<Gửi "BẠN SƠN ẤY">
Mình cũng 26t và cũng có những suy nghĩ về bản thân như bạn. Thực ra 26t với con trai cũng là đang trên đường xây dựng sự nghiệp thôi, chứ ko muộn màng hay phải tự thất vọng về bản thân đâu. Vấn đề là mình phải tìm được hướng ra khỏi bế tắc hiện giờ.
Bạn lấy 1 tờ giấy ra, và ghi những kiến thức, kỹ năng mà bạn có, nó sẽ thích hợp với những công việc nào, ngành nghề nào. Những gì mình còn thiếu, bạn mong muốn tương lai mình sẽ làm công việc gì. 1 sự thật là bạn bị chi phối bởi kỳ vọng người thân, kỳ vọng của bản thân, bạn cũng đang nóng vội, đang thất vọng về mình. Những thứ ấy cứ kéo bạn xuống. Nhưng bạn phải kéo mình lên trước đã thì mới kéo được gia đình, họ hàng chứ, phải ko?
Bạn có 1 thuận lợi là ở HCM (rất nhiều doanh nghiệp => nhiều nhu cầu tuyển dụng), lại là con zai (dầu gì cũng có thể làm được nhiều thứ hơn và ko bị ràng buộc nhiều. Bạn cứ nộp đơn ứng tuyển, rồi lại tranh thủ làm thêm, học thêm. Quan trọng là kiên trì. Giờ mình chưa có gì, thỳ phải có thời gian, ko việc gì phải vội bạn ak. Vì nếu như mình là bạn, thỳ mình cũng như vậy thôi. Gia đình thông cảm cho bạn, và bản thân bạn cũng đừng tự trách mình, phải cố gắng lên. 1 2 3 nào....
Kiên trì nhé. Uk thì 26 này, 27 này... rồi học cũng phải xong chứ, làm cũng phải có kinh nghiệm chứ. Con gái ah... Đời còn dài, gái còn nhiều. "Yêu thương xứng đáng được đợi chờ" mà, phải ko?
Nếu cứ ngồi rầu rĩ thì có giải quyết được gì đâu, bụt sẽ ko hiện lên và hỏi vì sao con khóc. Phương châm sống hiện tại là "cứu mình trước khi trời cứu", hok than nữa, lao zô nộp đơn cty khác (chứ hiện tại lương thế sống = niềm tin, ăn còn ko đủ thì giúp ai), cố gắng lên mạng học thêm kiến thức. Định hướng lại xem mình muốn gì, mình còn thiếu gì. Kiếm thêm việc làm thêm, con gái vứt qua 1 bên, tử tế thì nhích ko thì lượn nhanh anh còn làm việc khác.
Quan điểm sống rõ ràng và thật kiên trì quyết tâm bạn nhé!