26 tuổi sống lay lắt khi lương chỉ 3 triệu đồng

  • Bắt đầu Bắt đầu phuong1290
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu

Lương tháng của bạn như thế nào?

  • Nhiều hơn 3 triệu đồng

    Số phiếu: 33 54.1%
  • Lương tôi cũng chỉ 3 triệu

    Số phiếu: 7 11.5%
  • Ít hơn 3 triệu đồng

    Số phiếu: 1 1.6%
  • Tôi đang thất nghiệp

    Số phiếu: 20 32.8%

  • Số lượng người bầu chọn
    61
Không biết nói gì hơn với bạn cả, mình cũng cử nhân Kinh tế quốc dân, ra trường đến giờ là gần 2 năm. Lương cũng nhàng nhàng quanh 4 triệu + doanh số, chạy khắp nơi rồi cũng vậy thôi. Giờ kinh tế khó khăn, họ cứ cắt giảm lương vậy mà.
Nhưng để thay đổi số phận bạn phải nỗ lực hết mình thôi, cảm ơn vì bạn đã chia sẻ.
 
Mong bạn đừng nản bước, chỉ cần có ý chí và nghị lực, mình tin bạn sẽ vượt qua khó khăn này. Cố lên bạn nhé. :)
 
Người không bằng cấp thì ít ai nhận lắm, kinh tế bây giờ cũng đâu phải dễ xin việc lương cao!
 
Đọc xong thấy buồn cho xã hội, buồn cho bạn ấy quá. Nhưng các bạn có biết những người thành công đều bắt đầu từ những vị trí ở dưới tận cùng như vậy không bạn? Cố lên và tin tưởng vào cuộc sống.

Lên mạng đọc nhiều tin tức thấy nản quá, nhiều khi mất niềm tin vào con người quá. :(
 
Cuộc đời thử thách ta vài năm. Nếu bạn vượt qua, thì sau này bạn sẽ có bản lĩnh hơn. Trèo lên 1 ngọn núi cao bao giờ cũng mất nhiều sức, nhưng thành quả là bạn được hưởng thụ khí trời mát lạnh không ô nhiễm so với bầu không khí ở SG ^^
 
<Gửi "BẠN SƠN ẤY">
Mình cũng 26t và cũng có những suy nghĩ về bản thân như bạn. Thực ra 26t với con trai cũng là đang trên đường xây dựng sự nghiệp thôi, chứ ko muộn màng hay phải tự thất vọng về bản thân đâu. Vấn đề là mình phải tìm được hướng ra khỏi bế tắc hiện giờ.
Bạn lấy 1 tờ giấy ra, và ghi những kiến thức, kỹ năng mà bạn có, nó sẽ thích hợp với những công việc nào, ngành nghề nào. Những gì mình còn thiếu, bạn mong muốn tương lai mình sẽ làm công việc gì. 1 sự thật là bạn bị chi phối bởi kỳ vọng người thân, kỳ vọng của bản thân, bạn cũng đang nóng vội, đang thất vọng về mình. Những thứ ấy cứ kéo bạn xuống. Nhưng bạn phải kéo mình lên trước đã thì mới kéo được gia đình, họ hàng chứ, phải ko?
Bạn có 1 thuận lợi là ở HCM (rất nhiều doanh nghiệp => nhiều nhu cầu tuyển dụng), lại là con zai (dầu gì cũng có thể làm được nhiều thứ hơn và ko bị ràng buộc nhiều. Bạn cứ nộp đơn ứng tuyển, rồi lại tranh thủ làm thêm, học thêm. Quan trọng là kiên trì. Giờ mình chưa có gì, thỳ phải có thời gian, ko việc gì phải vội bạn ak. Vì nếu như mình là bạn, thỳ mình cũng như vậy thôi. Gia đình thông cảm cho bạn, và bản thân bạn cũng đừng tự trách mình, phải cố gắng lên. 1 2 3 nào....
Kiên trì nhé. Uk thì 26 này, 27 này... rồi học cũng phải xong chứ, làm cũng phải có kinh nghiệm chứ. Con gái ah... Đời còn dài, gái còn nhiều. "Yêu thương xứng đáng được đợi chờ" mà, phải ko?
Nếu cứ ngồi rầu rĩ thì có giải quyết được gì đâu, bụt sẽ ko hiện lên và hỏi vì sao con khóc. Phương châm sống hiện tại là "cứu mình trước khi trời cứu", hok than nữa, lao zô nộp đơn cty khác (chứ hiện tại lương thế sống = niềm tin, ăn còn ko đủ thì giúp ai), cố gắng lên mạng học thêm kiến thức. Định hướng lại xem mình muốn gì, mình còn thiếu gì. Kiếm thêm việc làm thêm, con gái vứt qua 1 bên, tử tế thì nhích ko thì lượn nhanh anh còn làm việc khác.
Quan điểm sống rõ ràng và thật kiên trì quyết tâm bạn nhé!
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Hãy luôn nghĩ rằng "Đời sẽ bớt khổ khi thấy người khác khổ hơn mình bạn nhé" :D đừng nản lòng thời đại kinh tế khó khăn ai cũng vậy mà bạn.Đừng đứng ở dưới chân núi nhìn lên mà hãy đứng từ đỉnh núi để nhìn xuống :D cố lên nào
 
Re:

cố lên anh ơi, em cũng đang là sinh viên CĐ KTĐN năm cuối, không còn liên thông nữa và giờ thì ko biết sẽ đi về đâu !:)
 
Cuộc sống vốn không công bằng, hãy chấp nhận sự không công bằng đó. Bạn hiện tại không có gì, tại vì bạn thấy mình khó chấp nhận được tình trạng hiện tại của bạn. Cuộc sống chưa cho bạn cái gì cả, đó là bạn nghĩ vậy, cuộc sống đang dành cho bạn một thử thách và chỉ có bạn mới quyết định được có vượt qua hay gục ngã. Đứng lên bạn sẽ gặt hái được quả ngọt, có được niềm kiêu hãnh, có được sự tôn trọng của mọi người, có tiền để nuôi gia đình bạn, báo hiếu cho mẹ bạn, giúp đỡ 2 chị của bạn, gục ngã bạn chỉ là con số 0 là gánh nặng cho xã hội, cho gia đình. Tôi biết bạn nêu chủ đề này vì bạn đang cảm thấy rất bế tắc. Nhưng chẳng ích gì nếu mình không tự đứng dậy, tôi cũng đã từng ở tình trạng đó, ở tuổi bạn bây giờ tôi còn chưa có thu nhập ổn định, đi thử việc chỉ có 5000 đ (tôi khắc sâu là 5000 đồng tiền xu trong túi, giá cơm bụi chỉ là 8000 đ nhưng buổi trưa đó tôi phải đi bộ hơn 1,5 km để ăn bánh mì, và để dư 1000 đ trả tiền gửi xe), ko người yêu, cảm thấy thật tồi tệ, nhưng tôi vẫn đứng vững, giờ tôi cũng đã có công việc mình yêu thích trong ngân hàng, có thu nhập ổn định, cuộc sống nói chung là thoải mái, tôi hơn bạn chỉ 4 tuổi thôi. Hãy ngồi lại vạch kế hoạch cho mình và hãy kiễn nhẫn và tinh tưởng là mình sẽ thành công. Bạn hãy chứng minh mình là người bản lĩnh, nếu không thì bạn đúng mãi là con số 0 mà thôi.
 
Back
Bên trên