Mikochan_BN
Administrator
Nếu thật buồn em sẽ về với biển.
Biển vẫn xanh rờn như thuở ấy vừa yêu.
3 năm trước, nơi ấy đem lại nỗi buồn. 3 năm sau, ngỡ mọi thứ sẽ khác vì mình cũng đã khác rồi nhưng nơi ấy còn đem lại nhiều muộn phiền hơn nữa. Biết làm sao được, đôi khi chúng ta mong muốn mọi thứ đơn giản, nhưng đời mà cứ theo ý muốn thì còn gì là đời.
Cảm giác mệt mỏi đè nặng.
Sáng nay, giọng buồn rầu nói với bác bảo vệ, bác ơi, cháu lên đây ạ, bác gọi mình lại, dúi vào tay mình hộp sữa. Nhất quyết bắt mình cầm. Bác bảo vệ rất hay mua sữa cho mình. Tự nhiên thấy mắt cay cay, mình còn nợ đời, nợ người nhiều quá.
Thế nên khi bị người khác chơi xấu, bị người khác đối xử tệ bạc phải chăng nên cắn răng chịu đựng và cho rằng ừ, trả nợ đời.
Nhưng mà cây muốn lặng mà gió đâu có ngừng, đụng đến mình mình có thể chịu được nhưng gây cản trở đến công việc của mình thì mình không chấp nhận được. Mình sẽ vùng lên mà phản kháng. Cuộc đời này, nếu tự bản thân không bảo vệ được mình, thì sẽ chẳng ai bảo vệ được mình cả.
Yếu đuối, khóc lóc cho ai xem. Phải đừng lên, bảo vệ mình.
Một cuộc chiến mới lại sắp bắt đấu, hẳn sẽ là những ngày mệt mỏi lắm. Mình đã chung sống hòa bình, nhưng bạn lại bắn thẳng vào người mình. Đừng trách mình thế này, thế nọ. Bạn hãy xem lại bản thân mình có đáng là một thằng con trai không? Thật hèn hạ.
Biển vẫn xanh rờn như thuở ấy vừa yêu.
3 năm trước, nơi ấy đem lại nỗi buồn. 3 năm sau, ngỡ mọi thứ sẽ khác vì mình cũng đã khác rồi nhưng nơi ấy còn đem lại nhiều muộn phiền hơn nữa. Biết làm sao được, đôi khi chúng ta mong muốn mọi thứ đơn giản, nhưng đời mà cứ theo ý muốn thì còn gì là đời.
Cảm giác mệt mỏi đè nặng.
Sáng nay, giọng buồn rầu nói với bác bảo vệ, bác ơi, cháu lên đây ạ, bác gọi mình lại, dúi vào tay mình hộp sữa. Nhất quyết bắt mình cầm. Bác bảo vệ rất hay mua sữa cho mình. Tự nhiên thấy mắt cay cay, mình còn nợ đời, nợ người nhiều quá.
Thế nên khi bị người khác chơi xấu, bị người khác đối xử tệ bạc phải chăng nên cắn răng chịu đựng và cho rằng ừ, trả nợ đời.
Nhưng mà cây muốn lặng mà gió đâu có ngừng, đụng đến mình mình có thể chịu được nhưng gây cản trở đến công việc của mình thì mình không chấp nhận được. Mình sẽ vùng lên mà phản kháng. Cuộc đời này, nếu tự bản thân không bảo vệ được mình, thì sẽ chẳng ai bảo vệ được mình cả.
Yếu đuối, khóc lóc cho ai xem. Phải đừng lên, bảo vệ mình.
Một cuộc chiến mới lại sắp bắt đấu, hẳn sẽ là những ngày mệt mỏi lắm. Mình đã chung sống hòa bình, nhưng bạn lại bắn thẳng vào người mình. Đừng trách mình thế này, thế nọ. Bạn hãy xem lại bản thân mình có đáng là một thằng con trai không? Thật hèn hạ.