mattroixinh
Thành viên
....cảm xúc khó tả...........
tn đc gần 2 tháng rồi, thế mà vẫn cứ long đong....lòng nhiệt huyết, hí hửng khi vừa tn cầm hso đi nộp khắp nơi cũng từ từ nguội lạnh dần.....mới chỉ 2 tháng mà cứ tưởng mình ở nhà lâu lắm rồi...bạn bè lần lượt đi làm vô hình chung đã tạo nên một áp lực ko hề nhỏ, thêm vào đó là áp lực do bản thân tự tạo cho chính mình nữa.......Cứ ở nhà,ngày ngày xòe tay xin tiền ba má..........tự nhiên cảm thấy mình như người thừa trong gia đình..........2 tháng trước càng vui vẻ, nhí nhảnh, lạc quang bao nhiêu thì giờ phút này mình cảm thấy nặng nề bấy nhiêu. 2 tháng........2 tháng.......chỉ 2 tháng thôi mà làm cho một đứa cười nói, hoạt bát suốt ngày trở nên trầm tính lạ thường.....ba má ko hề tạo áp lực, lúc nào cũng an ủi, lúc nào cũng nói ở nhà chơi ít tháng rồi đi làm cũng đc, con ko có gì phải vội vàng hết....nhưng như thế càng làm cho mình buồn nhiều hơn, càng tự cảm thấy.............
Mình sẽ nhớ mãi những ngày tháng này....
tn đc gần 2 tháng rồi, thế mà vẫn cứ long đong....lòng nhiệt huyết, hí hửng khi vừa tn cầm hso đi nộp khắp nơi cũng từ từ nguội lạnh dần.....mới chỉ 2 tháng mà cứ tưởng mình ở nhà lâu lắm rồi...bạn bè lần lượt đi làm vô hình chung đã tạo nên một áp lực ko hề nhỏ, thêm vào đó là áp lực do bản thân tự tạo cho chính mình nữa.......Cứ ở nhà,ngày ngày xòe tay xin tiền ba má..........tự nhiên cảm thấy mình như người thừa trong gia đình..........2 tháng trước càng vui vẻ, nhí nhảnh, lạc quang bao nhiêu thì giờ phút này mình cảm thấy nặng nề bấy nhiêu. 2 tháng........2 tháng.......chỉ 2 tháng thôi mà làm cho một đứa cười nói, hoạt bát suốt ngày trở nên trầm tính lạ thường.....ba má ko hề tạo áp lực, lúc nào cũng an ủi, lúc nào cũng nói ở nhà chơi ít tháng rồi đi làm cũng đc, con ko có gì phải vội vàng hết....nhưng như thế càng làm cho mình buồn nhiều hơn, càng tự cảm thấy.............
Mình sẽ nhớ mãi những ngày tháng này....