piggy-piggy
Thành viên tích cực
Nhiều điều khó nghĩ...
Nha Trang đẹp, Côn Đảo cũng rất đẹp nhưng mình thì...quan trọng đó là 1 lời hứa. Có phải tuổi trẻ là phải tăng cường khám phá, trải nghiệm ??? Tức là tranh thủ đi được bao nhiêu, bao xa thì đi ??? Mình cũng một thời như thế, một thời háo hức chết đi được, nhưng giờ thì... cũng đã có kế hoạch cho kì nghỉ dài hơi này từ lâu. Đơn giản là ở nhà với gia đình, đi chợ nấu ăn với mẹ, tối cùng cả nhà xem tivi rồi đi ngủ, vậy thôi. Nhiều khi thấy mọi người đi chơi búa xua rồi bao ảnh đẹp lung linh post trên fb, ngưỡng mộ chứ, ao ước chứ, nếu có cả đời để vui chơi mình sẽ đi, nếu phải lựa chọn, mình ko chắc sẽ chọn cái gì. Lấn cấn đã là câu trả lời.
Công việc là bài toán đau đầu khó có lời giải trọn vẹn mà nhiều khi vẫn theo mình vào cả giấc mơ. Mình ko biết bên kia sẽ ra sao, nếu tình huống xấu nhất vào dịp cuối năm này, mình có thể bao dung, có thể kiên nhẫn, dù thật sự đã gây cho mình ko ít chuyện, vì mình hiểu và mình cũng từng ở vị thế của người phạm sai lầm, nhưng mình ko phải là người ra quyết định, có nhiều khi mình rất muốn giúp nhưng mình bất lực, đó chính xác là cảm giác bất lực. Nghĩ nhiều làm gì, ngay chính mình cũng chẳng lo nổi cho bản thân nữa là. Mấy nay rét mướt nặng nề quá.
Nha Trang đẹp, Côn Đảo cũng rất đẹp nhưng mình thì...quan trọng đó là 1 lời hứa. Có phải tuổi trẻ là phải tăng cường khám phá, trải nghiệm ??? Tức là tranh thủ đi được bao nhiêu, bao xa thì đi ??? Mình cũng một thời như thế, một thời háo hức chết đi được, nhưng giờ thì... cũng đã có kế hoạch cho kì nghỉ dài hơi này từ lâu. Đơn giản là ở nhà với gia đình, đi chợ nấu ăn với mẹ, tối cùng cả nhà xem tivi rồi đi ngủ, vậy thôi. Nhiều khi thấy mọi người đi chơi búa xua rồi bao ảnh đẹp lung linh post trên fb, ngưỡng mộ chứ, ao ước chứ, nếu có cả đời để vui chơi mình sẽ đi, nếu phải lựa chọn, mình ko chắc sẽ chọn cái gì. Lấn cấn đã là câu trả lời.
Công việc là bài toán đau đầu khó có lời giải trọn vẹn mà nhiều khi vẫn theo mình vào cả giấc mơ. Mình ko biết bên kia sẽ ra sao, nếu tình huống xấu nhất vào dịp cuối năm này, mình có thể bao dung, có thể kiên nhẫn, dù thật sự đã gây cho mình ko ít chuyện, vì mình hiểu và mình cũng từng ở vị thế của người phạm sai lầm, nhưng mình ko phải là người ra quyết định, có nhiều khi mình rất muốn giúp nhưng mình bất lực, đó chính xác là cảm giác bất lực. Nghĩ nhiều làm gì, ngay chính mình cũng chẳng lo nổi cho bản thân nữa là. Mấy nay rét mướt nặng nề quá.