Nhật ký viết chung

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
"You say you love rain, but you open your umbrella when it rains. You say you love the sun, but you are looking for a spot of shade when the sun shines. You say you love the wind but you shut the windows when the wind blows. That's why I'm afraid. You also say you love me."
_William Shakespeare_
 
sáng trưa chiều
Trời nắng chang chang, nóng muốn tan cả mỡ, ngột ngạt ko thể thở...Mùa dở dở ương ương..
Tự dưng giật mình chẳng thấy tiếng ve, ko có lẽ tiết trời quá nóng ve chết cả rồi =.=" hazz . Tính ra bọn đấy có kêu đinh tai thật, dưng được cái bù mỗi lần ra đường mặt ta đang gay gay vì nắng,ngẩng lên tán xanh, cảm giác như có 1 giàn phun mưa xuống,dịu lắm :">.Các bạn đừng gọi thô thiển như thế,nước *ái thì phải có mùi khai. Nước này ko khai ta nên gọi nó đơn giản là "mưa(ve) sầu" thôi,lãng mạn và đúng tâm trạng :-<


Lúc nào cũng thèm có một cơn mưa,thèm như lúc sáng.1 cơn mưa rào. Mình thích mưa rào. Tất nhiên ko cuồng như kiểu mấy đứa cùng trường ĐB ngày xưa! Như này,"Rào "1 phát, thế là cả lũ con gái rủ nhau đầu trần ra vày vọc... Còn mặc áo trắng kèm đỏ đen,tím than,hồng,chấm bi..:-< ấy thế là lũ con trai hú nhau ra đá bóng,ngắm bóng (mở ngoặc ý mình là "bóng hồng" chứ ko phải ý kiểu như là "bóng chấm bi" nhe các bạn 8-} ) Náo loạn hết cả cơn mưa của người ta >"<.Này thì Sấm Đùng 1 tràng...chết chưa... lũ con gái rú lên to y như còi báo hiệu tàu hỏa sắp qua, chạy ào vào hành lang. Bọn con trai cũng chạy theo..bóng. Chứ ở lại nhỡ đâu "rẹt" 1 cái thì :D.



Mình không sợ sấm, mình sợ sét. Con chó Nú nì nhà mình thì sợ cả 2. Nó già rồi, tính tới giờ đc hơn 10 tuổi ,lông đốm, xấu gái và vô sinh :( Mỗi lần có sấm, hay Tết có pháo là nó cứ run cầm cập chạy cuống cuồng dúi đầu vào chủ. Khổ thân, chó tai thính, mình nghe thấy to 1 chắc nó phải nghe to gấp mấy chục lần. Cứ giả sử Nổ 20 quả pháo đùng cùng 1 lúc bên tai xem nào,ta cũng sẽ cuống cuồng chạy dúi đầu vào........................
Ợ :|...Hmm.. Bây giờ ta ko ở nhà với thầy u thì dúi đầu vào chăn vậy :P ? Dù sao thì cũng thích cảm giác đêm nằm đắp chăn trong khi ngoài trời là Xoẹt đùng bão bùng :D



Chết quên, nãy giờ mải nói về kiểu đón mưa của các bạn kia.e hèm, Mình sẽ vác theo 1 cái ô, đi bộ tới trường, cảm giác mưa táp vào mặt, nước cuốn dưới chân rất tuyệt! Mỗi năm có khoảng 2,3 lần như vậy. Đi bộ tới trường mất khoảng 20p,trong 20 p ấy vừa đi vừa nhìn làn nước xối trong veo bên dưới và ước gì có con cá hoặc con chi cũng được.....trườn qua =)) .

