NHẬT KÝ CỦA NGƯỜI ĐIÊN....
Mình hồi trước đây, rất thích tác phẩm :
"Anh là người duy nhất yêu em" của nữ nhà văn Gào...
Hình ảnh cô gái trong truyện, chôn dấu quá khứ bị cưỡng hiếp từ 1 người phụ nữ. Và khi cô kể với mẹ về chuyện bị cưỡng hiếp,
"rồi mẹ không tin em, mẹ nói em bị ĐIÊN, không ngờ em lại bịa ra điều kinh tởm ấy và tất cả đều ghét em Anh ạ",
(trích lời kể của cô với người cô ấy yêu)
Cô ấy cứ sống như thế, cho đến khi gặp 1 chàng trai. Cô ấy đã yêu anh ấy cho đến ngày cô ấy chết.
Mình trước giờ vẫn chưa từng hiểu cảm giác của cô gái này. Cảm giác bị người xung quanh gọi là Điên, "đồ điên, đồ thần kinh". Nhưng cuối cùng, mình đã hiểu.
Cảm giác đứng giữa hàng trăm con người và chịu sự cô độc, khi người khác luôn coi mình là đứa Điên khùng, mình đã hiểu
![Frown :( :(](https://cdn.jsdelivr.net/joypixels/assets/8.0/png/unicode/64/1f641.png)
Và cảm giác bị người trong phòng gào lên: "Đồ điên" giữa bao nhiêu đồng nghiệp. Và.....Cảm giác ấy, rất đau đớn.....