thatnghiepdaihan
Verified Banker
Chả cần dạy đời người khác. Vì tôi cũng chẳng thèm chấp đâu. Trí tuệ hay ko sau này ra đời tự mỗi người sẽ biết.Một người nước Tống muốn đến nước Việt bán mũ. Theo hiểu biết và suy luận của mình, theo hiểu biết và suy luận của mình anh ta cho rằng nước Việt là đất man di, chưa từng nhìn thấy mũ, mình đến đấy bán chắc chắn sẽ ăn nên làm ra. Nhưng đến nơi mới biết, người nước Việt "đoạn phát văn thân", nghĩa là cắt tóc và xăm mình, phong tục tập quán hoàn toàn khách với Trung Nguyên, người ta hoàn toàn không đội mũ. Câu chuyện này cho chúng ta biết, đừng lấy những quan niệm về giá trị mà mình nghĩ là đương nhiên để đánh giá thế giới. Rất nhiều khi chúng ta cảm thấy tức giận bất bình, rằng tại sao lại thế này, tại sao lại thế kia. Đó là bởi vì trong lòng chúng ta có thành kiến. Chúng ta đã làm không ít việc kiểu như đi bán mũ ở vùng "cắt tóc xăm mình" mà cứ khăng khăng rằng mình đúng, sau đó lại phàn nàn rằng cuộc sống không mang lại cho chúng ta cơ hội tốt. Thực ra đó là thiếu trí tuệ.
Chẳng ai khăng khăng mình đúng, nhưng chí ít con người cũng cần biết tự trọng. Nói 2,3 lần mà vẫn nhơn nhơn trêu người thì hỏi người ta có ưa không. Thế thì đừng hỏi vì sao người ta nói nặng