Trường ĐB mình học trước, mới kể trên kia kìa, có 1 cái cống ngay sân trường, thông với cái ao tít bên ngoài. Nước lúc nào cũng trong veo, Một hôm mình ngó vào phát hiện ra bên trong có bao nhiêu cá 7 màu, có cả cua..trời..nhiều lắm.. Mọi ng ko biết cảm giác khi ấy đâu...vừa muốn hét lên cho tất cả biết, vừa muốn giữ bí mật cho riêng mình :D cuối cùng mình rủ vài ng bạn tới xem, các bạn ấy phát hiện ra 1 con đỉa to vật,vàng rộm bơi oặt ẹo trong đó (Thề =.=" ko bịa 1 chi tiết nào). Khi ấy mình đã hiểu tại sao mà thỉnh thoảng sau mỗi trận mưa,sân trường hết ngập là cứ thấy có cua bò trên khuôn viên trường. Nhưng vì con đỉa lần đó,những lần lội nước sau mình đều cố gắng lội rất nhanh :-SS.


Tự dưng nhớ trường cũ lạ :(




Đấy,lại nhớ tới hồi bé mưa rào rồi. Khi mình học lớp 3 lớp 4. Có lần Mẹ đi chợ về,qua rãnh nước gần nhà,còn bắt đc 2 con cá chuối bự. Trong khi mấy bố con lấy ống bơ tát nước ra khỏi cổng thì mẹ lúi húi nấu bữa canh riêu ngon nhất thế giới (mình chả bao giờ nấu đc ngon như mẹ =))).

Mưa xong, ếch nhái nhảy loạn vườn, giun giếc bò lôm ngổm :x. Mình tóm các chú nhái,chặt làm mấy khúc ném cho gà ăn.(Sao hồi đấy ta dã man thế nhỉ =.=" có lẽ do tình thương quá lớn với đàn gà :-<).
Thích nhất là mưa tạnh lúc chiều tối,mùa hè chuồn chuồn ớt bậu rợp cây. 2 chị em nhà mình đi bắt phải được cả túi ni lông, ngồi vặt nửa cánh rồi ném cho đàn gà yêu quý. Còn cái bể Non Bộ nuôi cơ man cá cảnh. Sau này sư cụ trên chùa nói tuổi bố ko nên để nước trong cái bể đó mà đặt đối diện trước nhà. Thế nên bố để mặc cho cái bể cạn dần. Cá càng ngày càng đông, rồi càng ngày càng thưa.. rồi chẳng còn con nào. Mình cảm thấy tình thương với đàn gà có vẻ hơi thái quá thì phải :((






Tuổi thơ bỗng dưng tràn về,lan man thời ko biết viết tới khi nào thế nên thôi dừng phát. Lâu lắm rồi mình chưa viết nhiều như này.Tự dưng nhớ nhà,muốn ở vậy mãi với thầy bu.



Cuối tuần này phải về thôi.



Con bạn nó cưới.

 
cuộc sống không có con đường cụt mà chỉ có những giới hạn.Điều quan trọng là bạn có đủ dũng cảm vượt qua danh giới đó không:D. ý diễn đạt theo " Mùa Lạc"
 
2 ngày sau khi kết thúc khóa đào tạo, vẫn chơi vơi vì 1 thói quen vừa hình thành trong suốt 1 tháng.
 
Đau đầu quá đi mất. Sắp ko chịu nổi xì trét! huhu
Ôi giống mình, sao xtress vậy trời, chưa bao h mình lại mog muốn nhận dc ` cú điện thoại thông báo mời bạn đi làm, chưa bao h thèm ra khỏi nhà như lúc này, sao công việc đối với mihf lại khó thế nhỉ

---------- Post added 07-09-2011 at 11:20 PM ----------

Chặng đường vào Bank sao mà gian nan vất vả quá.
Biết rằng luôn tự nhắc mình phải cố gắng nhưng nhiều lúc cảm thấy xao lòng quá.
Mỗi lần thất bại cảm thấy buồn lắm nhưng mình cảm thấy mình trưởng thành rất nhiều trong khoảng thời gian vừa qua.
Cố gắng...Cố gắng và Cố gắng.
Mihf cug như vậy đúng là cuộc sống bên ngoài giiang đường đại học lại khó khăn đến vậy, vẫn biết dặn long phải cố gắng nhưng sao thấy khó khăn vậy, mình còn vô tình tạo áp lực nên cho mẹ, con biết mẹ đã vất vả nhiều vì con, lúc nào cugx vun vén cho con mà sao con lại như vậy nữa .Mình muốn bỏ cuộc lắm rồi nhưg ko thể
 
