Nhật ký viết chung

Làm sao để chiến thắng cái lười đây ? Sáng ra còn hăm hở làm hồ sơ cho xong để còn học bài dz mà buổi chiều đã xuội lơ, cà nhây cà nhây mãi. Thực ra cũng không phải mình lười mà là nản,khó thì cũng không phải khó mà nhiều quá nhiều, mình thì ở thế lơ lửng không biết bắt đầu từ đâu. Cảm giác như bơi trong một đống thứ và rất mơ hồ, trong tay chẳng có gì cả. Một thời gian dài đã quen với việc sống tùy hứng, cái lối sống tùy hứng nó đã ăn vào máu, mọc rễ bám vào não rồi, không sao thoát ra được, giờ lại phải tự ép mình vào khuôn khổ kỉ luật. Ý chí ơi, mi ở phương nào ??? Giá có thể như ngày xưa, ngồi nhìn cái hình quên ăn quên ngủ đến khi nào tìm ra thì thôi :(. Nản ! Người khác làm được chẳng lẽ mình không làm được. Cho mình 1 tháng để xong phần dễ nhất này, nhất định lần này mình không bỏ cuộc giữa chừng ! Hứa danh dự
Tối qua nằm mơ, mơ thấy mình trở về, gặp lại mọi người và một người...phải một thời gian sau đó mình mới hiểu cảm giác đó là gì. Có lẽ sẽ chẳng bao giờ quên được ánh mắt nhìn mình ngày hôm đó, buồn và đầy ám ảnh, cả một tuần sau khi trở về mình vẫn còn ám ảnh. Chúc người một giáng sinh an lành và hạnh phúc. Nghĩ lại vẫn thấy nơi đó chông chênh quá ... :(
 
Kiến thức thì em cũng khá tốt, nhưng vào phỏng vấn mà hỏi trực tiếp nghiệp vụ thì trả lời hơi ấp úng, chứ nếu cho viết trên giấy thì chém gió mấy trang cũng đc, vậy theo anh có cách giới thiệu về bản thân sao cho ấn tượng lúc đầu ko ạ
Hehe ui gioi, neu em be thi em di giay cao len + dau tu cach an mac la ok ma e.thuc ra nguoi ta chi xem em nhu the nao thoi.em cu tu tin tuoi cuoi, noi chuyen nhu gap...zai dep y la ok ma :))
 
Chỉ là thay đổi cái "trạng thái" thôi mà. vậy mà sáng ra nhìn cái new feed hết hồn. Làm gì mà mọi người phản ứng như tin giật gân như showbiz vậy ta. Mà chuyện này hết sức bình thường mà, có chăng là không giấu đến cùng thôi.
Dạo này thấy mình có mặt ở đủ mặt trận từ công việc đến ăn chơi, ko ngờ có ngày mình cũng thế này. Phải chăng đang quay lại cái tuổi nổi loạn ???!!!
 
Hehe ui gioi, neu em be thi em di giay cao len + dau tu cach an mac la ok ma e.thuc ra nguoi ta chi xem em nhu the nao thoi.em cu tu tin tuoi cuoi, noi chuyen nhu gap...zai dep y la ok ma :))
gặp zai đẹp là e ý đứng hình luôn, tim đập chân run, ko nói nên lời đó =)))))))))))
 
ANH và NÓ...

"Em còn cơ hội với Anh không?"

"Detest, loathe! Never ever!"

"Anh nhắn tin bằng tiếng Việt đi, em dốt tiếng Anh lắm. Xem như em chưa nhận tin nhắn này. Anh có quyền nhắn lại"

"Detest là ghê tởm, loathe là kinh tởm. Never ever là không bao giờ. Tôi sẽ kết thúc chuyện này ở đây".

"OK, nhưng em không đồng ý nhận tin nhắn này"

"Thật là một đứa con gái trơ trẽn. Không bao giờ có cơ hội đâu, Đừng làm phiền tôi nữa, Đúng là chưa bao giờ gặp phải cái loại con gái khiến tôi ghê tởm như vậy".

Nó đau. Nước mắt dài ướt hết cả điện thoại, tay run run gõ thêm vài dòng. Dẫu biết rằng tất cả chỉ là 1 cơn mơ, cơn mơ có thật. Hết rồi, hết rồi...

Mỉm cười, nó nhấc điện thoại lên, gọi cho Anh. Nhưng đầu dây bên kia báo bận. Linh cảm. Nó dùng số khác gọi vào, vẫn đổ chuông. Anh đã chặn số nó.

Tất cả cảm xúc bây giờ là chênh vênh. Quá chênh vênh. Nó cố chấp vì nó ôm hy vọng. Những hình ảnh đã qua như rượt đuổi trước mắt nó. Những lời hứa hẹn: "Nếu em còn thích tôi thì 6 tháng nữa hãy quay lại tấn công tôi. Mình làm đồng nghiệp đã nhé!".

Hết rồi....

"Em không thể hận anh. Vì anh là điều thân thuộc duy nhất mà em tìm thấy ở cơ quan mình..."

Quá khứ biến thành bóng đêm, đè lên nó, nghẹt thở.

Mớ ký ức khi xưa, những lần nó và Anh gặp nhau ở bãi giữ xe, những lần Anh và nó vô tình nhìn nhau, những lần cả hai người ở gần nhau hơn bao giờ hết khi công việc là sợi dây kết nối hai con người. Và cả những lần nó như đứng chôn chân khi chẳng thể gọi tên Anh-người mà nó yêu thương .


Nó là ai? với Anh thì nó là đứa cứng đầu, là một đứa thiếu nhân cách, lại thiếu kiến thức và đạo đức. "tôi ghê tởm cô, trái tim tôi là dành cho người khác, tôi không có hứng thú với con điên...".

Tình cảm giờ đây như một mũi dao sắc nhọn đâm nát hết tất cả hy vọng của nó. Hết hạn 6 tháng rôi, và giờ, lời hứa hẹn xưa đã bay theo mây khói...

Nước mắt lại tràn mi, nó nói khe khẽ, mặc kệ dòng nước mặn mòi đã xâm lấn vào cả hơi thở: "Hết tháng 12 rồi, sao mình vẫn chưa còn nắm lấy tay nhau....


Điên? Trơ trẽn? Phải, tôi điên, tôi trơ trẽn, rồi sao.....??? "
vẫn lụy tình thế ak cô gái? mạnh mẽ và quên đi chứ.đã bít k thể thì đừng tự làm đau bản thân nữa.ok :)
 
Ay ay ai bao ong the :)) con gai bay h gap zai dep la chem gio am am :)) ru ngay di nhau :)) vo van zai dep thanh nan nhan lun :)) thang ban t dang trong sai gon goi cuu tro day :))
Anh khuyên em ý đi pv chém như gặp zai đẹp ạ :D
Bài này e mà áp dụng chắc tạch luôn, gặp zai đẹp là nhìn thoáng qua, rồi ... ngó lơ và đi tiếp :D , nếu có nói chuyện chắc cũng chỉ xã giao vài câu rồi chào :)
Đứng trước zai đẹp là mất tự tin hẳn nên là ... rút êm :p
 
Mùa đông ngồi khoác áo hát, bao nhiêu gió lạnh cũng mời ngang cửa. Đã mấy tháng rồi k cầm mic, nhớ cái thời sv có mấy mống đi kara vs nhau mà hò hét day dưa cả buổi trời.:)
Lâu rồi mới thấy lại cảm giác mùa đông- lạnh và cảm xúc thì mất trật tự.
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,092
Tổng số thành viên
351,700
Thành viên mới nhất
ducnguyen11201@
Back
Bên trên