Nhật ký viết chung

Không phải là quên, không phải không trân trọng kí ức, không phải phủi tay một cái là coi như chưa có gì từng xảy ra... Nhưng mỗi người rồi lại tiếp tục một quãng đời mới... không nhau!!!. Biết nói gì đây, kỉ niệm kể mãi cũng vơi dần, lọt thỏm vào kí ức, trước mặt cũng chỉ nhìn thấy hình bóng của ngày xưa... gượng gạo... mong manh. Rồi lại tất bật với những điều lo nghĩ mới của hiện tại. Rồi lại chẳng thể ngồi nhâm nhi những câu chuyện, những vui buồn. Thời gian, hoàn cảnh làm nên hai thế giới...tách biệt !!!. Xin lỗi vì chẳng biết làm thế nào để đáp lại tất cả. Nhớ nhiều và cũng trân trọng nhiều nhưng mọi thứ dường như đóng băng tại ngày ấy, tháng ấy của năm ấy. Chẳng biết đã bao nhiêu lần để mọi thứ tuột khỏi tay như thế này. Đáng ra phải giữ lấy, uhm phải giữ lại. Trách mình ?? Trong những tháng năm sau này có khi nào hối hận?? Người với người đi ngang nhau rồi thoáng chốc trở thành xa lạ.
Xin lỗi, xin lỗi ... Một ngày đột nhiên muốn nói lời xin lỗi với rất nhiều, rất nhiều người ...
 
Bố cái con, được ăn được ngắm dzai đẹp là cười tít hết cả mắt, dễ dụ thế là cùng. :))) Yêu đời ghê gớm.
 
Hôm qua có việc đi qua gần một trường đại học, vào đầu giờ chiều...thấy những chiếc ô nối đuôi nhau trên đường tới lớp...quần Jeans, áo phông, balo, giày thể thao.. Tự nhiên nhớ giảng đường, thầy cô, bạn bè nhiều đến thế, chỉ ước sao một lần có thể quay lại thời gian. Không hẳn là vô ưu nhưng không chật vật bon chen như giờ...thấy thấm thía và tiếc vô cùng, đúng là quãng đời sv là hạnh phúc nhất.
Ngày xưa, khi đi phỏng vấn, anh giám đốc hỏi mình, con gái làm qhkh vất vả lắm đó, sao e lại chọn vị trí này? Mình hồn nhiên trả lời, vì e yêu thích, e nghĩ có yêu mới làm tốt được. E xin phép chia sẻ một câu chuyện, lúc nãy, trong khi e ở ngoài kia chờ pv, có khách hàng của e nhắn tin cảm ơn e, hôm nay họ giải ngân và đã sở hữu được căn nhà cho riêng họ...Những điều nhỏ bé như thế làm e thấy rất vui và có thêm động lực với công việc ý nghĩa của mình...Anh giám đốc pv mình nghe xong chỉ cười :D
Giờ thì sao? Gần 10 tháng ở một môi trường khác, mình thấy mình không còn được như ngày xưa nữa...môi trường này được coi là lành và nhân văn đây sao, sao mình vẫn thấy...Hay phải chăng mình còn quá trẻ, như các anh chị vẫn nói :(
Thằng bạn thân nhắn tin, sao nào, về lâu vậy vẫn chưa quên được HN ah? ...
Chẳng biết nói sao...
 
Quá hạn, quá hạn lại quá hạn... Leo thang ầm ầm, sáng ngủ dậy k muốn ra khỏi chăn. Mai xách vali về quê lấy chồng cho ấm thân. Ở nhà đang lạnh! o_O
 
Mình cực kỳ cảm thấy phẫn nộ cho ZAI ĐẸP
Các chị em nhìn vào zai đẹp , người thì nghĩ chắc mình ko đủ tầm , người thì nghĩ chắc có n.y rồi , xong lại cứ bảo zai đẹp thì ít chúng nó lại yêu nhau nữa đi , Xin thưa chính các cô đôi khi xô đẩy ae chúng tôi đấy ...
Điên hết cả người đi đâu cũng bị nghĩ có n,y rồi với này nọ , bảo sao cứ bị ế , bực thật :(
P/s : Đẹp trai những vẫn 1 mình " quan tâm tới phụ nữ " mừng là chưa yêu zai :D
 
Đã 3 tháng rồi nhỉ. Hôm nay nhận tin nhắn của thằng bạn mới giật mình nhớ ra là nó đã đi du học được 3 tháng. Thời gian nhanh thật.
Nó nói với mình nó nhớ nhà muốn về, bên ấy lạnh lẽo sương mù cả ngày và tiếng quạ kêu văng vẳng. Haizz. Thế người ta mới gọi nơi ấy là vương quốc sương mù, hơn nữa người Anglais thì tính cách thì miễn bàn, nổi tiếng thế giới rồi. Tội nghiệp.
Còn mình thì 3 tháng quay cuồng với công việc để rồi chả để ý đến bạn bè nữa. Đã thế còn gặp mấy cái chuyện vớ vẩn linh tinh nữa chứ. Thật mệt mỏi. Nhưng dù sao thì mình vẫn còn may mắn, lúc mệt mỏi nhất cũng còn có những lời động viên, cảm thông từ anh chị đồng nghiệp. Ngay cả nó ở bên ấy cũng biết mình gặp chuyện và nhắn tin hỏi thăm. Cảm động quá. Lấy khăn chấm chấm.
Mọi chuyện đang dần trôi vào quên lãng, tốt nhất là cứ im lặng và tiến lên phía trước. Nên dành nhiều thời gian hơn cho những người mà mình yêu quý. Mà công nhận mình quả là 1 thằng bạn "tốt", 3 tháng qua chưa hỏi thăm lấy nó 1 câu. Mai mốt nó về phải khao nó 1 chầu hoành tráng mới được.
 
Nhà mình có 2 ẻm chuột rất là hồn nhiên, tình cờ mình bắt gặp 2 ẻm nối đuôi nhau đi vận chuẩn rau cải của mình:eek::eek::eek:. Mình nhìn 2 ẻm, 2 ẻm nhìn mình:oops:, rồi 2 ẻm lại nhìn rổ rau, mình vẫn nhìn 2 ẻm,:oops::oops: 2 ẻm lại quay ra nhìn mình lần nữa:eek::eek:. Cuối cùng là vẫn cong đít ngặm rau của mình đi,:eek::eek::eek: vài 3 lần cuộc đấu mắt có vẻ không ăn thua, -_-, mình đã phải đứng dậy và đi cất rổ rau.:mad::mad:
Chuột hà nội lạ thật =))))))))))))))))))))))
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,092
Tổng số thành viên
351,685
Thành viên mới nhất
youhuihuodog55
Back
Bên trên