[Chuyện thật] Nghề gia sư - 7 ngày dạy thêm! (Cực hay)

  • Bắt đầu Bắt đầu cocghe266
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
cố ngồi đọc cho hết, mắt cũng riu ríu rồi! cảm nhận: hay, lôi cuốn (chắc tại thíc cái kiểu truyện đối thoại dẽ tưởng tượng như kiểu một bộ phim này), cảm xúc sau khi đọc xong truyện thì khó diễn tả, nói chung là cũng thấy có một phần nào đó mình cũng từng có rơi vào hoàn cảnh tương tự, thời gian trả lời cho tất cả!
 
một câu chuyện rất hay cố gắng lên
cuộc sống là thế mà tất cả mọi thứ đều có thể thay đôi
 
chuyện chỉ đến đấy thôi sao? còn buổi chiều nữa mà nhỉ? mong các bác cho hồi kết đi
chuyện đời, chuyện người, nhất là về vấn đề tình cảm,nó làm chúng ta không thể nói bằng lời, mà phải nói bằng cảm xúc của trái tim
 
"Tất cả sự việc bao giờ cũng có cái kết của nó…câu chuyện này cũng không phải ngoại lệ, chỉ khác là chẳng cái kết nào giống cái kết nào mà thôi…con người cũng vậy…tôi và bạn ngày mai có thể mất đi…những những gì mà chúng ta làm được cho mình và cho mọi người chắc chắn sẽ còn ở lại….Người viết ra những dòng này không mong muốn rồi đây họ sẽ là ai trong mắt bạn bè và những người xung quanh…anh ta đơn giản chỉ muốn nói rằng…anh ta đã sai lầm…cả trong cuộc sống cũng như trong tình cảm…gần 10 năm kể từ khi bước khỏi mái trường cấp 3 chưa một lần anh ta bước đúng…có rất nhiều lý do…nhưng lý do quan trọng nhất đó là…sự định hướng mơ hồ về tương lai…và ko thực sự biết mình là ai trong cái xã hội này…sai lầm của anh ta ko thể đồng nhất với thế hệ mà anh ta sống…nhưng nó vẫn là cái riêng đáng nói trong cái chung rộng lớn…hi vọng rằng những gì anh ta viết…sẽ phần nào giúp các bạn trẻ hôm nay tìm ra trong đó những tư tưởng và hoài bão…cũng như những sai lầm để đưa vào hành trang của mình...và đẻ nói với những người xung quanh mình rằng…con đường đến thành công thật sự của đời người…chỉ có một nối đi duy nhất, do chính chúng ta tạo lên bằng khả năng của mình mà thôi…."
Nếu nàng lựa chọn ở lại, và 2 người lựa chọn tình yêu thì con đường phía trước chưa hẳn đã là màu hồng, cũng có thể đây là một sai lầm vì sự khập khiễng giữa 2 người là rất lớn, nhưng để nàng tự ra đi đâu phải là một sai lầm, chỉ một lần bỏ lỡ cơ hội được một lần yêu thương. Con đường phía có rất nhiều ngã rẽ, đôi khi bạn không thể hay không kịp lựa mà chọn, mỗi một ngã rẽ sẽ đưa bạn đến một cuộc sống khác, nhưng nó có tốt đẹp hay không là ở bạn. Nên mình thấy những câu nói này cũng rất hay:
Hãy biết chấp nhận thất bại để làm lại và ghi nhớ rằng lịch sử luôn thuộc về những người biết ước mơ....
Với tư cách người bạn…v muốn nói với c…rằng…phải luôn biết vị trí của mình…dừng lại khi chưa quá muộn…2 đường thẳng song song muốn gặp nhau…cũng ko bao giờ đúng trên trái đất này…c nhé…”

“Vì cô bé đó…c thay đổi quá nhiều...và v cũng rất bất ngờ vì điều đó…nhưng v nghĩ đó chỉ là những cảm xúc nhất thời…sẽ qua nhanh thôi dù nó có sâu nặng…với những người như chúng ta…điều quan trọng nhất là sự vững bền…vì chúng ta rất ít có cơ hội để làm lại…và trong tình cảm thì lại càng ko…ba má c và ba má v là bài học rất thực tế…v hi vọng c đừng lập lại nó…”
Tin nhắn từ bà xã……….”Phía trước là con đường c nhé……….”
Đúng phía trước là một con đường, và cả 3 người cũng đã có cho mình một con đường tốt đẹp rồi!
 
Hạnh phúc là cái cảm gaic1 được yêu thương. Thực sự không dễ dàng để có được cái mình mong muốn, nhưng hãy mỉm cười và trân trọng với những cái bạn đã từng có nhé.
 