Vậy là đã thực sự kết thúc đời sinh viên được 20 ngày...20 ngày trôi qua kô dài mà sao lâu quá vậy???
Chặng đường phải bước còn quá dài...đâu mới là đích đến :-s

---------- Post added 08-09-2011 at 12:39 PM ----------

Ôi giống mình, sao xtress vậy trời, chưa bao h mình lại mog muốn nhận dc ` cú điện thoại thông báo mời bạn đi làm, chưa bao h thèm ra khỏi nhà như lúc này, sao công việc đối với mihf lại khó thế nhỉ

---------- Post added 07-09-2011 at 11:20 PM ----------


Mihf cug như vậy đúng là cuộc sống bên ngoài giiang đường đại học lại khó khăn đến vậy, vẫn biết dặn long phải cố gắng nhưng sao thấy khó khăn vậy, mình còn vô tình tạo áp lực nên cho mẹ, con biết mẹ đã vất vả nhiều vì con, lúc nào cugx vun vén cho con mà sao con lại như vậy nữa .Mình muốn bỏ cuộc lắm rồi nhưg ko thể
Đúng là chưa bao giờ mình thấy thèm được nhìn thấy 1 số điện thoại lạ gọi đến như lúc này,chưa bao giờ muốn nghe 1 giọng nói lạ như lúc này...bít đâu là cuộc gọi của nhà tuyển dụng...
 
Những ngày tháng chật vật đi xin việc, có lúc cũng buồn, nản, mún về we wa', nhưng nghĩ đến tương lai sau này, lại fighting!
 
Những ngày tháng chật vật đi xin việc, có lúc cũng buồn, nản, mún về we wa', nhưng nghĩ đến tương lai sau này, lại fighting!
Ráng lên bạn...tình hình chung của sinh viên mới ra trường mà,mình cũng đag vậy thui :x fighting!!! :-*
 
Sắp trug thu rùi ! Lâu nay hìh như m ko có khái niệm kế hoạc đi chơi gì cả thì pải? Đúg thật, khoảg thời gian sinh viên là khoảg thời gian đẹp nhất, lug lih ánh hồg. Thỉh thoảg vui vui, bạn bè rủ nhau đi chơi, tụ tập đồng chí hội, còn nhữg lúc buồn 1 m đi dạo khắp đó đây đườg HN. M nhớ mùi hoa sữa trên đường Nguyễn Du, thèm cái khôg gian mêh môg, mát dịu mỗi chiều bên Hồ Tây, thèm ăn hoa quả dầm ở một ngõ ko bự lắm gần bờ hồ, rồi cả Phở cuốn bên Hồ Trúc Bạch... rồi lại còn cả nhữg lúc được ngồi lượn xe buýt khắp đó đây. Thế đấy, vậy mà giờ mà leo lên xe bus một cái là say lên say xuốg, chóg mặt, hoa mắt, nhức đầu, sợ cảm giác này chết mất.
Đúg là con ng, khi hoàn cảh thay đổi làm cho thói quen cũng phần nào thay đổi.
Giờ vẫn có thể làm tất cả bũt điều mìh muốn, mình thèm, but nó đã khác xưa phần nào... nhiều sự đã thay đổi, tâm trạg cũg thay đổi sao mà có cái cảm giác đó 100% nữa !
Vẫn là thời gian ko thể quay lại mà, vẫn biết, vẫn buồn! Đàh cam chịu...!
Cố gắg cho một ngày mai sẽ tươi ság ! Ko mệt mỏi, ngã lại dậy, lại đi rồi lại chạy... Chẳng có con ng thành công nào ko bị ngã, ko bị đau có pải ko?
 
Ngày...tháng...năm...

Có những điều ko thể viết được ra...nhật ký ạ !
 
Back
Bên trên