Nhật ký viết chung

Hôm qua, trời lại bắt đầu nổi gió... Những cơn gió đầu mùa vuốt lên mặt, lùa vào tóc, rồi tinh nghịch đùa nhau với những chiếc lá trên đường phố. Gió! Gió đến và đi nhẹ nhàng như bước chân của một ai đó. Hình như gió không để lại những dấu vết của kỷ niệm, gió đến và mang đi nhiều thứ, nhưng có bao giờ gió thổi bay cả những kỷ niệm về muôn nẻo xa xăm hay không?

Gió mang đến một chút lành lạnh đầu mùa, mang đến cái cảm giác mát mẻ và xua đi cái nóng khô người. Gió mang hơi đông se lạnh, và mang một ai đó đi xa. Có bao giờ ai đó cũng là một cơn gió đến và đi... nhẹ nhàng!

- - - Updated - - -

Buồn quá trời ơi :mad:

Sao thế Ko có :) :) Có chuyện gì thế?

- - - Updated - - -

Cầu thang gỗ là nơi in dấu chân của gió, ngã năm trên phố là lúc gió đứng bâng khuâng. Đi đâu, về đâu, nơi nào có những người bạn đón? Vì gió mộng du nên cô đơn là vĩnh viễn. Vì gió vô hình nên gió không thuộc về ai.
 
Hôm qua, trời lại bắt đầu nổi gió... Những cơn gió đầu mùa vuốt lên mặt, lùa vào tóc, rồi tinh nghịch đùa nhau với những chiếc lá trên đường phố. Gió! Gió đến và đi nhẹ nhàng như bước chân của một ai đó. Hình như gió không để lại những dấu vết của kỷ niệm, gió đến và mang đi nhiều thứ, nhưng có bao giờ gió thổi bay cả những kỷ niệm về muôn nẻo xa xăm hay không?

Gió mang đến một chút lành lạnh đầu mùa, mang đến cái cảm giác mát mẻ và xua đi cái nóng khô người. Gió mang hơi đông se lạnh, và mang một ai đó đi xa. Có bao giờ ai đó cũng là một cơn gió đến và đi... nhẹ nhàng!

- - - Updated - - -



Sao thế Ko có :) :) Có chuyện gì thế?

- - - Updated - - -

Cầu thang gỗ là nơi in dấu chân của gió, ngã năm trên phố là lúc gió đứng bâng khuâng. Đi đâu, về đâu, nơi nào có những người bạn đón? Vì gió mộng du nên cô đơn là vĩnh viễn. Vì gió vô hình nên gió không thuộc về ai.

Về quê cảm thấy như đi tù, bố thì hết ngăn cái này r cấm cái kia
Buồn quá...mình tự chủ về tài chính đc thì có lẽ đã ko như thế này
Nhiều ràng buộc quá :mad:
 
Về quê lần này ngồi bên nghe mẹ tâm sự. Nhìn đôi mắt mẹ rưng rưng. Mẹ thương con gái xa nhà, một mình lo toan cuộc sống, ko có ai ở bên, công việc thì vất vả, tình cảm thì ko suôn sẻ.Mẹ chỉ có 1 đứa con gái duy nhất. Mẹ chỉ mong con gái được sống vui vẻ, ko vất vả, được hạnh phúc. Nghe mẹ nói,nhìn đôi mắt mẹ mà thấy buồn cho mình quá. 26 tuổi rồi mà vẫn để mẹ phải lo lắng như vậy. Những lúc mẹ buồn mẹ chẳng biết nói cùng ai cả, mẹ chỉ mong có con gái ở bên để mẹ con tâm sự. Mẹ chỉ muốn con gái được ở gần mẹ thôi.
Lại 1 lần nữa mình đứng trước 1 quyết định khó khăn. Về hay ở??? Sẽ là 1 bước ngoặt lớn của mình.Không còn nhiều thời gian cho mình thoải mái lựa chọn nữa. Cả đời mẹ đã vất vả vì gia đình rồi. Có lẽ giờ đã đến lúc mình phải làm gì đó cho mẹ vui lòng hơn, yên tâm hơn, sống vui vẻ hơn. Mà có lẽ như vậy sẽ tốt cho mình hơn??? Thật khó với mình...
 
bài vở thì còn đống , cuối cùng cũng sắp trải qua con dốc bên kia của quãng đời sv rồi ,chút lo lắng chút suy tư cho tương lai , một dấu hỏi dài ,@};-
 
còn đây là đợt về quê kinh hoàng và nhục nhã khốn nạn,buồn đau nhất của cuộc đời tôi tính đến giờ,bao nhiêu ngọt ngào ra đi,đón cái nắng cái gió trong nước mắt và u sầu,chán đời

Ko hiểu lắm ý của bạn, chẳng lẽ chúng ta cùng hoàn cảnh sao :-<
 
Có bạn nào đã từng làm ở công ty môi giới đầu tư Việt Năng (Vnics) ùi k? chia sẻ chút ý kiến giùm m` z? [-O
 
_________________________________________________________________________
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,575
Số bình luận
528,081
Tổng số thành viên
351,416
Thành viên mới nhất
bong88direct
Back
Bên trên