tôi thì chả còn cơ hội với bố nữa. cơ mà cũng hay mua túi xách với áo quần cho mẹ với ông ngoại. mẹ tôi toàn hỏi bao nhiêu? toàn bảo mấy đồng thôi, ko đắt đâu mà lo. cứ bảo đừng mua cơ mà lần nào mua cũng đi khoe hết
còn ông ngoại thì cũng hết cơ hội luôn rồi. ngày xưa hứa với ông mua cho ông đủ thứ, cuối cùng chả được j. ngày xưa xin tiền ông cứ bảo" ông đầu tư cho b đi, ko lỗ đâu, sau này b giàu ông muốn lên trời b cũng đưa ông lên" ông toàn nói nhưng mà tay vẫn cho tiền.
ôi! đọc xong stt của cô tôi tâm trạng quá, nhớ nhà quá, nhớ ông ngoại quá!!