Nhật ký viết chung

  • Bắt đầu Bắt đầu hungviet
  • Ngày bắt đầu Ngày bắt đầu
Cơ hội chỉ đến 1 lần, nếu không biết chớp thời cơ thì coi chừng về sau sẽ hối hận. Thật là khó nghĩ mà. Cứ thử một lần xem sao, dù kết quả thế nào thì coi như cũng đã cố hết sức, sau này khỏi lăn tăn nữa. Không thử thì cứ ay áy trong lòng mệt lắm.
 
Oimeoi, đã rất cố gắng kiềm chế. Thật tội lỗi quá. Mặc dù biết làm như thế là sai, là không tốt nhưng phải đấu tranh tư tưởng dữ lắm mới không làm. Đã cố gắng từ sáng đến giờ, không biết sẽ cố được đến bao giờ nữa. Hết sức kiềm chế, hết sức kiềm chế...
 
Cơ hội chỉ đến 1 lần, nếu không biết chớp thời cơ thì coi chừng về sau sẽ hối hận. Thật là khó nghĩ mà. Cứ thử một lần xem sao, dù kết quả thế nào thì coi như cũng đã cố hết sức, sau này khỏi lăn tăn nữa. Không thử thì cứ ay áy trong lòng mệt lắm.
Oimeoi, đã rất cố gắng kiềm chế. Thật tội lỗi quá. Mặc dù biết làm như thế là sai, là không tốt nhưng phải đấu tranh tư tưởng dữ lắm mới không làm. Đã cố gắng từ sáng đến giờ, không biết sẽ cố được đến bao giờ nữa. Hết sức kiềm chế, hết sức kiềm chế...
chắc tại em ý xinh quá đây mà
thôi, ko cần phải kiềm chế đâu
đàn ông ai cũng vậy thôi mà :D
 
chắc tại em ý xinh quá đây mà
thôi, ko cần phải kiềm chế đâu
đàn ông ai cũng vậy thôi mà :D

Em là em kết cái suy nghĩ của bác đấy nhá. :D
Cơ mà cái ở trên là là cái khác, không có liên quan đến cái đó đâu ạ. Đây là chuyện quan trọng mà em đang cân nhắc:)
còn cái dưới thì cũng là chuyện không liên quan, em đang tò mò chết đi được về một thứ mà nó cứ lù lù trước mặt nhưng ko được đụng vào vì nó của người khác, chỉ muốn mở ra xem nó là cái gì.

Còn chuyện bác nghĩ thì ai lại đưa lên đây. Ngại lớm :D
 
Ngày xửa ngày xưa, ông Thần tài đi qua làng nọ, ông cải trang thành một cụ già ăn xin rách rưới...Người dân trong làng thấy ông lão tội nghiệp, mang cơm, mang áo tới cho. Ông Thần tài thấy vậy, xúc động, bèn ban cho dân làng một điều ước. Người dân làng nọ bàn bạc mãi với nhau, cuối cùng ông trưởng làng ra xin:
- Bẩm cụ, dân làng chúng con xưa nay chỉ biết trồng lúa trồng khoai, giờ xin cụ cho dân làng chúng con một cái nghề, cho dân làng đỡ khổ.
- Vậy dân làng ông muốn xin nghề gì?
Ông trưởng làng thẽ thọt:
- Dạ, không dám, nghề gì cũng được thưa cụ, miễn là có thể vít đầu vít cổ thiên hạ...
Thế là từ đó, dân làng ấy có thêm nghề cắt tóc, tha hồ vít đầu vít cổ thiên hạ, đúng như mong ước =))
P/s: Đi làm tóc, ngồi từ 8h sáng tới 8h tối @@, tức cảnh sinh tình :))
 
Ngày xửa ngày xưa, ông Thần tài đi qua làng nọ, ông cải trang thành một cụ già ăn xin rách rưới...Người dân trong làng thấy ông lão tội nghiệp, mang cơm, mang áo tới cho. Ông Thần tài thấy vậy, xúc động, bèn ban cho dân làng một điều ước. Người dân làng nọ bàn bạc mãi với nhau, cuối cùng ông trưởng làng ra xin:
- Bẩm cụ, dân làng chúng con xưa nay chỉ biết trồng lúa trồng khoai, giờ xin cụ cho dân làng chúng con một cái nghề, cho dân làng đỡ khổ.
- Vậy dân làng ông muốn xin nghề gì?
Ông trưởng làng thẽ thọt:
- Dạ, không dám, nghề gì cũng được thưa cụ, miễn là có thể vít đầu vít cổ thiên hạ...
Thế là từ đó, dân làng ấy có thêm nghề cắt tóc, tha hồ vít đầu vít cổ thiên hạ, đúng như mong ước =))
P/s: Đi làm tóc, ngồi từ 8h sáng tới 8h tối @@, tức cảnh sinh tình :))
tóc a thì 30 phút là xong =)))
 
Back
Bên trên