Thông điệp của chuyện này hay lắm cậu ạ, tớ đọc truyện rồi mới đọc lại những dòng thông điệp phía trên ý, đọc xong chuyện thì chỉ nhớ nội dung chính thôi, cái hay là những dòng post ở đầu tiên ý, tks cậu nhé vì đã post lên đây :X
 
chuyện chỉ đến đấy thôi sao? còn buổi chiều nữa mà nhỉ? mong các bác cho hồi kết đi
chuyện đời, chuyện người, nhất là về vấn đề tình cảm,nó làm chúng ta không thể nói bằng lời, mà phải nói bằng cảm xúc của trái tim
Nick Ub của b này giống giống MSV của K47;)).
P/s: Lại thêm 1 mem nữa cmt lần đầu tiên từ ngày reg account;)). Thanks ur cmt:)
Thông điệp của chuyện này hay lắm cậu ạ, tớ đọc truyện rồi mới đọc lại những dòng thông điệp phía trên ý, đọc xong chuyện thì chỉ nhớ nội dung chính thôi, cái hay là những dòng post ở đầu tiên ý, tks cậu nhé vì đã post lên đây :X
M bị ấn tượng bởi câu chuyện này nên post cho những ai chưa đọc hoặc đã đọc và muốn đọc lại;)). Cũng muốn đọc cảm nhận của các Uber khi đọc xong truyện này:x
P/s: Mình thấy một số đoạn hội thoại giữa 2 nv chính, giữa nv nam chính & Gấu cũng rất hay, có nhiều thông điệp từ những đoạn hội thoại ấy:)
 
K ai lôi topic lên ak?:((
M post 1 số đoạn m thấy hay;))

........
Thầy trò lang thang trên đường ray...
....
Mỗi người đi trên một đường như 2 dòng cảm xúc và 2 tâm trạng khác nhau...
Tự nói "Giá kể cuộc đời mình như những chuyến tàu thì tốt biết bao...biết trước những chặng phải dừng..biết trước cái đích phải đến..cứ đi là đến...
Nàng' Em ko muốn vậy...cái gì cũng biết trước thì còn gọi gì là cuộc sống..."
"Thật ra em ko muốn rời bỏ nơi đây nhưng em ko thể ở lại vì em đã nhìn thấy trước tương lai của mình rồi...một tương lai được xác lập hoàn hảo..."
"Một tương lai ko phải do em tạo ra...tương lai đó là của ba má em ...những người chỉ biết áp đặt..."
"Em đi đơn giản chỉ vì muốn tự tìm cho mình một con đường như anh từng nói...dù chưa biết sẽ thế nào nhưng em vẫn muốn thử..."
"Cuộc sống là những chuyến đi dài mà anh...mỗi nơi ta dừng bước có thể có và cũng có thể ko để lại trong mỗi chúng ta cái mà anh gọi là kí ức..."
"Tất nhiên nó sẽ là dấu ấn để chúng ta biết chúng ta đã trưởng thành..."
...........

Sao anh ko nói gì...
Đáp "Em đang nói mà"
Nàng "Cứ đi đã rồi đến đâu sẽ đến..."
"Lúc trước định rủ anh lang thang...anh muốn biết vì sao ko?"
.........
.........
"Em định đi để tạm biệt những gì sắp trở thành kỉ niệm...những nơi em đã đến..những chỗ từng đi qua và cả những nơi em chưa kịp đến bao giờ..."
.........

"Sao lại là anh....."
Đáp "Cũng ko biết nữa...thấy hợp thấy thích thì rủ thôi..."
.....
"Em có nhiêu bạn bè mà"
"Bạn tiền bạn ảo thôi...ko có ai chân thành hết......"
"Sao em biết....."
........
im lặng....
"Biết vì biết..."
....
"Tại sao cuộc sống lại như thế anh..."
Đáp "Vì đôi khi nó thế..."
"Mà cũng ko biết nữa..."
"Ngồi tí đi ko mỏi chân à..."
"Ko anh thích thì ngồi đi..."
Cú...kéo tay cho ngồi xuống cùng luôn...
"Làm gì vậy..."
"Định đi hết đường day à..."
.........
.........
"Ko sợ chị ấy biết à..."
Đáp "Biết gì..."
"Thì chốn đi chơi với gái..."
Đáp "Biết rồi còn gì..."
------------------------------

