Nhật ký viết chung

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Chuẩn bị go out thì LẠI MƯA. Cái thời tiết dở hơi này cứ làm con người ta phải bực mình.:mad:
 
Chuyển động 24h ngày 22/10/2014
Xem xong mà muốn khóc, khóc cùng 2 nhân vật trong đó và khóc cho chính mình. "Học xong mà không muốn nhìn lại tấm bằng, khi nhìn lại chỉ muốn xé. Thủ khoa đi làm ở xưởng gỗ, xin công ty nhỏ thì họ thấy mình bằng đẹp quá sợ không làm lâu dài, xin công ty lớn thì họ ưu tiên nước ngoài..."
 
Mình làm gì động đến người ta à ? Thôi sao cũng được, nhạt nhòa cũng được, với mình chỉ cần 2 chữ bình yên là đủ, những nhu cầu khác mình không có, nhiều khi thấy mình, phải nói sao nhỉ..."thiếu sự tương tác" một cách trầm trong. Đến mà ngán, nghĩ sao nói chuyện mà chỉ có trả lời, không có hỏi, chẳng lẽ mình không có một tí quan tâm nào sao, hay chí ít cũng thể hiện là mình có quan tâm, không hiểu nổi mình. Chỉ thấy áy náy với những kì vọng đặt lên mình, nếu không có những kì vọng đó mình đã chẳng ở đây giờ này rồi, có lẽ đã từng có một con người như thế nhưng nửa mùa lắm và cho đến giờ đã là một ngọn lửa tắt ngấm. Mọi thứ đều có câu trả lời và giờ mình đã hiểu, chẳng lẽ mình lại đi nói rằng mình không muốn làm ai thất vọng nhưng mình không như đã tưởng đâu. Sao nhỉ ? Sao vậy nhỉ? Sao giờ nhỉ ????? Có những khi con người ta chỉ muốn sống ở ngưỡng an toàn. Rất, rất muốn tin vào câu :Người khác làm được thì mình cũng làm được. Haizzzzz
 
Cái cảm giác đi đá cầu về mệt lử, rồi đạp xe ngửi mùi hoa sữa HN khiến người ta lâng lâng,quên đi một ngày làm viêc bí bách, thôi thì nghèo về vật chất nhưng thoải mái tinh thần@@
 
Hỗ trợ các bạn tín dụng gửi sms số lượng lớn tới tập thuê bao tiềm năng với giá hợp lí: 50d/tin.
Liên hệ: 0993191089. Phương pháp marketing này sẽ giúp các bạn nhiều trong việc tiếp cận khách hàng.
Trân trọng!
 
Còn bám trụ được bao lâu nữa??
Bạn bè bảo nó là đứa không biết cách thể hiện nỗi buồn trên khuôn mặt, vì khuôn mặt chỉ có duy nhất 1 loại biểu cảm, te tởn, còn cậu ấy thì bảo nó, đến giọng nó cũng thể hiện độ phởn. Ừ, có lẽ, chính bản thân nó khi đối diện với chính mình cũng không biết mình có thật sự vui hay không?
Thất nghiệp. Chắc cho đến bây giờ nó mới cảm nhận được sự nặng nhọc của 2 từ này, cuộc sống khi thất nghiệp chẳng hề đơn giản như nó nghĩ. Trước đọc các bài viết trên Ub về tâm sự trải lòng khi thất nghiệp, nó đã nghĩ, nó sẽ không như thế. Và đến bây giờ, nó tin rằng mình đã làm được điều gì đó không như thế. Nó không chìm đắm trong thứ cảm xúc thất bại ấy mà tranh thủ rèn luyện mình, tranh thủ làm nhiều thứ, nó cũng không phải xin tiền bố mẹ hàng tháng nên tất nhiên đỡ áp lực hơn khoản chưa có việc phải xin tiền bố mẹ. Nhưng, thất bại nối tiếp thất bại khiến nó hoang mang. Rồi thì chuyện nhà ở, tiền đi học thêm kế toán, bala bala đủ các thứ chi tiêu làm nó càng đau đầu hơn. Nhưng mà, nó vẫn chỉ biết cười.
Ừ, song tử mà
Chẳng biết từ khi nào cứ tự thu mình dần với bạn bè, cũng vì cái sự tự ti, bạn bè thi đỗ bank hết còn mình thì chưa. Dù nc với bạn vẫn cười đùa thật nhiều nhưng trong lòng buồn lắm.
Tự nhiên thèm được ngủ cùng cô bạn thân, rồi ôm bạn khóc một trận, muốn được rũ bỏ cái hình cảnh cười nói hồn nhiên của ngày thương, muốn được 1 giây phút được sống thật cảm xúc của chính mình. Mệt, mệt lắm.
 
Còn bám trụ được bao lâu nữa??
Bạn bè bảo nó là đứa không biết cách thể hiện nỗi buồn trên khuôn mặt, vì khuôn mặt chỉ có duy nhất 1 loại biểu cảm, te tởn, còn cậu ấy thì bảo nó, đến giọng nó cũng thể hiện độ phởn. Ừ, có lẽ, chính bản thân nó khi đối diện với chính mình cũng không biết mình có thật sự vui hay không?
Thất nghiệp. Chắc cho đến bây giờ nó mới cảm nhận được sự nặng nhọc của 2 từ này, cuộc sống khi thất nghiệp chẳng hề đơn giản như nó nghĩ. Trước đọc các bài viết trên Ub về tâm sự trải lòng khi thất nghiệp, nó đã nghĩ, nó sẽ không như thế. Và đến bây giờ, nó tin rằng mình đã làm được điều gì đó không như thế. Nó không chìm đắm trong thứ cảm xúc thất bại ấy mà tranh thủ rèn luyện mình, tranh thủ làm nhiều thứ, nó cũng không phải xin tiền bố mẹ hàng tháng nên tất nhiên đỡ áp lực hơn khoản chưa có việc phải xin tiền bố mẹ. Nhưng, thất bại nối tiếp thất bại khiến nó hoang mang. Rồi thì chuyện nhà ở, tiền đi học thêm kế toán, bala bala đủ các thứ chi tiêu làm nó càng đau đầu hơn. Nhưng mà, nó vẫn chỉ biết cười.
Ừ, song tử mà
Chẳng biết từ khi nào cứ tự thu mình dần với bạn bè, cũng vì cái sự tự ti, bạn bè thi đỗ bank hết còn mình thì chưa. Dù nc với bạn vẫn cười đùa thật nhiều nhưng trong lòng buồn lắm.
Tự nhiên thèm được ngủ cùng cô bạn thân, rồi ôm bạn khóc một trận, muốn được rũ bỏ cái hình cảnh cười nói hồn nhiên của ngày thương, muốn được 1 giây phút được sống thật cảm xúc của chính mình. Mệt, mệt lắm.
Nếu không phải xin tiền bố mẹ hàng tháng thì bạn cũng chưa thể gọi là thất nghiệp mà. Hay định nghĩa thất nghiệp của bạn là không được làm việc ở bank?? Theo mình thấy nếu hiện tại bạn chưa có duyên với bank thì cũng k gì phải thất vọng cả vì có biết bao nhiêu sinh viên ra trường còn k thể kiếm nổi việc làm đến nỗi phải ăn bám bố mẹ cả năm trời. Có cơ hội được làm việc ở một công ty nào đó mặc dù nhỏ cũng là quá tốt so với nhiều bạn khác rồi, vì ít nhất cũng được làm quen với môi trường làm việc thực tế, học hỏi được nhiều nghiệp vụ, cách xử lý các tình huống mà sẽ k thừa cho bạn sau này.
 
Back
Bên trên