saobangtnt
Thành viên tích cực
Ngày tháng năm
hôm nay e nhớ anh lắm.nửa đêm tỉnh dây, e cố gắng ngủ tiếp mà ko sao ngủ nổi. e tìm kiếm điện thoại như một thói quen khó bỏ, mong chờ một tin nhắn của anh, hay chỉ là để đọc lại tn của chúng ta nhưng k có gì cả.e đã xóa hết chúng đi rồi. e thấy hối hận quá, cho dù ko vui đến đâu, lẽ ra em phải để lại tn của anh, để những lúc thế này e còn có thể tự an ủi mình rằng anh vẫn yêu em chứ.
và em khóc...
Là em sai khi đến giờ này vẫn chưa tìm kiếm ddc một công việc tử tế,ra trường gần 6 tháng rồi mà h này e vẫn phải xin tiền của bố mẹ, là em sai khi đã đòi hỏi anh phải quan tâm đến em, hỏi han em, giúp đỡ em, định hướng cho em, và e lại càng sai khi đòi hỏi như vậy khi anh bân
anh bảo em không nghĩ cho anh, còn em nói anh ko quan tâm em, ko lắng nghe em.anh bảo e vô dụng, muốn ở nhà thì ở nhà luôn đi, ko có trí hướng, ko có quyết tâm thì chỉ ở nhà thôi, mãi mãi thất nghiệp thôi. là em sai khi cứ để những tư tưởng buồn chát lấn át con người mình
và anh im lặng, em buồn chán, chỉ cắm đầu vào cái ti vi, xem hết phim này đến phim kia và lang thang vô định hình.
không biết đã bao lần chúng ta như thế này rồi anh nhỉ, em ko nhớ rõ nữa, anh nói rằng elm ko yêu anh, hay đúng hơn là anh ko cảm thấy tình yêu của em dành cho anh.. em phải làm như thế nào mới có thể để anh biết điều ấy? liệu có còn quan trọng nữa không
em ko biết tâm sự với ai, anh chưa từng gặp bạn bè em, gia đình em, em ko thể hỏi ý kiến từ họ, em chỉ còn biết im lặng
gửi lời xin lỗi đến anh, và chúc anh hạnh phúc nhé.em sẽ tập bước đi khi không có anh, em cần có một công việc và em sẽ làm được
hôm nay e nhớ anh lắm.nửa đêm tỉnh dây, e cố gắng ngủ tiếp mà ko sao ngủ nổi. e tìm kiếm điện thoại như một thói quen khó bỏ, mong chờ một tin nhắn của anh, hay chỉ là để đọc lại tn của chúng ta nhưng k có gì cả.e đã xóa hết chúng đi rồi. e thấy hối hận quá, cho dù ko vui đến đâu, lẽ ra em phải để lại tn của anh, để những lúc thế này e còn có thể tự an ủi mình rằng anh vẫn yêu em chứ.
và em khóc...
Là em sai khi đến giờ này vẫn chưa tìm kiếm ddc một công việc tử tế,ra trường gần 6 tháng rồi mà h này e vẫn phải xin tiền của bố mẹ, là em sai khi đã đòi hỏi anh phải quan tâm đến em, hỏi han em, giúp đỡ em, định hướng cho em, và e lại càng sai khi đòi hỏi như vậy khi anh bân
anh bảo em không nghĩ cho anh, còn em nói anh ko quan tâm em, ko lắng nghe em.anh bảo e vô dụng, muốn ở nhà thì ở nhà luôn đi, ko có trí hướng, ko có quyết tâm thì chỉ ở nhà thôi, mãi mãi thất nghiệp thôi. là em sai khi cứ để những tư tưởng buồn chát lấn át con người mình
và anh im lặng, em buồn chán, chỉ cắm đầu vào cái ti vi, xem hết phim này đến phim kia và lang thang vô định hình.
không biết đã bao lần chúng ta như thế này rồi anh nhỉ, em ko nhớ rõ nữa, anh nói rằng elm ko yêu anh, hay đúng hơn là anh ko cảm thấy tình yêu của em dành cho anh.. em phải làm như thế nào mới có thể để anh biết điều ấy? liệu có còn quan trọng nữa không
em ko biết tâm sự với ai, anh chưa từng gặp bạn bè em, gia đình em, em ko thể hỏi ý kiến từ họ, em chỉ còn biết im lặng
gửi lời xin lỗi đến anh, và chúc anh hạnh phúc nhé.em sẽ tập bước đi khi không có anh, em cần có một công việc và em sẽ làm được
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành: