ko lấy nhiêt đó để cống hiến và mình chắc chắn rằng qua đó b sẽ hòa đồng dc với moi người. Thân!

Mình chưa có dịp ứng tuyển vào VCB bạn ạ. Hiện tại thì mình đang cân nhắc giữa VIB và TECH thôi :)
Bạn làm trong môi trường đó thấy tốt như vậy nghĩa là bạn rất yêu nghề. Có tình yêu sẽ có tất cả. hi
Chúc bạn luôn thành công nhé. Nếu bên đó tuyển thì ới mình nha :D
 
chào chị!
Em đã đọc được bài viết của chị trên diễn đàn UB, em rất ngưỡng mộ chị, để có thể làm đc một công việc lâu như vậy, chị đã phải cố gắng rất nhiều. Thật ra, e cũng là dân tốt nghiệp từ tài chính-ngân hàng ( e học CD ) mặc dù đã đi pv một số NH ( NH cũng nhỏ thôi chị ak, vì CD mà :) ), pv cũng ok nhưng cuối cùng lại rơt hỏi ra ms biết mình ko có người thân gởi nên vậy, buồn lắm chị ạ, mọi người bảo đừng lm NH vì rất áp lực, nhưng quả thật là e rất yêu thich làm cv này, mấy NH lớn như MB, TECH, VCB thì e ko dám rồi vì họ rất ít khi tuyển CD, nên chỉ dám nộp vào một số NH nhỏ thôi, vậy mà....Nhưng vừa rồi, e ms biêt đc e có người bà con làm gd NHCSXH ns là ko thể đưa e vào lm tại đó vì rất khó, nhưng có thể giúp e vào lam tại MB, PG BANK, LienViet bank, nhưng tât nhiên là phải có tiền, theo chị bây giờ e nên lm gì đây co nên chạy việc vào lm NH hay ko, e hoang mang quá , luc còn là sv e tự hứa là sẽ tự lực mình mà bước vào NH lm, pv một số NH thì rớt, bạn bè thì bảo là bây giờ nếu ko có ng` quen hay tiền thì rất khó ( bạn em có ng` quen lm NH nên h đã vào lm NH hết rồi ), em ko biết nên lm gì nữa, chị có thể cho em lời khuyên ko ạ !

Chào em
Chị không biết mọi người nghĩ thế nào? Nhưng với chị, khi mới ra trường, không bao giờ chị nghĩ sẽ mất tiền để xin việc em ah. Công việc bây giờ biến hóa vô cùng, cắt giảm nhân sự rồi thay đổi cơ cấu rất nhiều. Em có chắc chắn mất tiền vào đó em sẽ ngồi im nếu như ko làm được viêc không? Nếu như vậy có phải là một sự mua- bán quá đắt không?
Kể em nghe về lịch trình của chị nhé :D Chắc mọi người sẽ không tin đâu, nhưng đó hoàn toàn là sự thật.
Chị tốt nghiệp khoa CNTT của một trường Cao đẳng. Sau khi ra trường cũng từng làm ở FPT được 1 tháng. Làm nhân viên kinh doanh thôi. Nhưng thấy ko ổn nên chị ứng tuyển vào làm chuyên viên tư vấn tài chính của công ty Harvey Nash Việt Nam. Làm ở đây được 1 năm, chị lên làm senior agent, Trong suốt thời gian 6 tháng sau đó, nhóm chị quản lý luôn hoàn thành rất tốt. Do đó chị đã tích lũy cho mình rất nhiều kinh nghiệm, kỹ năng làm sales. Thời gian này, được làm ngân hàng là mơ ước của chị. Vì vậy chị đã gửi CV sang Tech. Đi phỏng vấn rất thoải mái tự tin và show hết khả năng của bản thân. Sau 4 vòng phỏng vấn chị được nhận.
Em biết không, khi chị vào làm ngân hàng đến bố mẹ và ng thân của chị còn ko tin đó là sự thật. Bởi bằng cấp chị chỉ là cao đẳng một nghành ko hề liên quan đến tài chính ngân hàng. Bởi không mất một xu nào gọi là đi cảm ơn hay biếu xén, bởi không quen bất kỳ một người nào thân cận trong ngân hàng.
Vậy đó là gì? Là Tech cũng tuyển rất công bằng đó chứ? Và cái quan trọng nhất là mình biết show nhiệt huyết, sự năng động và khả năng của bản thân em ạ. (tất nhiên, chị lúc đó cũng có kinh nghiệm về tư vấn, sales, và một chút kiến thức về tài chính rồi)
Trong xã hội đâu đó, vẫn có những trường hợp con ông, cháu cha, người vào do mất tiền (tất nhiên) nhưng ko thiếu những trường hợp đi đường vòng để đến được mục tiêu và niềm yêu thích của mình.
Chỉ bằng niềm yêu thích mà chị làm ở Tech được 4 năm, năm nào cũng hoàn thành tốt chỉ tiêu của mình. Cũng có vài ba cái bằng khen để bố mẹ mỉm cười tự hào về con. Nói ra không phải là khoe em ạ. Chỉ để em hiểu rằng: Bằng cấp mà ko quyết tâm học hỏi, ko yêu thích công việc, ko cố gắng thì cũng chẳng là gì cả.
Tất nhiên, đến giờ này để có thể đáp ứng yêu cầu của công việc, chị cũng đã học lên để có những kiến thức cao hơn, hỗ trợ cho cv của mình. Nhưng khởi điểm là như vậy đó em.
Mọi quyết định là ở em, chị chỉ khuyên là nếu làm gì hãy làm hết mình, như vậy dù thế nào em cũng không hối hận và luôn cảm thấy "khâm phục" bản thân.
Chúc em vui và sớm có lựa chọn sáng suốt của mình nhé
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,088
Tổng số thành viên
351,511
Thành viên mới nhất
bet168bond2
Back
Bên trên