Nhật ký viết chung

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Eoooo, mới vừa chấp nhận sự thật mình là gái già thì mềnh đã được nâng cấp trên UB từ "có thể hướng dẫn bạn bên cạnh" thành "lão làng" rùi!!! Sao mà hợp cảnh thế không bít@-):-bd??? Nhưng mà, nghe "lão làng" thấy nhột nhột á, biết đến bao giờ mới đổi được ta, ko lẽ mình gắn với "lão làng" hoài sao[-O<, mà sau "lão làng" là gì nhỉ, biết đâu lại là "già làng" thì méo mặt thật! :-s:(
 
Haizz. Chỗ mình làm là một chi nhánh của một ngân hàng lớn. Mình chỉ là lễ tân thôi, chưa được làm nghiệp vụ. Lúc mới vào cũng nuôi ước vọng là đợi đến đợt thi năm nay sẽ cố bon chen lấy một chân QKHH DN cho nó "đúng chuyên ngành". Cơ mà sau một thời gian thấy ... ko còn tình yêu nhiểu lắm. Ở chỗ mình mới có vụ như vầy. Có 1 khách vay 8 tỷ, giờ ko trả được nợ, phải phát mãi tài sản gồm 3 miếng đất, 2 miếng mặt đường 60m và 1 miếng 100m trong ngõ. tổng trị giá TSBĐ chỉ được 6.5 tỷ. Vậy là thiếu 1,5 tỷ phải chia nhau. Các sếp bắt nhân viên phòng KHDN phải mua miếng đất trong ngõ, còn sếp và TP QHKH cùng với TP QLRR thì lấy 2 miếng mặt đường. Mình ko nhớ rõ định giá cụ thể mỗi miếng, nhưng đại loại là mỗi cán bộ QHKH ở đây phải bỏ ra 300 tr để mua đất mà chỉ trị giá khoảng 150tr. MẶc dù cán bộ tín dụng thì chẳng được quỳên quyết nhưng đến khi chịu trách nhiệm thì... Còn 1 vụ nữa của KHCN, cũng là khách ko trả được nợ, và bổ đầu người trong phòng, có mấy cán bộ mới toe, chưa được đồng lương nào thì đã bị bổ đầu mỗi người 20tr roài. :| Muốn thăng chức á. Cũng có giá cả đấy. Tỷ dụ như này thôi, sếp có miếng đất, giá thị trường 7tr/mét. nhưng mấy Trưởng phó phòng phải mua của sếp với giá 17tr/mét. hic, Mới nghe được câu chuyện này sáng nay. Thấy ham hố tụt thảm hại. Ai kéo lên giùm mình với.
 
Hợ, bác nói làm em sợ đấy em chưa đi làm mà sao bây giờ nhiều người vay xong ko trả đc nợ nhỉ. sợ thế
 
Bánh trôi , bánh chay, à là Tết Hàn Thực. Cứ có nỗi buồn man mác, thấy nhớ nhà, nhớ Mẹ, nhớ lắm.
Mua đủ nguyên liệu làm bánh rồi, cả ngày đi học, tối về dãy trọ vắng quá, thấy tủi thân, cũng không muốn làm gì. Định vùi vào chăn ngủ khò khò trong chuỗi ngày thi cử ...
Tít tít ..." đi ăn bánh trôi bánh chay đi, nay đừng có đóng cửa tự kỷ"
...
...
Chỉ thế thôi, cũng đủ rồi :)
 
Haizz. Chỗ mình làm là một chi nhánh của một ngân hàng lớn. Mình chỉ là lễ tân thôi, chưa được làm nghiệp vụ. Lúc mới vào cũng nuôi ước vọng là đợi đến đợt thi năm nay sẽ cố bon chen lấy một chân QKHH DN cho nó "đúng chuyên ngành". Cơ mà sau một thời gian thấy ... ko còn tình yêu nhiểu lắm. Ở chỗ mình mới có vụ như vầy. Có 1 khách vay 8 tỷ, giờ ko trả được nợ, phải phát mãi tài sản gồm 3 miếng đất, 2 miếng mặt đường 60m và 1 miếng 100m trong ngõ. tổng trị giá TSBĐ chỉ được 6.5 tỷ. Vậy là thiếu 1,5 tỷ phải chia nhau. Các sếp bắt nhân viên phòng KHDN phải mua miếng đất trong ngõ, còn sếp và TP QHKH cùng với TP QLRR thì lấy 2 miếng mặt đường. Mình ko nhớ rõ định giá cụ thể mỗi miếng, nhưng đại loại là mỗi cán bộ QHKH ở đây phải bỏ ra 300 tr để mua đất mà chỉ trị giá khoảng 150tr. MẶc dù cán bộ tín dụng thì chẳng được quỳên quyết nhưng đến khi chịu trách nhiệm thì... Còn 1 vụ nữa của KHCN, cũng là khách ko trả được nợ, và bổ đầu người trong phòng, có mấy cán bộ mới toe, chưa được đồng lương nào thì đã bị bổ đầu mỗi người 20tr roài. :| Muốn thăng chức á. Cũng có giá cả đấy. Tỷ dụ như này thôi, sếp có miếng đất, giá thị trường 7tr/mét. nhưng mấy Trưởng phó phòng phải mua của sếp với giá 17tr/mét. hic, Mới nghe được câu chuyện này sáng nay. Thấy ham hố tụt thảm hại. Ai kéo lên giùm mình với.

Ngân hàng nào vậy chị? Kiểu campuchia thế này thì ết:-s
 
Lại cuối tuần rồi ! ko thích! ko thích!

- - - Updated - - -

Lại cuối tuần rồi ! ko thích! ko thích!
 
We're not broken just ben
Liệu mọi thứ có thể bình thường trở lại ko? Hay chỉ là a cho e một thứ ảo tưởng, một chút đùa giỡn trong lúc tâm trạng anh đang tốt? A bảo e biết rùi còn hỏi, e chả biết gì cả, a thay đổi chóng cả mặt, cứ như những cơn mưa Sài Gòn vậy, lần này ai trong chúng ta sẽ bỏ chạy khỏi chiến trường trước? Cả hai chúng ta đều là những đứa trẻ con nhát gan, sợ một bắt đầu mới ko chắc chắn, sợ bị tổn thương, nên cuối cùng lại chui vào trong vỏ ốc và làm đối phương hụt hẫng, tổn thương. Anh ơi, e ko biết được trái tim của anh đâu, e sẽ cố gắng để dũng cảm hơn 1 chút, chỉ 1 chút thôi vì a cũng đã làm trái tim e sứt mẻ một mảng nho nhỏ rùi, e vẫn còn sợ lắm. Chúng ta mới có rất ít những kỷ niệm cùng nhau mà dã khiến e lao đao vì lần a bỏ ra đi rùi, nếu a tạo ra thật nhiều thật nhiều kỷ niệm cho e rồi lại bỏ đi, e sẽ thế nào??? E băn khoăn quá nhiều rùi đúng ko? Thôi thì mặc kệ cho dòng đời xô đẩy, nó xô e về phía có anh hay rời xa anh e cũng sẽ chấp nhận, để sau này e sẽ ko hối hận vì những trò trẻ con mà e gây ra nữa, chỉ là thành thật với con tim mình hơn, a hãy trân trọng nó nhé
 
Back
Bên trên