…..”Lên đây với em nhé….”
…..
“Rất đẹp phải ko anh…?”
"Em thích bầu trời về đêm…và mong muốn một ngày nào đó mình được đặt chân đến những vì sao…cũng như em rất thích mùa đông và mưa…."
“còn anh, anh thích mùa đông và nắng….”
“Em ko định ngủ à….”
Tựa vào vai tôi rất nhẹ nhàng em nói…”
“Ko…”
Tôi đã rất gần em, gần hơn bao giờ hết…nghe rõ tiếng thở của em…
….
“Anh ko nghĩ được rằng có ngày sẽ ngồi bên em….như lúc này…”
“Ko gì là ko thể anh à….”
“Xin lỗi vì em ko thể làm gì hơn, xin lỗi vì còn rất nhiều việc đang chờ em….
em sẽ trở về như em từng nói…chắc chắn vậy anh à….về để lần nữa nhìn lại những gì mình đã trải qua, hay những gì đã đi qua cuộc sống của em, trong thời gian không kể ngắn dài và cũng để nói với anh rằng cuộc sống vẫn sẽ là những chuyến đi …”

…….Trên vai tôi em đã ngủ…giấc ngủ bình yên nhất suốt 18 năm qua….
….
Vâng tôi biết em sẽ trở về một ngày ko xa….câu nói mở biết bao con đường
Nếu em chỉ thêm 2 từ thôi tôi biết mình sẽ phải làm gì…nhưng có lẽ em cũng muốn tôi tự tìm cho mình một hướng đi và tự xác định lại tình cảm khi xa em…2 từ rất dễ nói em à đó là 2 chữ “bên anh” ….vâng… em sẽ trở về “bên anh” một ngày ko quá xa xôi….

---------------------------

“Chúng ta còn quá trẻ và quá sớm để nói đến bất cứ điều gì cho ngày mai anh à…
Nếu em gặp anh sớm hơn thì mọi chuyện đều có thể xảy ra và em cũng ko phải nói với anh những điều này…chỉ tiếc là anh đến khi một con đường mới lại mở ra trước mắt em và em buộc phải đi, trong em hôm nay mọi thứ đã nhường lại cho lý trí…lúc này em muốn gác lại tất cả….”

….
“Nếu em đồng ý…vì ai đó…điều đó đồng nghĩa với việc em phản bội lại lời hứa với chính bản thân mình…và phản bội lại những gì người thầy của em khi mới đến mong muốn em nghĩ và đưa ra những quyết định như hôm nay…em xin lỗi vì ko biết nói gì hơn…mong anh hiểu…”

“Uhm anh hiểu rồi…em đã trưởng thành hơn và ko còn là cô bé mà anh đã gặp mấy ngày trước đây nữa….ko biết điều gì đã khiến em thay đổi nhanh vậy..”

“Nói như anh ấy…bản chất em vốn đã thế rồi…và những gì của hôm nay chỉ là thể hiện ra mà thôi…anh đến rất đúng lúc và giúp em rất nhiều…tiếc rằng…”

“Ko có gì đáng tiếc đâu em…”
“Do anh thôi…và nói như em…chính anh mới là kẻ phản bội…”
“Cũng dễ hiểu…vì trước một cô gái như em…ko gì là ko thể…”

“Em biết và em cũng vậy…anh cũng đã khiến em nghĩ rất nhiều…em có thể ở lại và bắt đầu lại ngay từ chính nơi này…để làm lại thì ở đâu chúng ta cũng có thể bắt đầu…nhưng…”

“Anh ko dậy cho em kiến thức mà đã dậy cho em những điều con quan trọng hơn thế…”

“Rõ rồi…anh biết em chưa nói hết những gì mình đang nghĩ…nhưng ko sao…như vậy là anh đủ hiểu…”

----------------------------

"Cái đó c phải tự biết, vợ có phải nói ko….”

“Mấy ngày hôm nay…c làm gì, ở đâu…ko nói vợ cũng biết…”
“Tối qua vợ ở chỗ thằng Quang và Tùng…”


“Ko có gì đâu…chuyện linh tinh ấy mà…”
“V hi vọng là vậy…cần phải biết mình là ai…và quan trọng là phải biết điểm dừng…có lẽ v ko phải dậy lại c bài học cơ bản đó…”
…”Rồi v luôn đúng được chưa…?”
“Vấn đề ko phải ai đúng ai sai…c cần phải xem lại mình…v chưa nói đến học hành…và việc làm…”

“Được rồi…sao hôm nay vòng vo vậy…v nói đi, c vẫn đang nghe đây…”

”Cảm nắng cô bé đó rồi chứ gì…?”

Bà xã tiếp “xinh gái, con già giàu, ăn nói dễ nghe…ko cảm mới lạ…”
”Mai cô bé đó đi đúng ko?”

