Nhật ký viết chung

ko được buồn, phải vui vì đã nhận thức rõ nhược điểm của bản thân!!! Điều quan trọng bây giờ là phải sửa đổi thôi!!! Cố lên!!!!!!
 
Hôm qua vừa bật wc lên thấy anh, em òa lên khóc như một đứa trẻ con, càng dỗ dành càng khóc. Tủi thân ào đến, những ngày dồn nén chỉ chực đến lúc đó là vỡ bung bét ra. Em bảo là anh ko đc nói nữa, k đc dỗ nữa, ko đc nói "thôi mà" nữa thì anh bảo" anh cố tình dỗ để em khóc đấy, khóc đc mới tốt, có mỗi việc nhớ anh mà em làm anh sợ quá, sao lúc anh đi em ko khóc mà giờ lại nhè ra thế". Hu hu. may quá, em vẫn có anh, ko sự hoảng loạn và cảm giác tuyệt vọng của những ngày qua em sẽ k biết làm thế nào để vượt qua. Em sẽ mạnh mẽ hơn mà. Anh hỏi em đã muốn lấy chồng chưa? lần này anh về thì cưới nhé, trói em lại, cho mất chạy. (thực ra thì anh đang bị em trói đấy chứ,anh ko thể k nhớ em cơ mà).Nhưng anh này, anh cố chờ em thêm chút nữa nhé, 1 năm nữa thôi, cho em thử sức 1 lần nữa thôi, em chưa làm đc điểu em muốn, em chưa đi đc khỏi đây, em chưa yên lòng.
Hưng Yên ngày mưa, nhớ anh. <3
 
bạn nên gặp bác sĩ tâm lí để được tư vấn một chút :) nếu cứ tiếp tục thế này, bạn sẽ lo âu trầm trọng hơn đấy, quan tâm đến sức khỏe tinh thần hơn bạn nhé :)
cảm ơn bạn nhé, chắc chưa tệ hại đến mức đấy đâu. mình sẽ cố để tự cân bằng.^^
 
Một ngày mấy cái deadline, chóng hết cả mặt, thời nhàn rỗi đã qua rồi sao???
p/s: mệt dưng mờ vui, không thấy mềnh vô dụng nựa :D
 
Hà Nội, một ngày mưa như trút, cảm giác se lạnh bắt đầu, thời tiết dễ khiến con ng ta chạnh lòng, đi qua hồ Gươm, man mác buồn, vẫn chưa có gì cả...mùa đông năm nay lại lạnh hơn roày. =.='
 
Hà Nội, một ngày mưa như trút, cảm giác se lạnh bắt đầu, thời tiết dễ khiến con ng ta chạnh lòng, đi qua hồ Gươm, man mác buồn, vẫn chưa có gì cả...mùa đông năm nay lại lạnh hơn roày. =.='
Hôm nay mưa ah, ẹc, mềnh đến mưa hay nắng cụng không rõ luôn ah @@
p/s: thời tiết này đi dạo quanh bờ hồ...cảm giác rất khó tả :D
 
Hôm qua vừa bật wc lên thấy anh, em òa lên khóc như một đứa trẻ con, càng dỗ dành càng khóc. Tủi thân ào đến, những ngày dồn nén chỉ chực đến lúc đó là vỡ bung bét ra. Em bảo là anh ko đc nói nữa, k đc dỗ nữa, ko đc nói "thôi mà" nữa thì anh bảo" anh cố tình dỗ để em khóc đấy, khóc đc mới tốt, có mỗi việc nhớ anh mà em làm anh sợ quá, sao lúc anh đi em ko khóc mà giờ lại nhè ra thế". Hu hu. may quá, em vẫn có anh, ko sự hoảng loạn và cảm giác tuyệt vọng của những ngày qua em sẽ k biết làm thế nào để vượt qua. Em sẽ mạnh mẽ hơn mà. Anh hỏi em đã muốn lấy chồng chưa? lần này anh về thì cưới nhé, trói em lại, cho mất chạy. (thực ra thì anh đang bị em trói đấy chứ,anh ko thể k nhớ em cơ mà).Nhưng anh này, anh cố chờ em thêm chút nữa nhé, 1 năm nữa thôi, cho em thử sức 1 lần nữa thôi, em chưa làm đc điểu em muốn, em chưa đi đc khỏi đây, em chưa yên lòng.
Hưng Yên ngày mưa, nhớ anh. <3
Cùng cảnh ngộ rùi! :(
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,092
Tổng số thành viên
351,702
Thành viên mới nhất
dotorcaterbk8
Back
Bên trên