Nhật ký viết chung

Con đường sắp tới sẽ rất khó khăn với mình nhưng mình phải tiếp tục bước đi chứ không nên rẽ về hướng khác hay ngừng lại.
 
Đã quyết định là k thích nữa, vậy mà sao cứ mong ngóng người ta đến, người ta đến tim vẫn đập loạn nhịp là sao. Chẳng nhẽ mình thích nhiều đến thế sao?????
 
Nhiều lúc thấy nhạt nhẽo quá, cái gì cũng nhạt... Giờ mình như người vô hồn ấy, chả có cảm giác gì, chai sạn mất rồi thì phải. Phải chăng vết thương trong lòng bị mất cảm giác rồi??? Ko hiểu nữa...Buông xuôi mọi thứ thôi =((=((
Mọi chuyện như 1 cơn gió, cứ để nó lướt qua cuộc đời mình vậy, để lại cái gì thì để rồi sẽ có 1 cơn gió khác quét sạch nó đi...
Nhưng mà giờ chỉ muốn hét thật lớn, muốn xua đi mọi thứ, muốn quẳng sach tất cả...muốn được xả hết tất cả những gì trong lòng...khó quá :( Sống mà cứ phải che giấu thế này, cứ phải lấy cái mặt cười ra :) để che đi cái mặt mếu bên trong :( Mệt thật đấy...
Muốn trách người, trách đời mà ko được...chỉ biết tự trách mình thôi...
Cứ hướng về phía trước vậy, cuộc sống của mình do mình quyết định mà...Nhưng đôi khi thấy mình..."Ngu" quá đi à...Sống 20 mấy năm rồi mà vẫn ko khôn ra tẹo nào...
Thôi thì ngày hôm nay dù cho có chuyện gì đi nữa thì vẫn tốt hơn ngày hôm qua. Và ngày mai hãy cứ tin rằng sẽ tốt hơn ngày hôm nay :)
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Haiza! online chả biết làm gì. cứ online là chỉ vào ub, facebook, chovinh.com. vào lắm cũng chán, ko có gì đọc, vừa tắt ub đi, ko biết làm gì nữa lại vào ub. haiza. mà sao hôm qua giờ ko có tin tuyển dụng nào mới vậy ub. hic.
 
Một ngày dài mệt mỏi, thời tiết mùa này đúng là dễ ốm, mấy hôm nay mình đã ho khụ khụ ùi, thứ 6 này lại 1 buổi tối hò hét ở lớp tiếng anh :-<, đuợc cái vui :).
Dạo này mình mê phim ảnh, đọc truyện cảm giác học tập không tập trung như truớc, chấn chỉnh lại thui. Mỗi ngày xem 2 tập phim là đuợc ùi, mình sẽ không dám thức khuya để xem 1 lúc 11 tập như hôm nọ nữa :D, dấn tới mai đến lớp mà cứ ngáp ngắn ngáp dài :D. Truyện thì giờ điện thoại không vào đuợc mạng nên đành ngậm ngùi, tiếc thuơng vậy. Thôi đằng nào dạo này bài vở cũng nhiều, lại thêm môn tiếng anh nữa, lấy học tập là niềm vui vậy :).
Mình đã truởng thành lên đuợc bao nhiêu phần rồi nhỉ? Bởi những thứ đã trải qua, cuộc sống tôi luyện con nguời ra thành nguời dũng cảm, có chắc khi gặp lại những thứ đó, mình không sai lầm 1 lần nữa. Mình không biết ít nhất cảm giác lần này về bản thân dễ chịu hơn nhiều, mình thật sự đã mạnh mẽ lên ùi :). Cuộc sống ngày càng khó khăn, nhưng con nguời luôn là mầm sống bất diệt, phải phấn đấu ngay cả khi trời xám xịt và nắng tắt, đấy là những điều thầy đã dặn dò mình, mình sẽ không bao giờ quên. Cố lên nào :)
 
Có lẽ trong mỗi chúng ta ai cũng từng hỏi hạnh phúc là gì? Rồi mỗi chúng ta đều có những câu trả lời riêng của mình. Nhưng hạnh phúc theo tôi chỉ có thể có thật sự khi chúng ta biết hài lòng và nhận ra nó. Vì hạnh phúc của mỗi người là khác nhau, sự cảm nhận về hạnh phúc trong chúng ta chẳng ai giống ai, con đường đi đến cánh cửa hạnh phúc của mỗi người cũng chẳng giống nhau. ^^ "đêm nghe tiếng mưa" - đúng tâm trạng quá :)
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,094
Tổng số thành viên
351,784
Thành viên mới nhất
cherishcup
Back
Bên trên