“Sao ko ở đó mà còn đến đây…”
“V là chỗ để c tìm đến mỗi khi thất tình à…?”


“Với tư cách người bạn…v muốn nói với c…rằng…phải luôn biết vị trí của mình…dừng lại khi chưa quá muộn…2 đường thẳng song song muốn gặp nhau…cũng ko bao giờ đúng trên trái đất này…c nhé…”

“Vì cô bé đó…c thay đổi quá nhiều...và v cũng rất bất ngờ vì điều đó…nhưng v nghĩ đó chỉ là những cảm xúc nhất thời…sẽ qua nhanh thôi dù nó có sâu nặng…với những người như chúng ta…điều quan trọng nhất là sự vững bền…vì chúng ta rất ít có cơ hội để làm lại…và trong tình cảm thì lại càng ko…ba má c và ba má v là bài học rất thực tế…v hi vọng c đừng lập lại nó…”

…bà xã còn nói thêm vài điều nữa…nhưng thực tế nó cũng chẳng vào đầu mình được bao nhiêu…vì tâm trí lúc này ko để ở chuyện đó…

“C hiểu và c biết mình phải làm gì…”

“Yên tâm…mà v ko ghen đấy chứ…” cười…
“Lạc chủ đề rồi đấy…”
“C đùa đấy…qua nhanh thôi mà…”

“Thấy c cười là được rồi…biết c bao năm mà v cảm giác như vừa biết hôm qua vậy…Mọi thứ đều có thể thay đổi…nhưng “tình người” chẳng nhẽ cũng dễ đổi thay vậy sao…”

“Rồi mà…c biết rồi…”
“Lúc nào cũng biết rồi…mà cuối cùng có biết được cái gì cho ra hồn đâu…Chán…”
“…Túi đồ vợ để trong tủ đó…”
“Giờ phải vào tiết cuối đây…đi đâu thì khóa cửa giùm v…chiều có việc v ko về…”

…”sao biết c đi đâu…”
im lặng…và im lặng…
“cứ đi đi rồi c sẽ biết mình phải đi đâu…và đâu là hướng đi đúng nhất…v ko muốn nói nhiều…thế nhé…”

 
:((

“Chúng ta còn quá trẻ và quá sớm để nói đến bất cứ điều gì cho ngày mai anh à…
Nếu em gặp anh sớm hơn thì mọi chuyện đều có thể xảy ra và em cũng ko phải nói với anh những điều này…chỉ tiếc là anh đến khi một con đường mới lại mở ra trước mắt em và em buộc phải đi, trong em hôm nay mọi thứ đã nhường lại cho lý trí…lúc này em muốn gác lại tất cả….”

….
“Nếu em đồng ý…vì ai đó…điều đó đồng nghĩa với việc em phản bội lại lời hứa với chính bản thân mình…và phản bội lại những gì người thầy của em khi mới đến mong muốn em nghĩ và đưa ra những quyết định như hôm nay…em xin lỗi vì ko biết nói gì hơn…mong anh hiểu…”

“Uhm anh hiểu rồi…em đã trưởng thành hơn và ko còn là cô bé mà anh đã gặp mấy ngày trước đây nữa….ko biết điều gì đã khiến em thay đổi nhanh vậy..”

“Nói như anh ấy…bản chất em vốn đã thế rồi…và những gì của hôm nay chỉ là thể hiện ra mà thôi…anh đến rất đúng lúc và giúp em rất nhiều…tiếc rằng…”

“Ko có gì đáng tiếc đâu em…”
“Do anh thôi…và nói như em…chính anh mới là kẻ phản bội…”
“Cũng dễ hiểu…vì trước một cô gái như em…ko gì là ko thể…”

“Em biết và em cũng vậy…anh cũng đã khiến em nghĩ rất nhiều…em có thể ở lại và bắt đầu lại ngay từ chính nơi này…để làm lại thì ở đâu chúng ta cũng có thể bắt đầu…nhưng…”

“Anh ko dậy cho em kiến thức mà đã dậy cho em những điều con quan trọng hơn thế…”

“Rõ rồi…anh biết em chưa nói hết những gì mình đang nghĩ…nhưng ko sao…như vậy là anh đủ hiểu…”

Nếu không biết yêu chính bản thân mình thì PA cũng không thể yêu H, mà đó chỉ là cơn gió lạ giữa cơn giao mùa .....
 
7 ngày gia sư
tiêu đề giống 1 thớt ở voz và thớt đó cũng rất nổi
lượt view cực cao
tiếc là mình ko đọc nên cũng ko biết có phải là 1 ko
 
Back
Bên trên